Tóm tắt nội dung
Mẹ bước tới giường,dựa vào chăn mền,nửa người nằm xuống,tóc dài rủ xuống một bên vai.Một sợi tóc tuột khỏi mái tóc dài đen nháy rơi lên bờ vai và kéo dài lên cái ngực áo đang căng tròn,phập phồng theo hơi thở, vì bên trong là một cái gò đồi đẹp đẽ đang được một lớp vải ôm sát.
Mùi hương mẹ nhẹ nhàng đưa qua,làm một thứ cảm xúc gì đó từ não chạy xuống ngực làm tim tôi đập mạnh và tiếp tục chạy xuống làm chính tôi cũng ngượng ngùng vì sự trỗi dậy bất ngờ của bản thân.
Có mẹ ở đây,làm tôi không thể nào tập chung được,cứ tý lại lén lén nhìn mẹ,bài tập cứ sai rồi sửa rồi lại tiếp tục sai.
Đã dần khuya,thấy mẹ uể oải đặt quyển sách xang một bên,khẽ lật chăn đưa đôi chân dài thon thả ra, một thân thể mềm mại với những đường cong tuyệt mỹ,mẹ khẽ vươn vai,ngáp,làm bộ ngực đầy đặn căng tràn sức sống cao vút,hất mái tóc đen dài óng ả sang một bên,mẹ với bộ đồ ngủ mỏng manh khẽ mỉm cười âu yếm nhìn tôi,nói:
-Nhiều bài tập vậy hả con?Thôi để mai làm tiếp,khuya rồi,đi ngủ thôi.
Thật ra tôi đã làm xong từ lâu rồi,chẳng qua mẹ chưa ngủ,làm tôi có chút ngại không dám ngủ trước,ngày trước tôi như vậy đâu chứ,chắc do từ ngày tôi bắt đầu để ý tới cơ thể mẹ,làm tôi cứ ngại khi gần gũi với mẹ.
-Vâng
Tôi cất sách,đi vệ sinh,vào phòng đã thấy mẹ đã nằm đắp chăn,tôi tắt đèn,bật đèn ngủ lên,bước lại giường,tim tôi đập nhẹ,lòng có chút hồi hộp và kích thích.
-Ơ,mẹ không mang gối hả?_Tôi ngồi xuống giường nói.
-mẹ quên mất,gối chung nha con_Mẹ nhích nhẹ đầu xang một bên,chừa lại nửa phần gối.
Tôi ghe vậy liền hồi hộp,chưa bao giờ tôi được nằm gần mẹ như vậy,khẽ kéo chăn lên,rồi nằm xuống,do ngại nên lưng tôi soay về hướng mẹ.