Tóm tắt nội dung
Tôi cho tay vào và xoa cái lưng nóng vì sốt của C, C quay lại và hất tay tôi ra ngoài, vẻ mặt của C nhăn lên làm vẻ khó chịu và không thích hành động của tôi. Tôi tiếp tục cho tay vào vạt áo của C, vì bị sốt nên C không thể đủ sức để chống lại với sức trai của tôi. Tôi cho tay vào ngực và bắt đầu sờ bóp đủ kiểu, tôi vê hai đầu nhủ hoa nhỏ xíu đang phát triển của C. C nằm yên chịu trận C sợ chứ không phải đồng ý với tôi, tôi định kéo áo em lên để chim ngưỡng cặp vú em thì em kiên quyết không cho. Tôi không dám ép nó vì sợ, nó quấn mền thật chặt và nằm vào gốc tường. Tôi uất ức ra cây nhãn gần nhà để cả hết những thứ mà con cu căng cứng của tôi đang chứa. Lúc đó lũ em họ tôi kéo ra nhà chú nên tôi không còn cơ hội nữa, tôi thất thỉu đi vô nhà nội.
Thời gian cứ chậm chậm trôi trong sự mong chờ của tôi, tôi mong chờ từng ngày từng phút cái ngày L về. Bữa 28 tháng chạp tôi nhận được điện thoại của L báo rằng em đã về đến nhà chú ( là chú ruột của L). Tôi thất vọng khi nghĩ rằng L sẽ vô tôi đầu tiên. Tôi xin bố mẹ về nội để dọn dẹp nhà cửa ( nhưng thực ra để gặp em ), bố mẹ tôi không cho bởi vì nhà nội tôi quá xa đi một mình thì không thể yên tâm được. Tôi lại thất vọng và mong ngày mùng một tết.
Những chùm pháo hoa bắn lên bầu trời, những câu hát happy new year, làm tâm trạng con người vui vẻ hẳn lên. Một năm mới lại về với tất cả mọi người, những lời chúc nhau những ly rượu mà lòng người thêm rộn rã. Tôi chỉ mong sao đến sáng thật nhanh để về nội, để gặp lại cô cháu gái L của tôi. Sáng mùng một tôi kéo mọi người trong nhà dậy thật sớm để về nội chúc tết. Ba má tôi cũng không thể không ngạc nhiên bởi mọi năm tôi là người dậy muộn nhất. Về nhà nội thì đã thấy anh V là cháu L đến thăm tự lúc nào. Tôi gặp lại L, sau 4 tháng L vẫn không thay đổi gì. Khuôn mặt ấy làn da trắng nõn nà ấy chỉ có đầu tóc là thay đổi nên nhìn em có vẻ tiểu thư hơn nhiều. Lúc gặp tôi thì L tỏ ra hồ hởi thì tôi càng cố tỏ ra lạnh nhạt bấy nhiêu, tôi không vồ vập như em. Em kể với tôi mọi chuyện từ chuyện trường lớp, bạn bè của em đến những chuyện vớ vẩn, em nói với tôi rằng chỉ có tôi là người trả lời những câu hỏi vớ vẩn và ngốc xít của L. Chúng tôi không nói chuyện lâu với nhau được và em xin phép đi về trước để thăm bà con lối xóm. Lần này tôi cảm thấy mình không quá hồi hộp như mình nghĩ, tôi cũng lấy lại cảm giác khi có L rồi L lại đi. Trong dịp tết tôi chỉ gặp L 1 lần, và 1 lần anh Việt vô nhà tôi những không có tôi ở nhà. L phải vô sớm để kịp đi học. Có lẽ cái tết năm ấy khá đặc biệt với lòng tôi khi có L về và tôi cũng rất hi vọng mình trở thành người đặt biệt trong lòng L.