Nội dung truyện
Kiều Trinh vẻ mặt kỳ lạ, bỗng thò tay vào quần mình, rút ra, đầu ngón tay dính thứ chất lỏng trong suốt. Vợ nghịch ngợm giơ trước mặt tôi, hất cằm khoe khoang, “Trời, nhìn kìa, lồn vợ ướt nhẹp rồi…” Đầu tôi ong ong – trời ạ, nói chuyện về phụ nữ mà lồn vợ ướt thế này, với tính cách chuyện giường chiếu của Kiều Trinh trước giờ, chẳng lẽ vợ là lesbian? Nhưng gương mặt đỏ bừng, cằm nhọn vểnh, cổ thon trắng trẻo, cộng với chất lỏng dâm đãng trên ngón tay thon dài, đúng là quyến rũ chết người. Tôi nghiêng người, ngậm ngay hai ngón tay mặn mà ấy.
“Á…” Kiều Trinh phát ra âm thanh từ cổ họng, kiểu mà chỉ khi bị tôi đâm hăng mới có.
“Chồng yêu… vợ… vợ muốn rồi…” cô ấy rên rỉ.
“Bíp! Bíp! Bíp!” Xe sau bấm còi inh ỏi, chúng tôi mới nhận ra đèn xanh. Tôi đạp ga, phóng về nhà nhanh hết mức.
Từ bãi đỗ xe đến thang máy, Kiều Trinh chẳng nói gì. Càng lên cao, gần nhà, mặt vợ lại đỏ ửng, cả cổ trắng trẻo cũng hồng rực. Tương tự, nghĩ tới cảnh vào nhà là một trận mây mưa, con cặc tôi cũng căng máu, nóng ran. Tôi phải tránh camera thang máy, lén điều chỉnh tư thế thằng nhỏ trong quần cho khỏi khó chịu. Kiều Trinh mỉm cười, mắt đầy khát khao, làm tôi thấy thang máy chậm như rùa.