Tội lỗi 2 - Chương 11
C đã đi rồi còn mình tôi ngồi trên nệm để suy nghĩ lại những gì vừa xảy ra với anh em tôi. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, tôi giờ đây cảm thấy có lỗi với tất cả mọi người. Đôi lúc tôi cảm thấy việc này không nghiêm trọng vì cũng chỉ là quan hệ nhưng có những lúc lại thấy nó quá nghiêm trọng. Tôi vò đầu để suy nghĩ cách giải quyết việc này, nhưng ý nghĩ dục vọng lại bám lấy tôi, nó không hề buông tha cho tôi. Tôi đang lún sâu vào đống bùn tội lỗi, càng cố dứt ra bao nhiêu thì lại càng lún thêm bấy nhiêu để rồi đến khi nhận ra thì đã quá muộn. Bây giờ đã 5h chiều, C tranh thủ đi nấu cơm để mẹ tôi về đỡ phải vất vả, C đứng trong nhà bếp và vo gạo nấu cơm. Tôi không thể kìm chế nỗi mình, trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ duy nhất “dù sao mình cũng đã làm chuyện này rồi, sợ gì nữa”, tôi vô nhà bếp và đặt tay lên vòng ba của C để xoa bóp. C không dám phản ứng, tự dưng tôi cảm thấy thương nó quá, tôi nghĩ mình nên dừng lại và tôi đi ra phòng mình.
Thực ra tuy tôi có hơi đam mê nhục dục nhưng tôi lại là một người anh tốt, bình thường tôi và C xem như không có chuyện gì cả, vẫn vui vẻ trước mặt mọi người. Nhiều lúc thấy em nói chuyện với mẹ tôi mà không thể không làm tôi giật mình, tôi sợ nó nói ra, không biết bố mẹ tôi có chịu nổi cú sốc này hay không nữa. Tôi và em vẫn hay vui đùa cùng nhau vẫn chỉ em học hành bình thường nên bố mẹ tôi khá yên tâm, bố mẹ tôi sẽ không bao giờ biết bí mật khủng khiếp của hai anh em tôi. Tôi không hiểu vì sao 2 anh em tôi diễn kịch hay đến thế để che đi tội lỗi động trời này trước mặt mọi người trong gia đình. Tôi thì vẫn như thế vẫn như thế, tôi luôn tìm cách sờ mó em mỗi khi ở nhà, khi thì đang xem tivi khi đang rửa chén… nói chung tôi luôn tìm cách đụng chạm vào thân thể nó còn nó luôn tìm cách tránh tôi. Từ ngày có C tôi ít la cà quán net, tôi cảm thấy mình không còn hứng thú với việc tụ tập hút thuốc, nhậu nhẹt gì nữa.
Một buổi chiều khi không có ai ở nhà ( bình thường mẹ đi làm cả ngày, bố tôi đi dạy, em gái tôi học buổi chiều ), tôi lại lần nữa đi vào đống bùn nhơ nhớp ấy. Tôi cất tiếng gọi C, chắc nó hiểu tôi gọi nó là vì việc gì, nó im lặng mà đến gần tôi. Tôi không hiểu vì sao nó như một con mèo ngoan đến thế, không một hành động phản ứng, không một lời nói gì cả. Tôi đứng dậy hôn lên mái tóc dài mượt của nó, nhìn ánh mắt nó toát một vẻ lạnh lùng, tôi không thể hiểu tại sao nó lại như thế mà tôi cũng không muốn dành thời gian suy nghĩ nó. Tôi không biết mình phải nói như thế nào với nó, tôi sờ và bóp ngực của nó, tôi nói vài câu để phá vỡ cái im lặng của ngôi nhà.
– C em cho phép anh nhé
– Anh mà cũng hỏi em câu ấy à, lần trước tại sao anh không hỏi em câu đó đi, nếu như em không cho phép anh có buông tha cho em không.
Em đáp lại với lời lẽ đanh thép, em cố giữ lại để những dòng nước mắt không tuông ra khỏi khóe mi của em, từng tiếng nói trong nghẹn ngào. Nó nói đúng, bởi tôi nói câu đó cũng chỉ là thừa, nếu như nó không cho phép thì tôi cũng sẽ làm như thế với nó. Lúc này tôi không còn suy nghĩ đến cảm giác của nó nữa mà chỉ quan tâm tới bản thân mình, mình đang cần gì, mình đang muốn cái gì. Tôi hôn nó, như những nụ hôn lần trước tôi cũng hôn lên môi mà và mái tóc dài của nó, hai bàn tay tôi lần mò hai bầu vú của em, tôi xoa bóp mạnh để gây cảm giác đau cho em (thực ra khi đó tôi lại thích khoản làm tình bạo lực), tôi không muốn làm điều đó trên cơ thể của người con gái tôi yêu. Và có em, bao nhiêu suy nghĩ bệnh hoạn của tôi sẽ trút lên em. Tôi vò hai bộ ngực qua cái áo khoác, em có cảm giác đau. Em vẫn cố tránh nụ hôn của tôi, tôi càng cố gắng để làm em vui thì em lại làm ngược lại. Chắc bây giờ em đã hối hận khi vào nhà bác để học tập, nó không còn là một nơi lí tưởng cho học hành nữa mà nó trở thành một nhà tù đối với em. Ở ngoài đó có thể không có điều kiện thoải mái như trong này nhưng em đang mất đi cuộc đời mình khi bị dày vò bởi chình người anh mà em vẫn hay ngưỡng mộ khâm phục.
Tôi cởi chiếc áo khoác của em ra, em mặc cái váy liền hai dây. Bờ vai trần của em thật gợi cảm, tôi nghĩ khó người đàn ông nào cưỡng lại sự quyến rũ của C. Cái váy hoa mỏng bó sát người càng tôn nên nét gợi cảm của người em, Hai đầu vú hồng ẩn hiện dưới cái váy. Thật là một tuyệt tác của thiên nhiên và thật hạnh phúc khi chính mình lại được thưởng thức cái vẻ đẹp ấy. Bàn tay tôi luồn từ dưới chân em lên đến hai ngực, làn da ấm áp của em xua tan đi cái lạnh mùa đông ở bên ngoài. Nước mắt của em rất muốn ra nhưng em vẫn cố, em không muốn khóc trước mặt người khác và đặc biệt là không muốn khóc trước mặt tôi. Nhìn gương mặt thanh tú của em mà tôi thấy thương em quá, tôi không muốn dừng lại, tôi cho tay vào và cởi chiếc quần lót của em ra ngoài và cởi luôn cái váy của em. Em cố lấy cái mền để che lại cái thân trần truồng trước mặt tôi. Đây không phải là lần đầu tiên thấy cơ thể của em nhưng tôi vẫn bị kích thích trước những cảnh như thế. Tôi bú liếm khắp cơ thể nó, tôi bú mút hai cái nhũ hoa của em, lâu lâu tôi lại cắn một cái để làm em đau. Tôi tụt cái quần của mình xuống, con cu đã sẵn sàng chiến đấu. Tôi bắt đầu đút vào cái bím của em, tôi bắt đầu nhấp, có lẽ kích thích hơi ít nên chất nhờn trong em ra chưa nhiều. Tôi bắt đầu nhấp, em vẫn còn khá đau, nhìn khuôn mặt em nhăn lên vì đau đớn. Tôi rút con chim ra khỏi bướm em khi cảm thấy có một luồng xung điện gì đấy chạy trong người. Tôi dẫn C vào trong phòng vệ sinh và phóng tinh dịch với nước tiểu lên bụng em và vú em làm tôi cảm thấy rất sướng. Tôi đi lấy nước nắm để cho em tắm. Có lẽ đây là hành động tốt trong trong chuỗi tội lỗi của tôi. Từng dòng nước ấm áp làm tôi cảm thấy sảng khoái trong người nhưng trong tâm hồn tôi và em vẫn chưa thể vui vẻ được. Em cố lấy thân mình để che đi không cho tôi thấy cơ thể của em, tôi không quan tâm lắm bởi bây giờ C là của tôi, nó sẽ mãi mãi là của tôi.
Tắm xong tôi lên phòng khách xem tivi còn C vào trong phòng không biết nó đang làm gì. Xem tivi tôi cố xua đi hình ảnh nhục dục của C để nghĩ đến Yến người mà tôi yêu thương nhất nhưng giờ đây thì tôi không thể xua đi hình ảnh trần truồng khi không có ai ở nhà. Trong một tuần chỉ có buổi này là hai anh em tôi ở với nhau, tôi không muốn phí cả buổi chiều. Tôi bước vào phòng nó, nó đang nằm trên giường, chắc nó đang khóc thầm hay dỗi giận tôi. Tôi nhẹ nhàng lại gần và nằm bên cạnh nó. Tôi thấy nó đang ngủ, tôi không nỡ làm phiền nó, dù sao cũng là anh em mà. Tôi nhẹ nhàng lại bàn học của em, tôi muốn xem thử em học hành thế nào. Tôi vô tình thấy 1 cuốn vở bình thường khác nhưng bên trong là nhật ký của em, tính tò mò trỗi dậy, tôi đêm ra xem. Thì ra sau khi tôi phát hiện cuốn nhật ký kia thì mấy ngày sau nó đã viết lại cuốn khác. Tôi lật ra xem, cuộc sống của nó cũng khá đơn giản chỉ là xoay quanh vấn đề học tập, gia đình, bạn bè tình bạn tình yêu… Có lẽ nó cũng có khá nhiều thằng theo đuổi hay sao ấy, đôi khi nó lại viết anh chàng này anh chàng nọ tỏ tình với nó, nó từ chối tất cả. Trong số ấy có thằng lớp trưởng lớp nó, có lẽ tôi tự tìm hình bóng của mình trong thằng lớp trưởng ấy, chắc tình cảm của nó cũng mãnh liệt như tôi dành cho Yến còn khi có con C chỉ xem là bạn thân. Trong cuốn nhật ký ấy tôi mới hiểu hết nỗi khó xử của C, có lẽ con gái ai cũng giống nhau họ không muốn làm đối phương phải khổ còn tôi đã vô tình đánh mất tình bạn trong sáng tốt đẹp ấy và vô tình làm khó xử người mình yêu thương.
Đến đoạn tôi ép nó làm tình thì thấy nó viết thật nhiều, có lẽ hôm đó là ngày mà nó cảm thấy dài nhất trong đời nó, nó nói không nghĩ tôi lại làm điều tồi tệ đó với nó. Thực sự nó không biết phải phản ứng như thế nào cả. Thực sự nó rất thương gia đình tôi, nó xem tất cả là một nhà, nó xem tôi như anh trai của nó vậy mà…. Ba dấu chấm trong cuốn nhật ký làm tôi đau qua, tôi cứ ngỡ như mình đã chiến thắng, cứ ngỡ mình có nó như một con búp bê. Tôi thật tội lỗi, một tội lỗi quá lớn. Tôi hiểu em không muốn làm lớn chuyện này lên vì em không muốn phá nát hạnh phúc gia đình này, em sợ mọi người sẽ xa lánh tôi và tôi còn tương lai gợi mở phía trước. Tôi cảm thấy mình hèn hạ quá, tôi đọc mà những dòng nước mắt chỉ muốn tuôn ra để tôi đỡ xấu hổ. Trong nhật ký ấy nó bảo cảm thấy có lỗi với P., thực sự tôi không biết P đâu là ai, có phải chú họ hay không nữa ( do ở nhà kêu tên khác ). Nó bảo sau này phải đối diện với chồng nó như thế nào đây, đối diện với mọi người như thế nào. Tất cả những nỗi khổ của nó là do tôi gây ra, tôi gây ra cho nó nỗi đau quá lớn. Nó không hề hận tôi mà chỉ trách tôi, nó vẫn dành cho tôi những tình cảm tốt đẹp. Tôi cảm thấy xấu hổ quá, tôi không xứng đáng với tình cảm của nó, giá như nó cứ hận tôi, cứ khinh bỉ tôi cứ ghét tôi thì có lẽ tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Bàn tay run run gấp quyển nhật ký lại và cất lại chỗ cũ, nhìn nó ngủ trông đáng thương quá, tôi rất muốn làm gì đó để nù đắp lại cho nó, bù đắp lại những tổn thương trong lòng vì tôi. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là biết kìm chế lại dục vọng của mình để không làm tổn thương cho em nó nữa. Tôi sẽ chấm dứt hết mọi việc, chấm dứt tất cả, như thế có khi tôi thấy dẽ chịu hơn rất nhiều. Nhưng hình như tôi và C có duyên nợ gì hay sao khi chúng tôi chưa thế chấm dứt với nhau….