Truyện Ở Khu Vườn Nhà Ông Tiện - Chương 37
Nhìn lên gế trước ông fu đa đã ngủ từ khi nào , tôi mỉm cười chác tại li rượu ở quán ăn cơm
Anh bái ..gần đến đầu cầu anh rẽ vào đường bên tay phải nhé
À ..vâng , vậy là tới làng chú rồi à
Vâng ạ
Quê chú cũng giống bên quê tôi vào những ngày này về quê ăn rau thích lắm ..bắp cải tươi mới cắt về luộc lên nước ngọt lắm ..có uống rượu làm bát canh nước luộc bắp cải là giã rượu ngay
Nói thật với chú ra quán xá bây giờ rượu chè , uống khan , nó không cho mình nước gì chữa lửa mau say lắm
Chiếc xe lên đoạn dốc thoai thoải , từ từ rẽ phải ..đây con đường làng tôi con đường đã in những dấu chân những người dân quê tôi , chị tiết , chị liên mỗi khi buổi chợ ..ngày xưa mấp mô , bụi đỏ bay mù mỗi khi cái công nông đầu ngang của thằng thiện tăng tốc ..bốc khói đen xì . giờ láng o trải bê tông thật rộng
Anh bái dừng xe cho em xuống chút
Chiếc xe nép lại vệ đường , cái mô đất nhấp nhô ngày xưa phía dưới là bờ cỏ nơi chiếc xe công nông của thắng thiện lật úp , đè lên chị liên nay chỉ còn bờ đất thoai thoải . chẳng hiểu sao giờ bên vệ cỏ mọc lên cái am nho nhỏ . phía trong trên cái lư hương bằng sứ mằu trắng mấy chân nhang còn mới . cọng nhang mới tàn , uốn con ..tĩnh lặng trong gió . tôi ngồi xuống nhìn vào mùi trầm còn thoang thoảng đâu đây …chắc ai đó mới đốt trưa nay …chẳng biết hương hồn chị liên có về đây nhìn nhân
Tôi quay lưng trở lại …ông fu đa đã mở cửa xe lặng lẽ nhìn ..tôi bước lên xe ..
Ông hỏi . tiến này , cái miễu ấy có liên quan gì mà tao tháy mày quan tâm nhiều thì phải
Im lặng . lát său tôi bảo . à nơi ấy người thân của em ngày xưa bị tai nạn giao thông ấy mà ..tại em băn khuan là ai đã dựng lên cái miễu thờ ven đường ấy
Chắc cũng người thân của gia đình mày thôi
Không ..người nhà của người đã mất . đi ra ngoài phố hết rồi ..
Chiếc xe chạy chậm dọc theo con đường chớm đến đầu làng .. lô nhô những căn nhà vươn ra mặt đường . lạo xạo nhựng viên đá dưới bánh xe , từ từ chiếc xe bò tời
Đây rồi , xanh ngắt tán cây si ..hai cây si già đứng bên cạnh miễu của làng
Xe dừng
Ông fu đa ngập ngừng như muón hỏi
Tôi mở cửa xe bước xuống nhìn vào ngôi miễu , thấp thoáng bóng người qua lại trước sân .. từ trong ngôi miễu ủ ê già cỗi , mốc meo đám rêu mọc ở thân tường khói hương tỏa ra . mùi trầm ngạt ngào . miễu làng tôi hôm nay hình như có lễ
Mấy bà áo the , chit khăn mỏ quạ , vài chị còn trẻ loay quay quyét` dọn đám than vàng mã ở góc bên kia
Tôi bước tới ..
Chị ơi miễu hôm nay cũng lễ gì vậy
Chị phụ nữ ngước mắt nhìn lên ..hôm nay mười tư chú ạ ..cúng rằm tháng chạp mà
Tôi như ồ lên ..thật vô tình ..mải miết làm chẳng biết hôm nay đã là mười tư tháng chạp , cái tháng cuối năm , tháng tận , năm cùng
Tiếng ông fu đa phía sau cất lên .. đây là đâu mày
À ..đây là miếu thổ thần làng tôi , hay gọi là miếu thành hoàng làng ấy , là nơi thờ bài vị người đã khai sơn phá thạch tạo lập lên làng
Ui ..vậy là tao với mày gặp may rồi ..mày cho tao vào chiêm bái đi
Tôi bảo . tôi nhớ bên quê nhà ông cũng có thờ vị thần này
Có chớ …xứ sở tao với mày cũng có những nét văn hóa tương đồng mà
Chị phụ nữ thu dọn tàn nhang vàng mã trở lại .. tôi bước tới
Chị ơi cho tôi hỏi ông thực có ở đây không
Có chú ạ ..ộng ấy là thủ từ ngày lễ sao ông vắng mặt được .. chú xuống gian nhà phía bên kia .. bên hậu bái ấy
Tôi cùng ông fu đa bước ra phía sau mấy gian nhà này ngày xưa không có . ông thực áo the khăn xếp ngay ngắn ngồi bên cái ấm tích trà
Ông ơi ..cháu là thằng tiến này
Chết đi đâu mà lâu nay mới về làng vậy cháu ..còn ai đây vậy
À ..ông ơi đây là ông fu đa người nhật là xếp của cháu đấy
Vồn vã , ông thực mời khách ngồi ..rồi ông dẫn chúng tôi vào gian thờ , nhìn ôn fu đa chắp tay cung kính thắp hương , tôi bảo ông bỏ mấy tờ tiền vào hòm công đức ..lát sau ông cùng tôi đi vòng quanh ngôi miễu , ánh mắt tôi như vớ được vàng ..nhìn ông tôi bảo
Đây giống cỏ leo tường của làng tôi đó . bao nhiêu năm qua ..mỗi khi ngĩ tới ngôi miễu của làng , tôi không thể quên được ba bề bức tường bao quanh ngôi miễu xanh thẫm , bốn mùa đám lá dây leo
Bước sát vào bức tường bàn tay ông ấy lần mò , vạch lá suýt xoa ….yet… yet ..hình như ông ấy đang tìm thấy giấc mơ của người đi khai sơn phá thạch
Tôi hỏi ông thực xin mấy gốc dây leo bám rễ quanh tường ..hỏi ông về vật liệu xây ngôi miễu ngày xưa
Ông thực gãi đầu , lát sau ông bảo .. tao lớn lên cũng đã thấy có ngôi miễu như thế này rồi ..nó đứng đây mấy trăm năm rồi ..nhưng ngày xưa các cụ toàn xây mằng vôi trộn với mùn rơm nếp giã thành bột ,pha thêm rỉ đường mía nên tường nhà tuy âm ẩm vậy nhưng mạch tường không bao giờ nứt còn đấy là giống cỏ chân rết , chì cần trên tường giữ được độ ẩm là nó xanh tốt quanh năm , từ khi tôi lớn lên đến giờ thì đám cò chân rết và dây leo vỉ ốc vẫn bám ở đó đến giờ
Tôi xin ông cái vỏ lon sữa bò cùng ông fu đa ..cạo lấy ít đất quanh chân tường , cao lấy chút vôi tô trát phía sau ..đào mấy gốc dây leo và gốc cỏ làm giống mang theo
Nhìn ông fu đa nâng niu mấy cái túi cầm theo ..ánh mắt của ông như nở nụ cười ..ông bảo
Vậy là tao tin cai thảm xanh sẽ thành công mày ạ
…………………………………..*********………………………………
Tôi dời miễu làng trong lòng như mang theo điều kỳ lạ , về những gì mà tôi vẽ lên trên cái thảm xanh trong dự án ngôi nhà , cái thảm xanh ấy luôn đi theo tôi trong giấc ngủ và cái giống cỏ , đám rêu , dây leo mọc quanh ngôi miễu ấy đã cuốn hút cả người từ khoảng trời xa lạ . ông fu đa , nâng niu , sờ nắn đám dây leo . hình như có sợi dấy tâm linh nào đó kéo tôi trở về lần này , mảnh đất thiêng liêng của làng vẫn là đôi cánh nương tựa cho những đứa con đi xa mỗi khi vấp phải khó khăn
Chiếc xe về đến cổng …vườn nhà ông tiện đây rồi
Nhìn cái khóa to tướng nơi hai cánh cổng giao nhau , tôi vò đầu bứt tai …suýt xoa , sao nãy không hỏi ông thực chìa khóa để vào .. ông fu đa gật gù với mấy túi gốc cỏ chẳng quan tâm gì tới sự lung túng của tôi
Tôi gọi anh hùng
Thằng nhóc mày đang ở đâu thê
Em đang ở ngoài cổng nhà anh ở quê
Mày đi với ai ..mà về quê vậy
Hihiih hôm nay mười tư mà anh
Sao không vào nhà mà đứng ngoài goi ..em không có chìa khóa anh à
Sờ tay vào phía trong trụ cổng bên trái thấy cái hốc có chìa khóa ở đó
Lát nữa tao về uống rượu một bữa với mày
Em có ba người cơ
Thôi được tao quay xe lại thị trân mua mồi ..cứ tắm rửa đi ,chìa khóa vào nhà để chung trong sâu chìa khóa đó
Không khí khu vườn , căn nhà thật rôm rả , nó khác hẳn vẻ đìu hiu vắng lặng lúc tôi mới trở về ..thì ra mảnh đất , khu vườn ,căn nhà cũng có tâm hồn nó bừng bừng cảm giác hân hoan đón những người thân trở về . chỉ tiếc không còn nhũng bóng hình ông tiện , chị tiết , chị liên , những bưởi trưa hè ..nắng ngập tràn không gian khu vườn và cái ao đầy nước
Bù lại hôm nay cúng có bóng dáng một người con gái . đi cùng anh hùng ..tôi liếc mắt mỉm cười như muốn hỏi
Anh hùng bảo …a à …nó như ly nước giải khát thôi mà ..con mu béo nhà tao từ ngày mở công ty ăn nên lam ra bây giờ nó nặng bằng con heo tạ ..suốt ngày tính toán quanh cái lò mổ , bỏ mối , đầu vào đầu ra , chả quan tâm gì tới anh mày đâu ..hihiihi…hôm nay tao đón nó theo tính chỉ tạt qua nhà thắp hương rồi tối vù ra nhà ngỉ ..vậy mà gặp mày
Hi hì ..vậy là hôm nay cản trở anh rồi
Ôi dào quan trong gì chuyện đó mày ..mối của tao mà
Tiên sư mày ..còn mày nữa , thế nào rồi cần này tuổi kén chọn gì nữa ..chịu không tao cho cái nhung đây
Phong cách , bỗ bã , nói thẳng của anh vẫn như ngày xưa ..mâm rượu dọn ra tôi nhìn cô bạn gái anh hung trạc gần 30 tuổi , hai má ửng hồng . mạnh mẽ nâng li với ông fu đa …cốp dô dô như là dân chơi thứ thiệt
Bữa rượu càng say ..càng đung đưa tâm hồn những người trong căn nhà bấy lâu nay tĩnh lặng ..tâm hồn lãng bãng , tôi bước ra sân
Bầu trời như sáng hơn ..mặc dù mây mù mùa đông vẫn còn che phủ , hơi sương lạnh lạnh , khu vườn âm ẩm , dìu dịu ngọn gió sào sạc đưa qua đám lá tối trời ..ngọn cây thị cao vút vươn cao , trên ấy tôi như vẫn đung đưa bám vào thân cây ..dưới đất chị liên , ngồi xuống , đứng lên bỏ những traí thị thơm nồng vào thúng
Làng quê , khu vườn vẫn còn đây , sao tất cả những người thân yêu đều bỏ quê ra phố thị ..bước chân trên đất lá khô xào xạc , gốc đào khẳng khiu , nơi tôi cùng chị liên tắm tối ..dưới chân đám rêu phủ hết mảng gạch làm nơi rửa ráy ngày xưa
Nhìn vào căn nhà tôi cứ băn khuan không hiểu vì sao chị con gái đi theo anh hùng nói chuyện cùng ông fu đa được .. sau này được biết trước đây chị đã đi lao động ở đài loan , làm công cho một gia đình người nhật
Hun hút ..bên kia bờ ao căn nhà chị tiết lờ mờ trong tĩnh lặng ..ngồi xuống bờ ao tôi bấm máy ….
A lô ….phải số máy này của chị tiết không
Ai đó
Em ..tiến đây chị
Em đang ở đâu đấy
Em đang ở quê ..ngồi trên bờ ao . gân chỗ chị vớt bèo ngày xưa ấy
Câu truyện tràn đi ..nỗi lòng chị tiết , nối nhớ nhà của chị ẩn khuất trong lòng bấy lậu nay ..giờ vỡ ra ..sen lẫn tiếng khóc bùi ngùi …để đến khi trong kia bữa rượu sắp tàn . chị bạn gái anh hùng liêu siêu dọn đồ . anh lai xe chết gí trên gường ..ông phu đa và anh hùng đang ngả ngớn nói truyện với nhau ..ngôn ngữ thì ít ..khua chân múa tay ngôn ngữ tự hiểu về sự dâm tục thì nhiều
Khuya lắm rồi ..anh hùng cùng cô bạn loạng choạng lên ca bin đánh xe ra nhà ngỉ ..
còn tôi và ông fu đa ..bên ấm trả tôi thong thả kể cho ông nge về sự tích căn nhà , khu vườn và những trắc ẩn trong lòng .. thánh thót ngoài kia tiếng sương đêm rơi trên tàu lá chuối lộp bộp ..lao xao
và khi nằm xuống , trùm chăn , trong tôi chỉ còn mơ hồ chuyến đi vào phương nam thăm chị tiết mà ông fu đ đã sức động viên và tạo mọi điều kiện để chuyến đi suôn sẻ
( còn nữa )