Truyện Đã Lâu Bây Giờ Mới Kể - Chương 6
Lẳng lặng xuống dưới nhà ngồi xem tivi, chợt nhớ đến cái cửa chớp, tôi chạy vào nhà tắm định sẽ buộc chặt lại, éc, j thế này, dây thép đã buộc khá chắc chắn rồi, vậy là bà ý đã phát hiện nên buộc chặt lại chăng. Xem một lúc chán chán lên phòng đi ngủ, qua ô cửa sổ thấy rõ bộ quần áo của chị vừa mới phơi lên, không còn nghi ngờ j nữa, vậy là chị đã phát hiện và có lẽ tính cạch mặt tôi luôn đây…
Trưa hôm sau vừa đi học về mẹ sai đi mua gói bột canh, tự nhiên nhớ đến lão Thành rồi bật cười khanh khách, không biết cái mặt lão sau khi bị ăn đòn như thế nào mà bọn phố bảo chỉ hơi thâm tí thôi. Tới nơi suýt thì bật cười thành tiếng may mà kịp nín lại, lão đang ngồi ở ghế, một bên mắt thâm tím sưng vù, trán u một cục, haha cho chừa cái tội dê gái mà còn chạy chậm.
-có sao không anh Thành?
-uh đm bọn nó đông quá, 5,6 thằng liền anh đéo chống được. Mà bọn em trốn ở đâu nhanh thế?
-ở trong trường mầm non đó anh
-thế ah, mà này chị em học sắp xong chưa? còn ở đây lâu không?
-sắp rồi anh, chắc khoảng 2 tuần nữa thôi
-thế cho anh xin số đt của chị em đi…
Vãi cái lão này, vẫn còn cố đấm ăn xôi lắm, nghĩ cũng chẳng có lý do j để chối cả nên đọc số chị cho lão. Về nhà ngồi vào mâm cơm mà không dám nhìn mặt chị, chị vẫn thế, vẫn vui vẻ nói chuyện trong bữa ăn.
-thằng này sao hôm nay ăn từ tốn vậy con, thịt bằm cuốn lá lốt con thích ăn này, ăn đi
-dạ, hôm nay con không muốn ăn
-ah hôm nay lợn chê cám, chắc cãi nhau với người yêu hả haha
Chị vẫn vui vẻ đùa cợt với tôi, vẫn nói đểu tôi như mọi khi nhưng tôi hiểu đó chỉ là trong bữa ăn trước mặt mọi người thôi. Ăn cơm xong lên phòng nằm ngủ, chán quá, hôm nay không có hứng đá bóng, có lẽ là làm một giấc đến lúc ăn cơm luôn. Suy nghĩ đủ thứ chuyện vẩn vơ rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, trong mơ còn thấy đang đá cặp tiền đạo với Rooney nữa mới vãi)
Tiếng “cạch cạch” làm tôi tỉnh giấc, nhìn điện thoại đã hơn 5h rồi, qua ô cửa sổ thấy chị đang phơi bộ quần áo, tóc ướt ướt, trên vai quàng cái khăn tắm cho khỏi ướt lưng áo. Chèm chẹp, vậy là chị đã cảnh giác rồi, tắm sớm hơn thường lệ để tôi khỏi nhìn trộm đây, càng lúc càng thấy ngại gặp chị. Chị đang đi vào, tôi vội quay lưng ra ngoài giả vờ như vẫn ngủ…
-dậy ngay, vừa thấy cầm điện thoại bấm bấm xong mà
-hì hì đâu có, e vừa dậy nhưng tính ngủ tiếp đó mà
-dậy ngay, dậy chị hỏi tội em, dậy…
Thôi xong rồi, biết trả lời làm sao đây, chả lẽ lại nói vì tò mò nên em rình chị tắm ah, mà nhìn mặt bà ý hằm hằm thế kia khác hẳn lúc ăn cơm, công nhận giả vờ giỏi thật.
-ngồi dậy chị hỏi tội, nhanh…
-ơ… dạ… em…
-tại sao lại tự tiện cho số điện thoại của chị lung tung thế hả
-ớ ớ…
Vậy là sao nhỉ? Thế hóa ra hỏi tội cho lão Thành số đt của bà ý ah, thế mà cứ tưởng…
-uh thì em cũng chẳng biết chối kiểu j cả
-nhưng chị không thích, cái anh Thành này rõ vô duyên ấy, mà lại còn lắm mồm nữa, suốt ngày hỏi em có người yêu chưa mà không biết ngại
Ô ô giờ mới biết lão Thành vừa lắm mồm lại còn vô duyên haha, nhưng sao vậy nhỉ, không thấy chị đả động đến chuyện rình chị tắm, mà thái độ của chị vẫn như mọi hôm chứ chẳng giống hôm qua né mặt tôi, chả hiểu ra làm sao nữa. Chắc có lẽ chị biết nhưng không muốn tôi ngại nên vẫn tỏ ra bình thường chăng, vậy thì mình cũng câm mồm coi như không có chuyện j thôi…
-haha vô duyên mà sắp làm anh rể em rồi đấy
-ăn nói lung tung này… thích không…
-á á đau quá, thôi thôi tha cho em
-bà véo chết luôn chứ tha bổng cái j
-ôi đau quá, chị có phải con gái không thế
-không phải con gái thì là đàn ông chắc, lại thích đá đểu nữa ah… này thi đá đểu…
-á thôi thôi, cho e hỏi cái này…
-nói nhanh !
-chị có người yêu chưa há há há
-này thì yêu…
-thôi thôi thôi chị ơi em không đùa nữa… Thôi thôi…
-xuống đi đèo chị đi đây một tí, chìa khóa xe này
-đi đâu, có công mới đi ah
-hứ, nhờ tí là đòi công xá, đi mua quà cho con bạn thân chị, hôm nay sinh nhật nó, nhanh đi không lại muộn giờ mất
Vậy là chị tắm sớm để đi sinh nhật bạn chứ không phải là cảnh giác tôi ah, hay là chị không hề biết tối qua tôi rình trộm chị tắm, vô lý, thế cái dây thép tự động buộc vào chắc, có lẽ vừa đi vừa điều tra dần dần vậy…
Đèo chị đi lượn qua 5,6 hàng mới có cái gối ôm hình con cá sấu màu xanh, mịa, nhìn kinh dị vãi ai mà ôm cho nổi, khéo đêm ngủ ôm nó lại mơ thấy bị cá sấu ăn thịt thì bỏ mẹ
-thôi chị ơi nhìn nó ghê ghê ấy
-nhưng con bạn chị thích mà
-không biết bạn chị có cá sấu không mà lại thích con cá sấu chẹp chẹp
-ý… Con bạn chị xinh lắm, có khi còn xinh hơn cả chị nữa
-ah chị là cá sấu chúa rồi so sánh vậy thì chắc bạn chị cũng thuộc dạng cáu sấu bà thôi
-lại ngứa xương ah…
-hì hì
Chợt mắt chị sáng rỡ rồi chạy lại ôm con vịt màu vàng nhìn cũng khá đẹp
-ôi xem này đẹp chưa
-con vịt này dễ thương nhỉ, nhưng không hợp với chị đâu, chị nên mua con hổ mới chuẩn hahaha
-được lắm tí về biết tay chị
Tôi đèo chị ôm con cá sấu đằng sau, mang thẳng đến nhà bạn chị luôn, chị này tên Lan, nhìn cũng khá xinh, so với chị cũng một 9 một 10 nhưng theo mắt tôi thì chị vẫn xinh hơn..
-hihi cám ơn mày nhé, con cá sấu này đẹp ghê
-chị này rõ là buồn cười, xinh thế kia mà lại thích cá sấu
-em trai mày đấy hả, đẹp trai quá, lại còn lẻo mép nữa, tối nay đi với chị Thương đến sinh nhật chị luôn nhé cu
-hìì tiếc quá tối nay em phải lai mẹ về quê rồi
Hjx phải chối ngay chứ, người ta tiện mồm thì mời thôi chứ quen biết j đâu mà đến, ngại bỏ mẹ đi được, với lại đến những chỗ đông người tôi không thích lắm.
-ê tối nay em lai mẹ về quê ah
-đâu có, em nói dối thế thôi, ngại lắm
-hay là tối nay đi với chị đi, tối nay tổ chức ở quán karaoke, kiểu j nó cũng bắt uống bia, mà chị uống kém lắm, uống một chút là say không biết j luôn
-thôi thôi cho em xin, em không đi đâu. Ah mà hôm qua chị làm j mà đóng cửa im ỉm thế
-uh hôm qua mẹ chị gọi điện nói chuyện đó mà. Nè, tối đèo chị ra đấy rồi khi nào chị gọi ra đón chị nhé, chị sợ không may say không đi được xe
-trời ơi bà cháo hành vừa thôi ạ
-haha bao nhiêu người muốn chị hành mà không được đó
-lạy hồn…
Ah ra vậy, hóa ra lúc đó mẹ chị gọi điện nên chị chui vào phòng đóng cửa nói chuyện, vậy mà làm mình thổn thức từ qua đến giờ. Nhưng lạ nhỉ, thế cái dây thép làm sao mà buộc chặt lại như thế, chỉ còn một điểm nghi vấn đó nữa thôi, nếu là chị buộc thì chắc chắn chị biết tôi nhìn trộm chị tắm…
Buổi tối ăn cơm xong đèo chị đến quán karaoke rồi té ra quán net chiến fifa, nản nản, không biết mấy giờ bà ý mới về đây. 2 thằng quan hoạn hôm nay bị nhốt không ra được nên ngồi đây cũng chán, phi về nhà mẹ cho xong. Tự nhiên nhớ ra cái cửa chớp…
-bố ơi hình như cái cửa chớp nhà tắm bố buộc lỏng hay sao ấy (kiếm chuyện để hỏi thôi)
-tối qua bố buộc chặt rồi mà, lâu ngày thép bị gỉ nên cửa chớp bị hở ruồi muỗi từ đằng sau bay vào
Vậy là… vậy là bố buộc chứ không phải chị, vậy là không ai biết cái vụ rình chị tắm cả. Tự nhiên lại thấy vui vui, ngồi xem tivi mãi đến tận hơn 10h mới thấy bà ý gọi
-em… đang ở đâu đấy đến đón chị đi
-vâng…
Ra tới nơi thấy chị với chị Lan đang đứng ngoài
-nó hơi say rồi em ạ, đưa nó về đi hihi
qua ánh đèn đường cũng thấy rõ mặt chị đỏ ửng, chắc bà này cũng say say rồi nên mới về trước, chứ chị Lan đang còn ở lại tức là bữa tiệc còn chưa kết thúc.
-say chưa bà nội
-hii uống 2 lon bia mà chóng mặt quá
Đi được một đoạn chị dựa hẳn đầu vào lưng tôi, lực rất nặng chứng tỏ bà này say quá rồi, 2 tay để hờ lên hông. Tôi kéo tay chị ôm lấy eo tôi cho khỏi ngã, uống có mỗi 2 lon bia mà say như vậy, 2 lon bia tôi đi vệ sinh ra cái là hết mẹ nó rồi. Về gần đến nhà tôi lay chị dậy
-ơ… đến nhà rồi ah
-tỉnh đi bà nội, gần đến nhà rồi
Vừa vào nhà chị chào bố mẹ tôi rồi chạy một mạch lên phòng, tôi dắt xe vào rồi cũng lên phòng theo. Bà này say tới mức không thèm đóng cửa phòng mà lăn ra giường luôn. Với tay tắt đèn định đi ra, nhưng ánh đèn từ phòng bên kia hắt sang thấy rõ ngực chị phập phồng trong áo sơ mi, chả biết ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại tiến đến quỳ bên thành giường, mồ hôi tôi rịn ra trên trán. Đưa tay lên định đặt lên ngực chị đang phập phồng theo hơi thở, nhỡ may chị tỉnh dậy thì sao, chắc sẽ cạch mặt mình mất. Nhưng đây là cơ hội duy nhất, nếu bỏ qua thì chắc không có lần nữa đâu, hơn nữa lúc chiều chị bảo say là không biết j mà. Kệ mẹ nó, nếu không may chị thức dậy thì xin lỗi, cùng lắm bị ăn tát ăn chửi chứ chị cũng không bao giờ nói chuyện này cho ai đâu, đằng nào bà ý học cũng sắp xong rồi. Sau khi đả thông tư tưởng, tay tôi đặt nhẹ lên ngực chị, vẫn còn qua lớp áo lót nữa nhưng tôi vẫn cảm thấy sự mềm mại, không dám bóp vì sợ chị tỉnh giấc mà chỉ dám xoa xoa bên ngoài thôi. Tay lần mò xuống cạp quần jean, bụng chị phẳng lì, cạp quần chặt quá khiến tay tôi thật khó khăn khi tiến vào trong, 4 đầu ngón tay chạm phải đám lông lạo xạo ram ráp. Chị khẽ trở mình, tôi vội vàng rút ngay tay ra, tuy chưa được đụng chạm vào hẳn bên trong nhưng như vậy là quá đã rồi. Nhìn đôi môi hé mở, đôi má ửng đỏ, bất giác muốn hôn chị quá, tôi muốn dành nụ hôn đầu đời cho chị, nhưng đây là một quyết định sai lầm của tôi… Đặt môi mình áp vào môi chị, hơi thở chị phả vào mặt tôi, còn chưa cảm nhận được j thì chị mở mắt nhìn tôi chằm chằm. Hoảng quá tôi vội vàng dứt ra ngồi bệt xuống nền gạch mát lạnh, chị xoay người vào trong với tay lấy chăn đắp lên người
-ra ngoài… ngay… chị hét lên… bây giờ
Chị nói bằng giọng đứt quãng, có lẽ chị còn chưa tỉnh hẳn, sau khi hoàn hồn tôi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng đóng cửa lại, tự nhiên thấy hối hận vì đã làm thế.
Sáng hôm sau đi học thì chị vẫn chưa dậy, ngại gặp chị quá nên phóng xe thật nhanh ra khỏi nhà. Thật sự tôi sợ, tôi sợ gặp chị lúc này, chẳng dám đối mặt với chị, nhớ lại ánh mắt chị nhìn chằm chằm tôi tối qua, không biết có phải tôi cả nghĩ không nhưng ánh mắt chị như trách móc tôi “chị em mà lại làm như vậy sao”, ánh mắt ấy cứ ám ảnh tôi suốt buổi học. Vì hôm nay học cả chiều nữa nên tôi điện cho mẹ bảo ăn cơm nhà bạn rồi ra quán bánh mỳ patê làm 2 cái ăn trừ bữa, bựa thật, có nhà mà đéo dám về nữa mới chán. Học buổi chiều xong lại còn khá sớm nên lượn đường một lúc sâm sẩm tối mới về nhà.
Quái, không thấy xe chị đâu, mọi khi giờ này chị đang nấu cơm chứ, hỏi mẹ mới hay chị về quê rồi. Trời ơi vậy là chị tránh mặt tôi, một phút nông nổi đã làm mất đi tình cảm chị em thân thiết lâu nay.
Ăn cơm xong tôi lên ban công ngồi, chán nản, khóa học của chị sắp xong vậy mà chị lại về quê, còn lý do j khác ngoài tránh mặt tôi chứ. Bất giác cầm điện thoại lên gọi cho chị, dù sao tôi vẫn muốn nói một lời xin lỗi… 3 hồi chuông chị nhấc máy, tôi còn chưa kịp mở miệng nói j thì tút.. tút… tút… Tắt đi gọi lại thì “thuê bao quý khách vừa gọi…” vậy là chị không thèm nói chuyện với tôi nữa. Tôi biết tôi đã phạm một sai lầm lớn, một sai lầm không thể sửa chữa, tôi chỉ biết trách bản thân mình, chỉ vì một chút ham muốn mà tình cảm chị em đã vỡ tan. Bao nhiêu kỷ niệm của 2 chị em ùa về, tôi nhớ chị, nhớ khuôn mặt xinh đẹp mà trước mặt chị tôi chưa từng khen lấy một lần, nhớ những buổi tối 2 chị em đùa giỡn trên ban công, nhớ từng cái véo đến tê người của chị, nhớ cái nắm tay trong trường mầm non, nhớ, nhớ lắm… Không phải là tôi đã thích chị rồi chứ ??? Phải rồi, còn bức tranh, bức tranh chị nhờ tôi vẽ mà mải chơi tôi mới hoàn thành được hơn nửa. Tôi phải vào vẽ tiếp, và ngày mai tôi sẽ đi mua một cái khung thật đẹp, tôi muốn tặng chị món quà này…