Vợ Anh Họ Là Dâm Nữ - Phần 15
Gần một tháng sau đó, hầu như tuần nào cũng gặp chị ít nhất 2 lần, và đều ở cùng 1 chỗ, vì chị cũng ngại thay đổi, khách sạn đó khá kín đáo, và như vậy là tiện cho chị. Và như ý muốn, chị cũng đã được thử nghiệm ghế Tantra và chị cực kỳ thích, ghế đó mình cũng rất thích vì làm đỡ mất sức hơn.
Nhờ những bộ phim mà lần nào gặp mình cũng cho chị xem.
Chị tiến bộ hàng ngày về khoản đó, bây giờ không chỉ là BJ thông thường, chị đã hoàn toàn biến thành một cao thủ về khoản khởi động, khiến cho đối phương hoàn toàn mất trí trước khi lâm trận, cái lưỡi của chị đúng là như con rắn, mỗi lần gặp là nó làm cho mình hoàn toàn tê tái với đường lưỡi đi từ gót chân cho đến đỉnh đầu, đúng như nghĩa đen của nó.
Chị luôn đợi mình chịu hết nổi, năn nỉ mới chịu ngậm thằng bé vào, vì nếu không, chị chỉ liếm, và ngậm xung quanh thôi. Duy có một điều chưa thể nào thay đổi được, đó là ước muốn được bắn tinh trùng vào miệng chị và được chị nuốt hết. Có mấy lần tưởng chị đã quen với mùi tinh, lúc sắp bắn ra thay vì bắn lên ngực, mình ăn gian, bắn thẳng vào miệng chị, làm chị la hết um sùm, chạy vào toilet nhổ và lau ngay, sau đó giận mình mất mấy ngày, thật là mệt đó mà.
Về cơ bản, có thêm một thứ vẫn chưa thay đổi nhiều, đó là, dù chị dâm đãng với mình bao nhiêu, âu yếm, hoang dại với mình bao nhiêu, thì về mặt tình cảm, chị vẫn chỉ coi mình như một đứa em, một đối tác tình dục, một cái gì đó mà chưa có nhiều tình cảm. Bên ngoài chị vẫn lạnh lùng như không, và hầu như không để lộ cảm xúc nhiều khi gặp mình ở công ty. Mà các bác biết rồi đó, được voi đòi 2 bà trưng.
Đàn ông có tính tham lam, chiếm được thân thể rồi, no nê rồi thì vẫn muốn chiếm được tình cảm của người đàn bà.
Và mọi thứ thay đổi cho đến một hôm, một sự kiện khá là đau đớn xảy ra, hoàn toàn không do chủ ý gì cả, chỉ là một tai nạn nhưng thực sự, nó khiến chị gần gũi với mình hơn rất nhiều.
Buổi trưa hôm đó, cả công ty kéo nhau đi ăn gần đó, chị thì đi với mấy sếp, mình thì đi với phòng, chị vẫn phong thái như ngày nào, sang trọng, quyến rũ, nhưng tay thì cầm thêm túi xách LV. Và chuyện cũng xảy ra vì cái túi chết tiệt bên trong chẳng có gì ngoài 1 cái iphone ☺. Hai thằng đi chiếc exciter đã chờ sẵn, tất cả chỉ diễn ra chưa đầy 5 giây, mình chỉ kịp nghe tiếng rú ga chạy về hướng mình, vì mình đi trước chị, như bản năng thấy chị la lên, cái túi trong tay thằng giật đồ ngồi sau, mình quơ tay giật lại cái túi với cái dây đang lòng thòng do thằng kia chưa thu lại kịp. Nhưng lực kéo của chiếc exciter này kinh khủng, mình gần như bị kéo đi 1 đoạn và bị ném văng vào chiếc taxi Vinasun đang rề rề đón khách. Tất cả những gì mình còn nhận biết được là tiếng la thất thanh của chị, còn đầu óc mình thì lùng bùng ngay sau đó, và mọi thứ như biến mất trong giây lát.
Tỉnh lại trong phòng bệnh viện, kết quả của giây phút anh hùng đó là gãy chân, và chấn thương đầu nhẹ, hên là không bị chấn thương sọ não, mà cái túi của chị thì vẫn mất như thường. Mẹ mình có mặt ngay sau khi biết tin đón xe ngay vào SG để chăm mình, tội nghiệp mẹ, chỉ có mẹ là luôn lo lắng cho con nhất. Và cả chị nữa, cả ngày hôm đó, chị trông khá là tội nghiệp, lăng xăng trong bệnh viện lo cho mình, giúp mẹ làm quen với bệnh viện.
Và cả mấy ngày tiếp theo, ngày nào chị cũng có mặt ở bệnh viện ít nhất là 1 tiếng để thay cho mẹ đi ăn cơm, có lẽ chị cũng thấy có lỗi với mình, nhưng 2 chị em cũng ít có dịp nói chuyện với nhau thực sự, vì lúc nào trong phòng cũng có người. Phòng này là phòng riêng nhưng có 2 giường, có một tấm màn ở giữa, đôi lúc phải kéo lại cho bệnh nhân thay đồ cho tiện, hoặc tối đến kéo lại để ngăn 2 bên ngủ cho thoải mái.
Và cuối cùng cũng có dịp gần chị hơn khi hôm đó, trước hôm mình xuất viện 1 ngày, mẹ lại phải về trước do ở nhà có việc gấp, không thể không về, nên chị động viên mẹ về luôn, hôm sau để chị lo cho mình xuất viện cũng được. Mẹ cũng không biết sao nhưng cũng xiêu lòng, tối hôm đó đón xe về trước để hôm sau kịp giải quyết công việc.
Tối đó, vì không có ai ở bệnh viện với mình, nên chị nói ông anh để chị ở lại với mình rồi sáng sớm hôm sau làm thủ tục xuất viện cho mình luôn. Nói thêm là lúc đó cái chân thì băng bột nên đi đứng cũng khó khăn, phải có ít nhất một người giúp, mà mẹ thì về mất rồi, nên chị phải đứng ra. Tối đó 2 chị em mới có dịp nói chuyện với nhau nhiều hơn, mặc dù vẫn hơi ngại vì còn có giường bên cạnh là một bác khoảng 50 tuổi cũng bị tai nạn nhưng nặng hơn mình, có vợ chăm sóc. Hai chị em chỉ tranh thủ nói chuyện được những lúc vợ bác kia dìu bác đi dạo hoặc đi toilet.
Chị cứ trách mình hoài sao mà giật lại cái túi làm chi để ra cớ sự này, giờ cũng có lấy được túi đâu, mà lại trở nên thế này. Mình được nước làm tới luôn:
– Tại chị đó chứ, em thấy nó giật, lúc đó chỉ có 1 suy nghĩ duy nhất là giật lại ngay cho chị, đâu biết là gặp tai nạn thế này đâu, vì chị thì em sẵn sàng mà.
Chị không nói gì, chỉ nắm tay mình mỉm cười, nói nhỏ:
– Chị xin lỗi, có lẽ chị đã hơi vô tâm với em.
Mình cũng cười với chị:
– Em được như vầy với chị là em mãn nguyện lắm rồi, đâu mong gì hơn đâu chị. (Mắt chớp chớp ra vẻ cam chịu lắm)
Rồi kỳ tích cũng đến các bác ạ.
Đêm đó, cũng như mọi đêm ở bệnh viện, nhưng chỉ khác, là ngồi gục trên ghế bên cạnh giường là chị thay vì là mẹ như mọi khi. Phòng cũng tắt điện để bệnh nhân ngủ, chỉ còn cái đèn mờ mờ, chị cũng gục xuống ngủ tự lúc nào, mình thấy thế cũng ráng nhắm mắt ngủ một chút, vì cả ngày cũng ngủ hoài nên đêm đến nằm rất lâu mới ngủ được. Đang thiu thiu thì chợt thấy bên dưới, sột soạt, giống như có ai đó lần tay vào cái quần của mình. (Các bác biết rồi đó, quần mặc ở bệnh viện thì cứ như quần Pijama ở nhà, rất mỏng và dễ cởi ra).
Giật mình mở mắt ra, nhìn qua thì thấy chị đang nhìn mình cười, tay thì vẫn để trong quần, mắt thì hấp háy, tay kia thì đưa lên miệng ra dấu im lặng. Mình tất nhiên là hiểu chuyện nhắm mắt nằm yên. Cả hơn tuần nằm trong bệnh viện, chỉ chờ đến giây phút ra viện để được sung sướng với chị, thế mà nó đến quá sớm.
Bên giường bên, tiếng ngáy của chú kia cũng đều đều rồi, chỉ có tiếng của vợ chú là không nghe gì hết, không biết ngủ chưa, mà cũng không nghe tiếng sột soạt gì.
Nhưng sự cảnh giác cũng chỉ kéo dài được vài phút, cho đến khi cái miệng ấm nóng của chị bao phủ hết lên thằng bé, mọi cảm giác sợ hãi, căng thẳng đều tan biến như bọt xà phòng, lúc này chỉ là sự khoái cảm, sự đê mê mà cái miệng thần thánh của chị mang lại, chắc chị cũng phải cố gắng lắm để kềm tiếng mút chụt chụt, tiếng va chạm của quần áo, tiếng va chạm của miệng và cục thịt cứng của mình, mình thì cố kềm tiếng rên đầy khoái cảm, trong lúc đó tay cũng cố gắng mò vào trong áo chị để bóp bộ ngực căng mà cả hơn tuần nay không được thưởng thức.
Cảm giác vừa hồi hộp, vừa sung sướng do tình huống, do sự liều lĩnh mang lại. Chị thì hoàn toàn tập trung vào công việc, chỉ mút và mút, hoàn toàn yêu nghề, toàn tâm toàn ý. Mình thì chỉ cử động được tay thôi, vì chân bị bó bột cứng ngắc mà, 1 bàn tay thì liên tục bóp 2 quả đào tiên bên dưới, tay kia thì xoa đầu chị, xoa mặt chị, xoa cổ chị, chẳng thể nghĩ được gì khác nữa.
Và thời khắc cũng tới, tinh khí của cả hơn tuần bị kẹt giờ chực chờ bắn hết ra ngoài. Mình khựng lại, người căng lên, và chợt nhận ra là chị rất sợ cái mùi này, nhưng giờ sau đây, cũng không thể suy nghĩ được gì hết, trân mình, chị biết mình sắp ra thì phải, tay chị nắm chặt lấy tay mình, và miệng không rời khỏi thằng bé của mình, thật ngạc nhiên.
Từng dòng, từng dòng tinh khí nóng hổi bắn liên tục vào miệng của chị, tay chị lại nắm tay mình còn chặt hơn nữa, mặt chị có vẻ nhăn nhó, nhưng vẫn không rời miệng khỏi thằng bé của mình. Phút giây đó tưởng chừng như vô tận, vì mình bắn không biết bao nhiêu đợt, và giữa những đợt đó, hình như mình thấy chị nuốt xuống, vì nó quá nhiều. Cảm giác vừa sung sướng, vừa hạnh phúc, các bác nào có người yêu chắc cũng có thể hiểu cảm giác lúc đó của mình.
Cảm giác được người yêu cho bắn vào miệng và quan trọng là ngậm và nuốt tất cả những tinh chất quý giá nhất của người con trai vào miệng, nó vừa như một sự khẳng định tình cảm, vừa là một sự cố gắng rất lớn của người con gái vì người mình yêu, các bác cứ thứ nuốt tinh của mình coi được không là biết liền, heee.
Chị ngậm thằng bé của mình rất lâu, tận cho đến khi từng đợt giật giật cuối cùng kết thúc, chị ngước lên nhìn mình, nuốt thêm một lần nữa, sau đó với lấy cốc nước ở trên bàn, uống một hơi dài, sau đó lấy khăn lau thằng bé, kéo cái quần của mình lên, kéo ghế ngồi sát vào gần phía mặt mình, hôn lên môi mình một cái hôn mà mình nhớ mãi, vì nó rất ngọt ngào hơn các nụ hôn khác chị hôn mình lúc làm tình trong khách sạn, một nụ hôn vẫn còn mùi tinh trùng thoang thoảng.
Rồi chị ghé đầu nằm gối lên giường sát bên đầu mình và thì thầm:
– Chị Yêu Em.