Tóm tắt nội dung
Tôi như mê đi trong cơn ham muốn đang điều khiển ngón tay tôi miết lên những chỗ nhạy cảm trên cơ thể. Trong lòng cảm thấy trống trải, thứ tôi muốn lúc này là một bàn tay to khỏe mạnh mẽ như của những người đàn ông trên màn hình kia vần vò ngực tôi, muốn thử cảm giác được cái lưỡi tham lam của họ liếm vào đầu vú, vào những nếp gấp dưới vùng kín.
Tôi cũng thèm được chạm vào cái đàn ông của họ để thử cảm giác thích thú khi vuốt ve nó bằng chính đôi tay mình, được thử hôn lên nó như người phụ nữ kia đã làm. Bỗng nhiên, tôi nhớ lại khoảnh khắc cái đó của Robert cọ vào mông tôi qua lớp vải lúc sáng nay, trong lòng lại bừng lên rạo rực xen lẫn tiếc nuối.
Làm người lớn thật là tự do, họ có thể tán tỉnh nhau, chạm vào nhau, còn dắt nhau về nhà để làm chuyện yêu đương, tha hồ quấn quít say sưa ở trên giường. Một con nhóc học sinh cấp ba như tôi, những lúc thế này chỉ có thể xem phim con heo và tự sướng…
Phim đang đến đoạn cao trào, người phụ nữ ưỡn mình lên đón nhận dương vật của người đàn ông lao vào trong cơ thể cô ta liên hồi, tiếng rên la vì sung sướng cứ vang lên không ngừng. Phần dưới của tôi lại rỉ nước ra, cảm thấy thiếu thốn muốn được lấp đầy.
Ngón tay tôi lần tìm đến khe suối bí mật, lý trí đang cố gắng ngăn cho nó không tiến vào trong, tôi sợ làm tổn thương đến cái ngàn vàng của chính mình nên cứ đấu tranh mãi không biết có nên thử đút ngón tay vào đó hay là thôi.
Cuối cùng, không thể nhịn được nữa, tôi quyết định sẽ ấn ngón tay vào.
Rủi thay, đúng lúc định thử làm trò bậy bạ ấy, thì tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.
Trời ạ, không phải mọi người đều ngủ hết rồi sao? Tôi vội lấy điều khiển tắt ti vi, rồi vơ lấy cái váy ngủ mặc tạm vào để ra mở cửa xem ai lại đến phá đám tôi vào giờ này.
Cửa mở ra, tôi suýt xỉu khi nhìn thấy Robert đứng trước mặt. Ông ta mặc mỗi chiếc quần đùi lót hệt như sáng nay, cơ thể cường tráng hồng hào và cả “quả dưa leo” ẩn hiện chết tiệt kia nữa đập vào mắt tôi.
– Có… có việc gì không, thưa ông? – Tôi ấp úng.
Trông Robert cũng không ổn lắm, vì ông ta hít thở rất mạnh, như thể ông ta đang bị thiếu ô xi. Tôi thấy có chút lo lắng, hay Robert gặp vấn đề gì về sức khỏe?
– Cô… tôi có việc này cần cô giúp. – Ông ta nói khẽ – Tôi có thể vào chứ?
Tôi lùi lại cho Robert đi vào, rồi đóng cửa lại.