Tóm tắt nội dung
Mình rất thích truyện này nhưng thấy bác chủ thớt om hàng lâu quá, hơn nửa năm rồi ko thấy động tĩnh gì nên mạn phép viết tiếp.
Phần đầu
https://truyencogiaothao.info/truyen/co-be-tang-4/
” Phương rên khẽ, lúc này dù câu chuyện có thú vị đến đâu , thì cũng ko thể che lấp cảm giác kích thích mà khánh tạo ra dưới váy cô lúc này.
– Cũng muộn rồi , để anh đưa 2 người đẹp về nhé.
Phương và Thủy tiên gật đầu. Khánh ra thanh toán tiền rồi dẫn 2 người đẹp thằng lên chiếc Audi sang trọng :
– Nào ,mời 2 người đẹp lên xe… ”
Bước vào trong chiếc xe sang trọng, Phương không khỏi choáng nhợp với nội thất rất lịch lãm của chiếc xe. Không hổ danh là trai Hà Thành du học từ Pháp, Khánh đã thay đổi lớp da bọc ghế sang màu Vani kèm theo những đường khâu hoạ tiết rất tinh tế. Trong xe gần như không có mùi khó chịu mà lại thoang thoảng hương socola dịu nhẹ khiến Phương càng ngây ngất. Vài ly cocktail cũng sự động chạm lúc nãy của Khánh khiến trong cảm giác khao khát trong Phương tăng theo từng phút. Bất giác cô chợt nghĩ “Hy vọng cuộc vui này sẽ tiếp tục…”
Ngồi sau tay lái của Khánh, Phương và Thuỷ Tiên vẫn tiếp tục trò chuyện với anh ta mặc dù cả 2 đã nhìn nhau đầy ẩn ý. Có lẽ với sự bạo dạn và kinh nghiệm tình trường, Thuỷ Tiên cũng bị cuốn hút bởi chàng trai trẻ đầy tự tin này như Phương.
Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi khu phố cổ đông đúc, Khánh cất tiếng:
– 2 người đẹp ở đoạn nào để anh đưa về ?
Phương định mở miệng bỗng dưng bị Thuỷ Tiên cướp lời kèm theo 1 cái bấm nhẹ vào đùi:
– Chết thật, bọn chị để quên mất chìa khoá chung cư ở nhà rồi. Giờ đã ngoài 2h đêm, không gọi ai phá khoá được. Khánh biết khách sạn nào “ấm áp” không ?
Phương hơi bất ngờ nhưng vẫn khẽ mỉm cười với câu hỏi của Thuỷ Tiên. Quả là cô bạn thân cùng phòng trọ ( 2 người chung tiền thuê 1 căn chung cư để trọ khi đi học ), rất hiểu ý mình, chìa khoá vẫn đang nằm trong chiếc bóp nhưng Phương vẫn gỉa vờ lục lọi rồi hùa theo bạn:
– Đầu óc mày như ở trên mây ý Thuỷ Tiên. Giờ không vào được nhà thì biết làm sao, tao không nằm được mấy cái giường ọp ẹp ở nhà nghỉ đâu.
Khánh nhìn 2 người qua gương vẫn với ánh mắt đầy tự tin đó rồi trả lời:
– 2 người đẹp không cần phải lo nghĩ, anh tin rằng mình có thể giúp giải quyết được vấn đề này. Anh biết một nơi đảm bảo sẽ khiến Phương hài lòng.
Nói xong Khánh mỉm cười đánh tay lái, chiếc xe quẹo trái rồi chạy thẳng về hướng khách sạn Hilton. Đến nơi, Khánh lịch sự xuống xe rồi ra mở cửa cho 2 người:
– Mời 2 người đẹp xuống xe. Anh tin rằng phòng ở đây sẽ không làm ai phải thất vọng.
Phương và Thuỷ Tiên mỉm cười bước xuống, trong bụng cả 2 đều cảm thấy hài lòng vì sự quan tâm “đúng mực” mà Khánh thể hiện. Nhân viên vừa lái xe vào bãi, Khánh rút điện thoại ra nói gì đó rồi quay lại mỉm cười với 2 nàng:
– Bạn anh làm quản lý ở đây. Hôm nay tầng cao nhất vẫn còn trống một phòng đôi, anh vừa đặt luôn rồi. Anh có thể tháp tùng 2 người lên tận phòng chứ ?
Thủy Tiên lúc này gần như bị hút hoàn toàn bởi sự lịch lãm của chàng trai trẻ, cô chỉ mỉm cười gật đầu rồi bước đi trước. Có lẽ với kinh nghiệm của mình, Thủy Tiên muốn là người dẫn lối cho cuộc phiêu lưu đêm nay. Trái lại, Phương vẫn giữ cho mình sự e ấp cần thiết, cô hơi chần chừ 1 chút nhưng Khánh đã vòng tay qua eo rồi dìu nàng đi. Sự ấm áp từ bàn tay Khánh gần như lập tức truyền 1 dòng điện qua eo Phương khiến cô chỉ còn biết bước đi cùng. Mỗi bước đi cô lại càng thấy cơ thể nóng bừng hơn, khao khát hơn.
Bước vào thang máy, tay Khánh đã rời khỏi eo Phương khiến cô cảm thấy có chút gì đó hụt hẫng. Vẫn với dáng vẻ lịch lãm và tự tin đó, Khánh đứng đối diện 2 người cùng với ánh mắt như thôi miên. Thủy Tiên bỗng phá tan sự im lặng:
– Cám ơn cưng đã đưa bọn chị lên phòng, không hổ danh đi nước ngoài về, cư xử với phụ nữ thật hết sức lịch sự.
Bằng một hành động rất bất ngờ, Khánh đưa tay lên vuốt dọc từ má Thủy Tiên xuống cổ rồi ghé vào tai cô thì thầm điều gì đó. Phương ở ngay cạnh cũng không nghe được, chỉ biết rằng ngay sau đó, Thủy Tiên đã ôm lấy Khánh kèm theo 1 nụ hôn kiểu Pháp. Trong thang máy nhỏ và trong 1 khoảng thời gian rất ngắn, nhưng Phương vẫn có thể hình dung rõ lưỡi 2 người đang cuốn vào nhau. Điều khiến cô bứt rứt hơn cả là ánh mắt Khánh lại đang hướng về cô. Có cảm giác như Khánh đang hôn cả 2 người cùng 1 lúc vậy. Nhìn bàn tay Khánh đang vuốt ve dọc theo eo Thủy Tiên rồi xoa quanh bờ mông khiến Phương rùng mình nhớ lại những đụng chạm khi ở trong quán bar, bất giác cô cảm thấy phần dưới nóng bừng, ướt át.
Phương hơi cúi đầu xuống để né ánh mắt như đang kéo từng chút phéc-mơ-tuya váy của cô thì bất chợt, bàn tay kia rời khỏi mông Thủy Tiên, áp thẳng vào phần mu cao được che đậy hờ hững bởi lớp váy mỏng mà vuốt dọc theo đó. Phương nhắm mắt lại, thế giới của cô giờ chỉ còn tiếng nhóp nhép từ nụ hôn của 2 người, và ngón tay đang miết từng chút một xuống phía dưới. Cảm giác này khiến Phương như muốn bùng cháy, bởi ngón tay đó không quá sỗ sàng, mà cũng không nhẹ nhàng, rất vừa đủ để cô cảm nhận từng chút một rằng nó đã xuống đến bẹn mình. Mắt vẫn nhắm, Phương bất giác nhích chân sang 1 bên để ngón tay đó tiện đường hơn, bởi cô biết rằng có 1 nơi đã hoàn toàn ướt át mong chờ ngón tay đó khám phá.
Trong thang máy giờ không ai nói một câu nào nhưng bầu không khí nóng bỏng hơn bao giờ hết. Thủy Tiên đã hoàn toàn bị khuất phục bởi nụ hôn ma thuật của Khánh, cô lim dim không còn biết gì xung quanh bởi bàn tay còn lại của Khánh cũng đang xoa bóp và vuốt ve dọc theo khe mông cô. Nếu Thủy Tiên mở mắt ra nhìn thì sẽ thấy ngay bên cạnh, cô bạn mình đang khẽ cúi đầu nhắm hờ mắt mà tận hưởng những cơn sóng cuồn cuộn từ dưới lên do Khánh tạo ra. Thời gian bỗng như ngưng đọng lại trong khoảng không gian nghẹt thở đó, Phương mím môi để cố kiềm chế tiếng rên khi ngón tay đó đã khều khều nhẹ nhàng, hờ hững nhưng cực kỳ hiệu quả vào nơi ẩm ướt nhất của cô, khiến đáy quần lót cô ngày càng nhớp nháp. Ngay lúc cả 2 con cái nóng bỏng không còn chịu được nữa thì thang máy dừng lại kèm theo tiếng ting…..
Tạm thời mình viết đến đây, có lẽ ngày mai sẽ viết tiếp, anh em đọc xong mong đừng ném gạch đá kinh quá nhé