Nội dung truyện
Dương Tuyết ở bên cạnh lại gật đầu: “Đúng vậy, là tà giáo Mắt Quỷ. Tối hôm qua chúng con cũng đã phân tích chuyện này, có khả năng là vị trí của chúng ta đã bị bại lộ, cho nên chúng con dự định hôm nay sẽ cho Đinh Phàm xuất viện, trở lại thị trấn Thanh Thạch. Dù sao nơi đó cũng có Hồ tộc che chở. Hơn nữa ở phía bên cạnh cũng có Âm lộ, quanh năm có âm sai và âm binh hoạt động. Cho dù đám giáo đồ của tà giáo Mắt Quỷ này có càn rỡ đến đâu thì ở thị trấn Thanh Thạch vẫn sẽ có chút kiêng kị.”
Lão Tần Gia thấy tôi vất vả lắm mới có thể hoàn dương, lại thêm việc nghe được chuyện tối hôm qua tôi bị dư nghiệt của tà giáo Mắt Quỷ nhắm tới.
Cho nên sau khi nghe Dương Tuyết nói xong thì ông ấy cũng không hề nghĩ ngời mà lập tức nói một câu: “Đừng đợi nữa, hiện tại chúng ta lập tức làm thủ tục xuất viện. Đúng đúng, hiện tại tôi lập tức đi ngay đây, còn mấy đứa cứ đợi ở đây, một lát nữa chúng ta cùng mang Tiểu Phàm trở về trấn Thanh Thạch dưỡng sức.”
Nói xong, Lão Tần Gia không đợi có người lên tiếng thì đã xoay người vội vàng chạy ra khỏi phòng bệnh.
Thấy Lão Tần Gia vội vàng chạy ra ngoài như vậy, lão Phong lạnh lùng nói một câu: “Tôi đi xem…”