Nội dung truyện
Rồi không để cho Cô kịp phản ứng, nó nắm con cặc mà đẩy mạnh vào khe lồn của Cô. Cô Tâm vùng vẩy kêu la một cách vô vọng. Không ngờ hôm nay, đúng ngày sinh nhật của mình mà mình lại bị hiếp dâm như vầy. Lồn Cô không được sử dụng từ cả chục năm nay nên nó co teo lại như khe lồn đứa con gái mới lớn. Con cu giã xâm nhập vào như vũ bão làm Cô đau đớn, oằn oại. Con Trinh bất cần, nó sung sướng quá, hôm nay lần đầu tiên nó được vào vai của người đàn ông, được biểu dương sức mạnh của mình khi chiếm đoạt khe lồn một người đàn bà. Tuy là lần đầu nhưng nhanh chóng con Trinh bắt được nhịp để đụ Cô Tâm, nó mạnh dạn dập lên mu lồn của Cô làm hai vú của Cô nhẩy dựng lên từng hồi theo nhịp dập, trong khi Cô khóc ràn rùa vì đau đớn …
Tạo Hóa cũng tài tình ! sau cơn đau vì khe lồn quá chật hẹp không quen tiếp nhận con cặc thì dần dần Cô tìm lại được cảm giác của thời xa xưa, khi Cô được chồng đụ. Cơn đau lui dần để chổ cho cảm giác thích thú của người đàn bà có được con cặc đang cày bừa trong lồn của mình. Bao nhiêu rào cản trong Cô đều tan biến mất, Cô sung sướng chấp nhận được con Trinh chơi mình một cách thô bạo.
Rồi cái gì phải đến đã đến ! Cô hãy mu lồn của mình lên như để giúp cho con cặc chui vào tận cùng trong tử cung của mình rồi mắt Cô hoa đi, Cô há miệng nhưng không một âm thanh nào thoát ra, người Cô cương lên như cây cung đả nạp mũi tên … rồi sướng khoái nổ tung lên trong khe lồn của Cô làm Cô dẩy dụa trong im lặng.
Lâu lắm, Cô mới hồi tỉnh lại … hai tay Cô đã được tháo dây trói. Cô thấy mình đang nằm trong vòng tay nóng ấm của người tình. Con Trinh nâng cằm Cô lên rồi nó âu yếm nút lưỡi Cô. Hồi nẩy nó thô bạo bao nhiêu khi nó cưỡng hiếp Cô thì bây giờ nó lại dịu dàng bao nhiêu. Cô thấy mình thật nhỏ bé trước người tình thật đặc biệt này. Cô cảm nhận thật rõ ràng là từ đây vai trò đã đổi bên : bây giờ người nắm quyền lực là con Trinh còn Cô thì đành phải tùng phục nó mà thôi. Trước khi chuyện này xẩy ra, Cô đã lo lắng bất an, vì có lẽ Cô đã hình dung phần nào kết quả nếu mình không giữ được khoãng cách với đứa con gái nầy. Nhưng bây giờ chuyện đã vỡ lở rồi như ván đã đóng thuyền thì Cô lại chấp nhận một cách sung sướng vì mọi việc đã thật rõ ràng. Cô thở phào nhẹ nhổm. Cái cảm giác được dựa vào vai một người bảo bộc cho mình thật là mới lạ đối với Cô, lâu lắm rồi Cô mới tìm lại được cảm giác đó. Từ lúc mất chồng, Cô cứ phải đơn thân gánh lấy mọi chuyện, cả chuyện công lẩn chuyện tư, Cô thấy mệt mỏi lắm rồi, bây giờ có được con Trinh bước vào đời Cô, Cô thấy nhẹ nhổm hẳn là cũng dễ hiểu mà thôi. Sự cách biệt tuổi tác không thành vần đề. Quan trọng là sự cảm nhận về vai trò giữa Cô và con Trinh. Cô cảm thấy mình lâng lâng hạnh phúc.