Nội dung truyện
Nhìn đôi thỏ trắng nẩy thành làn sóng, Trần Phong giơ tay bịt chặt mũi miệng cô, tăng tốc và gằn giọng hỏi lại:
– Em có muốn làm bồn chứa tinh cả đời không?
Gia Hân nghẹt thở, chỉ có thể ôm chặt cánh tay đang khống chế cô. Dùng đôi mắt ngập nước đỏ bừng cầu xin. Mãi cho đến khi một dòng ấm nóng mạnh mẽ phóng thẳng trong cô. Kẻ hưởng thụ thân thể cô, mới buông tay cho cô thở.
Gia Hân thở hổn hển, đôi mắt không tiêu cự, bờ môi run run:
– Em… đồng… ý…
Một vật thể to lớn đưa vào miệng cô, chặn hết sự phục tùng của cô, không thương tiếc đâm thẳng đến tận cuống họng, đè đôi tay cô trên đỉnh đầu, ra vào miệng cô một cách tàn nhẫn. Gia Hân chịu đựng cảm giác bỏng rát, nhìn đám lông đen chặn tầm mắt, đang làm ngứa da mặt cô, chảy nước mắt:
– Em đã cho anh tất cả rồi, anh có thể yêu em không?