Tội lỗi 2 - Chương 7
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi đi trong sự hối hả của cuộc đời. Tiếng ve giờ đây cũng thưa dần mà thay vào đó tiếng trống khai giảng báo hiệu một năm học mới lại đến, tôi giật mình khi thời gian vô tình trôi đi. Năm học này là một năm học cực kỳ quan trọng trong cuộc đời tôi, nó sẽ quyết định tương lai, quyết định cuộc đời tôi sẽ đi về đâu. Câu hát “nếu có ước muốn trong cuộc đời này.. hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại…” giờ đây làm tôi buồn quá, giá như được vui vẻ giữa cái tuổi mơ mộng cái tuổi giữa tình bạn và tình yêu thì hay biết mấy. Tôi cảm thấy tôi phải chịu nhiều áp lực học tập từ mọi phía, cả bố mẹ tôi, cả hai bên nội ngoại đều hi vọng vào tôi thằng cháu đích tôn của dòng họ. Tôi cũng hiểu điều đó chứ, tôi biết mình là niềm tự hào của bố mẹ của ông bà, tôi cũng muốn những đứa em tôi sau này sẽ lấy tôi làm gương. Tôi quyết tâm học tập trong năm học này và thi đỗ đại học. Tiếc thay tôi lại đắm mình vào trong thế giới ảo của các trò chơi game online.
Đầu năm học, tôi quyết định sẽ bày tỏ lòng mình với một cô bạn cùng lớp. Em là bí thư của lớp tôi, thực ra ban đầu chúng tôi không thân nhau lắm nhưng từ ngày lớp 11 cô giáo chủ nhiệm xếp em ngồi trên tôi làm tim tôi đập loạn nhịp. Chúng tôi thân nhau lắm, tuy em không cao lắm nếu như không muốn nói là bị lùn nhưng khuôn mặt có duyên của em với nụ cười xinh đẹp và thân hình nẩy nở đã làm rung rinh không biết bao nhiêu người. Chúng tôi khá hiểu nhau, em biết tôi thích điều gì, biết tôi thích ăn gì nói chung là em biết rõ con người tôi. Khi đi hát kraoke em cũng bấm bài cho tôi làm tim tôi xuyến xao loạn nhịp. Đôi lúc những đứa trong lớp ganh tị với tôi, chúng cứ ngỡ rằng chúng tôi là của nhau. Những ngày noel, valentin để cho những đôi tình nhân đi chơi với nhau thì hai kẻ cô đơn chúng tôi lại đi với nhau, tôi nhận ra rằng hình như chúng tôi dành cho nhau. Thực ra tôi nhút nhát lắm, tôi muốn tỏ tình với một ai đó khi cảm thấy hi vọng cao và sẽ không bao giờ nói ra nếu như mình không còn cơ hội….
Tôi viết tất cả tình cảm của tôi vào một mảnh giấy và kẹp vào cuốn tập của em, tôi hi vọng rằng ngày mai tôi sẽ nhận lại một tờ giấy từ em và em sẽ nói rằng cũng mến tôi nhiều lắm. Tôi nghĩ đến viễn cảnh tương lai của hau đứa, được nắm tay nhau dạo phố được nói những lời ngọt ngào của tình yêu. Tôi chỉ mong đến ngày mai để gặp em được nghe em nói rằng em cũng mến tôi. Nhưng giữa thực tại và giấc mơ là một khoảng cách xa vời. Ngày hôm sau tôi cô bận thân của cô ấy nói với tôi là em muốn nói chuyện với tôi. “D, con Yến nó hẹn ông ở ghế đá ở sân trường kìa, sướng nhé” – cô bạn nở nụ cười tinh nghịch với tôi, tôi đáp lại bằng một nụ cười rồi vội vàng tiến lại cái ghế đá ở sân trường. Đây là lần đầu tiên tôi tỏ tình với bạn gái nên tôi cảm thấy rất run, tôi ngồi bên cạnh Yên mà không biết nói câu gì cả, chắc em cũng bối rối như tôi. “mình thật sự cảm ơn tình cảm của D, nó làm mình cảm thấy hạnh phúc khi có một người luôn quan tâm chăm sóc mình..” tôi nghe như thế cảm thấy trong lòng rất vui, tôi cảm thấy hạnh phúc. “Nhưng..” tiếng nhưng của em làm tim tôi thắt lại, tôi hồi hộp không biết Y sẽ nói gì đây. Y không nhìn thẳng vào mắt tôi “thực sự mình cảm thấy rất quý D, nhưng đó không phải là tình cảm của đôi trai gái mà là tình bạn rất bình thường. Mình rất trân trọng tình cảm của D và mình sẽ mãi khắc ghi nó nhưng chắc chúng ta không thể trở thành đôi tình nhân được rồi. Giá như D không nói ra thì chúng ta sẽ mãi mãi là bạn thì tốt biết bao. Chúng ta vẫn mãi mãi là những người bạn tốt của nhau”. Từng câu nói nhập ngừng từ Yến mà lòng tôi thắt lại, tôi nghẹn ngào nước mắt chỉ muốn chực trào ra, tôi định nói rằng D chỉ đùa cho vui thôi để vớt vát chút thể diện nhưng không thể. Y đã từ chối tôi rồi, tôi không dám chấp nhận sự thật này, tôi chỉ hi vọng rằng Y thử mình, hàng loạt tình huống đặt ra trong đầu tôi, có thể là Yến chưa tin tưởng mình, có thể là Yến cảm thấy năm cuối cấp nên muốn tập trung vào học… nhưng tôi không dám tin rằng Y không hề có tình cảm với mình. Lớp đã giờ học mà tôi không biết, đến khi thằng bạn chạy ra kêu tôi vào lớp tôi mới biết rằng thầy giáo đã vào lớp. Chắc nhìn bộ dạng của tôi, khuôn mặt thất thần và thái độ của Y chắc mọi người trong lớp cũng đoán được phần nào. Tôi không thể chấp nhận được…
Tôi tìm hỏi đứa bạn thân của Y thì mới biết thực ra Y đã có người trong mộng rồi, lớn hơn chúng tôi 2 tuổi và đang học đại học y dược. Tôi không thể chấp nhận được, nếu như thế thì tại sao Yến phải quan tâm tôi đến vậy. Tôi đã tự làm xấu hình ảnh mình tong mắt Yến khi đòi gặp anh chàng kia và cũng tôi lúc tôi tự làm khổ mình để mong được Yến thương hại. Tất cả những hành động đã làm tôi ngày càng xa Yến. Tôi bắt đầu chìm đắm trong thế giới ảo với những trò online hay những trang web khiêu dâm, tôi luôn liên tưởng mình đang được làm tình với đứa em họ của tôi với L hay với cả Yến nữa. Tôi cố tỏ ra là một người đàn ông khi bập bẹ những điếu thuốc trong môi. Tôi thường xem nghỉ học thêm để ngồi hàng giờ trước màng hình máy tính. Đã không biết bao lần Yến khuyên tôi nhưng tất cả những lời khuyên ấy tôi đều không xem ra gì cả, đã có lần tôi xúc phạm đến Y làm Y khóc.
Thực ra trong giai đoạn này có nhiều chuyện khiến tôi không thể kiểm soát nỗi bản thân. Khi đó con em họ C của tôi học lớp 9, tôi nói với bố tôi nên chuyển nó về trường của bố tôi để nó có thể học tốt hơn rồi chuẩn bị thi lớp 10 ( thực ra đó là một âm mưu, một âm mưu tội lỗi của tôi đã được tính toán từ trước ). Ý kiến đó không ai phản đối cả vì điều đó quá tốt. C dọn về nhà tôi, tôi nhường phòng ngủ cho C và C học bài ở phòng khách, bình thường phòng của tôi chỉ để ngủ còn tôi học phòng bên cạnh cái phòng khách. Phòng này chỉ để cái máy tính, tủ đồ, cái bàn học của tôi và dựng vài cây xe máy. Tôi đêm tấm nệm ra và nhường phòng mình cho nó. Má tôi đã mua cho nó mấy cái nịt vú để nó thay áo lót vải của con gái mới lớn, bởi mẹ tôi sợ cái cặp ngực của nó sẽ thu hút mấy ánh mắt tò mò khi trên áo của nó có thể nhìn thấy cái nhủ hoa ẩn hiện dưới lớp áo ấy. Chắc có cho tiền mẹ tôi cũng không dám nghĩ rằng chính thằng con trai của bà cũng bị cuốn hút bởi cái cặp nhũ hoa ấy. Mấy lần nhìn C thắm từng mảnh vải dính vào làn da thịt làm lộ nên cái nhũ hoa trông quyến rũ vô cùng.
11h đêm, bố mẹ và em gái tôi đã ngủ rồi chỉ còn có tôi và C đang học bài, tôi đang tranh thủ làm bài văn để nộp cho kịp. Cái đề “cảm nhận của em về nhân vật chí phèo..” làm tôi phải lục tất cả các tài liệu vốn có của mình. Phải chắp vá tất cả các cuốn sách tham khảo mới có bài văn hoàn chỉnh. Hài lòng với bài văn của mình, tôi đang định thu dọn lại bàn học rồi đi ngủ thì tôi giật mình khi thấy C đang đứng bên cạnh mình. C bảo có bài toán khó quá mà ngày mai sợ bị kêu lên bảng giải nên muốn nhờ tôi giúp. Thực ra bài toán không quá khó với tôi, nhìn dáng vẻ nó mà tôi buồn cười quá, không ngờ nó lại ngại tôi đến như thế. Tôi không trách nó vì dù sao đi nữa tôi cũng là người gây ra lỗi lầm này trước mà. Tôi chỉ cho nó bài toán rồi thả người lên tấm nệm và nằm suy nghĩ vẩn vơ. Không biết lúc này Yến có nhớ đến thôi hay không ( lúc này chưa nói ra ), nghĩ đến không biết C suy nghĩ tôi là người anh như thế nào: đốn mạt hay là một người anh mà C vẫn ngưỡng mộ. Tồi chìm vào trong giấc ngủ với những giấc mơ nhẹ nhàng được nắm tay Yến đi dạo trên con đường đầy hoa…..
Sáng hôm nay tôi lại dậy trễ, tất bật nuốt cái bánh mì rồi leo lên chiếc xe đạp để đi học ( bố tôi nhất quyết không cho đi xe máy đi học ). Đạp 8 cây số tôi mệt bở hơi tai, mồ hôi nhẽ nhại. Xuống đến trường tôi bị trễ 5’, cũng may Yến là bí thư nên xin xỏ mấy đứa em lớp 11 nó mới bỏ qua không ghi tên tôi, tôi thầm cảm ơn em và càng tin tưởng vào tình cảm của mình. Tuy là con trai nhưng trong đầu tôi luôn mơ mộng, những lúc mấy đứa trong lớp ghép đôi tôi và Yến thì tôi lại nhất định không chịu và bảo rằng chỉ là bạn bè mà thôi.
Đến một ngày cuối tháng 9, khi cả nhà tôi đi vắng cả, tôi vào phòng của C để tìm lại một thứ của tôi. Tôi vô tình nhìn trên bàn học em nó một cuốn sổ, tính tò mò trỗi dậy tôi lại định lấy cuốn sổ ra xem. Cuốn sổ bị khóa bởi một cái khóa ở bên hông nhưng cái khóa ấy không thể là khó tôi được. Tôi dùng cái kéo sau một hồi thì cũng mở được cuốn sổ đó. Trang đầu tiên mà tôi thấy đó là dòng chữ nhật kí, thì ra đây là nhật ký của nó. Tôi lật ra đọc…
Ngày … tháng … năm
Trang đầu tiên là một ngày buồn với nó, thì ra hôm nay là ngày nó chấm dứt cuộc đời con gái. Hôm nay khi đi chơi với đám bạn thì nó bị một thằng mà nó ngưỡng mộ học cùng lớp ( thằng này anh em tôi phải gọi là chú ) đã ôm ấp nó và vuốt ve. Trong cuốn nhật ký nó ghi rõ ràng là thằng đó đã dùng tay sờ mó nó. Nó nhất quyết không cho nhưng ngón tay đó đã làm nó mất trinh. Khi thấy những dòng máu đỏ tươi thì thằng chú tôi đã hoảng hốt bỏ đi, điều này đã làm nó rất buồn. Tôi tức điên, tôi không hiểu tại sao cuộc đời lại như thế tại sao tôi lại không thể được những thứ ấy chứ. Tôi bình tĩnh đọc những trang tiếp theo nó viết về gia đình về bạn bè anh em. Dường như tôi cũng chỉ xuất hiện một vài lần trong nhật kí nó nhưng cũng may đó là những lời tốt đẹp về tôi….
Gấp lại quyển nhật kí và cất lại chỗ cũ nhưng nó vẫn ám ảnh đầu óc của tôi, tôi không thể chấp nhận chuyện này, thực ra tuy một người nghiện sex nhưng tôi rất thương những đứa em của tôi, tôi thương những đứa em họ như những đứa em ruột của mình nhưng tôi không thể hiểu vì sao cuộc đời lại đối xử với tôi như thế. Tôi quyết định sẽ làm tất cả mọi chuyện để rõ chuyện này là do lỗi của ai của thằng chú tôi hay là do con C yếu lòng. Tối nay khi mọi người đã ngủ say chỉ còn tôi và C thức, tôi hít thở thật sâu để hỏi rõ chuyện này…..