Thảo - Chương 40
Cơn mưa ngoài trời đã tạnh từ bao giờ nhưng cơn mưa nước mắt, cơn mưa trong lòng Thảo thì mới chỉ là bắt đầu.
Không dám gọi cho Sơn ngay lúc này , không phải là vì cô đang nấc lên vì khóc không nói được mà vì giờ nghe giọng Sơn cô sẽ không biết nói gì với anh khi cảm giác hối hận của việc vừa làm.
– Em với con ngủ trên nhà bà ngoại nhé !
Sau một hồi trấn tĩnh cô nhắn lại cho Sơn , cô chưa muốn về nhà vào lúc này. Tâm lý làm việc có lỗi với chồng làm cô chưa dám nhìn vào mặt chồng lúc, cô sợ cô không dấu được anh mất vì cô là người không giỏi che dấu cảm xúc. Nhắn xong rồi Thảo bước vào nhà tắm khi Phong đã quần áo chỉnh tề từ trong đó bước ra.
Ngửa mặt lên cho dòng nước ấm chảy từ mặt xuống thân người, nghĩ lại chuyện vừa qua nước mắt cô lại ứa ra từ khóe mắt hòa vào nàn nước từ vòi sen trôi đi. Cô mong sao nàn nước có thể trôi đi những gì vừa diễn ra ở bên ngoài để cô có thể trở lại như những ngày xưa toàn tâm toàn ý với chồng.
Hai bàn tay theo nàn nước xoa xoa , cọ cọ nâng niu hai bầu vú, vuốt vuốt xuống bụng phẳng, xuống eo thon, xuống mông tròn, trượt dài theo cô bé để kì cọ những nhớp nháp vừa rồi. Những dư âm còn lại từ cô bé làm những ngón tay của cô nhờn nhờn trơn trượt, cô giật mình nhẩm tính rồi thở mạnh ra một cái, cũng may không phải là ngày rụng trứng chứ không với lượng tinh xuất ra nhiều như kiểu đái của Phong thì không có bầu mới là chuyện lạ.
Ngoại tình, vụng chộm là sai nhưng phải công nhận là cảm xúc của nó mang lại là rất sướng. Giả sử khi hai người ngoại tình với nhau như Phong và Thảo mà là vợ là chồng của nhau thì những kỹ thuật hay skill cũng chỉ là bình thường chắc chắn sẽ không đem lại cảm xúc thăng hoa mãnh liệt cho cả hai như vậy , lúc đó thì làm tình với một người khác lạ mới lại có được sự thăng hoa, yếu tố ở đây có lẽ là mới lạ giống như đang ăn cơm đổi bữa ăn phở sẽ rất ngon. Nên khi những dòng nước mà Thảo đang rửa trôi những dấu vết hoan lạc thì cô bé của Thảo vẫn còn chưa hết tê tê sung sướng.
Chẳng vậy mà biết là sai nhưng biết bao nhiêu người thuộc đủ mọi tầng lớp, lứa tuổi vẫn dẫm chân vào, vẫn đi vào những con đường mà nhiều người khác đã từng đi, đã biết chắc cái đích ở cuối con đường là như thế nào. Những người tỉnh táo nghĩ được vậy thì chỉ là những người ngoài cuộc ,còn khi trong cuộc thì họ không thể thoát khỏi vòng quẩn quanh của cám dỗ , ham muốn , hối hận , cắn rứt nhưng rồi lại cứ bước đi .
Đầu thì suy nghĩ hối hận rồi nhưng những mơn trớn vuốt ve của Thảo lại vô tình làm những khoái cảm của cuộc mây mưa hoan lạc vừa qua càng thêm bùng cháy, lòng cô lại rạo rực muốn đụng chạm để hòa vào nhau, va chạm vào nhau thật mạnh để vỡ òa , để cháy hết mình trong những cảm xúc…
Về đến nhà Sơn mới đọc được tin nhắn của Thảo.
– Chuyện có vậy mà lại giận nữa rồi!
Sơn nghĩ trong đầu như vậy khi gọi thấy Thảo không nghe giờ lại nhắn tin tối ngủ nhà ngoại. Mà từ ngày ở bên nhau đến giờ đã bao giờ thấy Thảo giận dỗi mà ngủ ở nhà ngoại đâu. Nhà Sơn hai vợ chồng đã có quy ước là khi giận nhau hay bất đồng quan điểm là sẽ để khi lúc nóng giận nguôi đi sẽ ngồi lại nói chuyện không được bỏ đi ra bên ngoài.
Nghĩ đi rồi nghĩ lại Sơn thấy mình là đàn ông mình phải chủ động trong chuyện này, mà chuyện giận dỗi này cũng là liên quan đến mẹ anh nữa nên mới vậy, cố gắng thời gian nữa ra ở riêng là mọi chuyện sẽ được bình yên. Nếu bình thường vợ ngủ trên đó thì chẳng sao, đằng này đang giận hờn với nhau nữa nhỡ…vợ chổng mông ra cửa sổ…thì bỏ mẹ. Nghĩ là làm anh lấy xe nhằm nhà bố mẹ vợ đi tới để đón hai mẹ con về.
Nhìn thấy Sơn, Thảo chẳng dám nhìn vào mắt anh vì mắt là cửa sổ của tâm hồn. Chỉ có diễn viên là có thể vay mượn hay giả cảm xúc với ánh mắt biểu cảm như thật nên người diễn viên có thể nhìn thẳng vào mắt người khác nói ra những điều không đúng với con người mình. Thảo không phải là diễn viên nên cô đâu thể giả được cảm xúc khi nhìn vào mắt Sơn được nên cô luôn né ánh mắt anh và khuôn mặt cô không có gì ngoài sự trầm ngâm buồn man mác.
Sơn biết Thảo sẽ không bao giờ để bố mẹ cô phải ưu phiền chuyện gì nên cô sẽ không cố ở lại khi mới lên lúc chào bố mẹ xong anh đã nói luôn là nên đón hai mẹ con.
* * *
Ra đường hỏi già về nhà hỏi trẻ. Về đến nhà Sơn dỗ dành hỏi chuyện cu Bi khi thấy Thảo từ lúc ở trên nhà bố vợ và hiện đang ở nhà nhìn rất bất thường. Khuôn mặt lúc nào cũng thấy buồn buồn, mắt thì rơm rớm và không muốn chuyện trò gì với anh. Sơn mớm lời hỏi hôm nay lúc ở nhà bà với mẹ có nói chuyện gì với nhau không ?
Trẻ con đúng là không bao giờ nói dối nhưng khi hỏi trẻ con thì người lớn nên để ý vì trẻ sẽ nói ra những gì chúng nhìn thấy, nghe thấy nhưng chưa chắc đã đủ ý hay sự việc không trong khoảng không gian mà chúng ta hỏi, nhớ gì trẻ sẽ nói vậy. Với cu Bi khi được hỏi thì nó đăm chiêu suy nghĩ rồi nói luôn chuyện của hôm trước là bà với mẹ to tiếng với nhau rồi mẹ khóc. Sơn bị lạc hướng là sáng nay lúc anh đi ở nhà lại có thêm một trận cãi vã nữa nên khuôn mặt vợ mới như vậy nên còn định ngủ trên nhà ngoại nữa chứ, anh đâu ngờ là vợ thấy ân hận chuyện có lỗi với anh, chuyện cắm vào đầu anh cái sừng to tướng nên chẳng dám gần anh nói chuyện.
Anh có bảo Thảo hai vợ chồng đi ăn ngoài nhưng giờ Thảo có tâm trạng đâu mà đi ăn cơ chứ ,nên sau bữa cơm tối như để lấy lòng Thảo, Sơn bảo cô lên phòng chơi với con đi để bát đũa anh rửa cho. Chẳng thể nói được Sơn, cô đành đi về phòng với cu Bi, bà Hạnh thấy vậy thì mặt bà hằm hằm bực ra mặt . Mới hôm qua bà còn nói với con trai bà là con dâu hỗn láo như thế nào khi cãi tay đôi với bà mà giờ Sơn lại chiều chuộng với Thảo như vậy, bà chẳng thèm nói tiếng nào rồi đứng dậy bỏ về phòng.
Từ chiều đến giờ Sơn càng truyện trò ,quan tâm đến Thảo thì cô càng thấy thêm phần áy náy, cắn rứt, trong tâm như có hàng vạn con dao đang cứa vào ruột gan cô, đúng là những nỗi đau thể xác có đau nhưng cũng chẳng thể đau bằng những nỗi đau vô hình được.
Vừa vào đến phòng Thảo lại quay lại gian bếp có Sơn đang rửa bát. Nhìn hình ảnh Sơn đang nhạt nhòa qua dòng nước mắt đang chảy, bao nhiêu kỷ niệm về một thời yêu nhau say đắm lại hiện về.
Cô tiến tới ôm chặt cứng chồng từ phía sau, hai quả chùy lửa nóng rực kẹp giữa lưng anh và ngực cô khi Sơn đang úp nốt mấy cái bát cuối cùng. Lưng Sơn nhanh chóng cảm nhận được sự ấm áp của hai quả chùy, rồi cả những giọt nước ấm khác đang thấm vào lưng anh cùng những tiếng đang nấc đều đều to dần. Là Thảo đang khóc, cô khóc khi cô đang giận đang ghét chính bản thân mình.
Về mặt cơ thể thì việc cô cho một cái chim khác không phải của chồng thọt ra thọt vào trong người cô thì cô cũng không có mất mát đi cái gì. Như cái Diễm bạn cô nói thì lần đầu sex nó có sự thay đổi trong cơ thcòn những lần sau chỉ như " đá ném ao bèo" chỉ một lúc sau khi bèo bị giãn ra thì nó co lại như lúc ban đầu.
Cái mất để khiến Thảo phải day dứt là lương tâm của mình, tự bản thân cô làm mất mình không thể vượt qua những cám dỗ, là đang ở bên chồng nhưng là lừa dối niềm tin của chồng dành cho cô quá toàn tâm và trọn vẹn.
– Em xin lỗi !
Chỉ khựng lại để nói lời xin lỗi rồi cô lại nấc lên, nước mắt cô lại lăn dài. Vẫn biết là nói lời xin lỗi cũng chẳng thể nào thay đổi được việc cô đã làm nhưng cô vẫn muốn nói với chồng. Sơn chồng cô chẳng biết được lời xin lỗi của cô nó là vì nguyên nhân sâu xa kia nên thấy Thảo đang khóc nấc lên thì trong lòng anh rối bời. Với phụ nữ, sau sắc đẹp thì nước mắt là thứ vũ khí cực kỳ lợi hại của phụ nữ. Nắm chặt lấy hai tay đang ôm chặt bụng mình Sơn nói :
– Anh biết vợ cũng rất khó xử , anh biết mẹ mình cũng khó tính nhưng anh phận là con biết làm sao. Chuyện đã qua vợ dừng nghĩ ngợi gì nữa nhé !. Vợ chồng mình cùng cố gắng rồi sang năm mình sẽ dọn ra ngoài. Anh yêu vợ nhiều lắm !
Sơn còn nói nhiều lắm, càng tỷ tê nói làm Thảo càng đau thêm, những lời nói như những nhát dao làm vết thương trong Thảo càng bị mở rộng ra. Muốn nói hết ra với Sơn nhưng cô không đủ can đảm làm chuyện ấy, cô sợ mình sẽ mất anh. Lúc này trong người cô không còn một chút hình ảnh nào của Phong với những cảm xúc ái và những ham muốn với người lạ cũng không còn, giờ trong cô chỉ có Sơn, cô tự hứa với lòng sẽ yêu thương chồng thật nhiều, thật nhiều hơn nữa để chuộc lại những gì đã xảy ra.
Những đụng chạm da thịt làm cho cái gậy thịt của Sơn đang tớn ngược lên, đang thèm quá mà ! Phần làm lành của Sơn bằng lý thuyết đã xong giờ là qua phần thực hành thôi.
Quay người lại định hôn vào đôi môi của Thảo nhưng cô lảng và rúc vào ngực anh ôm chặt. Đã đánh răng súc miệng sạch sẽ nhưng cảm giác cái miệng vừa bú liếm cái chim của Phong vài tiếng đồng hồ trước làm cô không muốn chồng mình hôn vào cái miệng đã ngậm chim ấy, ít nhất là hôm nay .
Không hôn được vào môi Thảo, Sơn chuyển xuống liếm láp cái tai của Thảo, hai tay ôm bờ vai nhỏ bé, vuốt ve dọc lưng xuống eo thon nhỏ, xoa vào cái mông tròn căng qua lớp vải quần.
– Vợ ơi, thèm vợ quá ! Hì hì
Vừa liếm láp Sơn vừa nói làm hơi nóng thôi vào vùng tai Thảo làm cô nhột nhạt hết cả người. Những hối hận ăn lăn trong lòng cùng với những yêu thương của chồng dành cho cô làm cô cũng muốn được yêu thương gần gũi với chồng ngay lúc này.
Đây không phải lần đầu tiên cô và Sơn sex ở trong bếp như này nhưng đây là lần đầu tiên mà có đủ tất cả thành viên ở nhà như vậy. Cu Bi thì Thảo đã đưa cho cái điện thoại để nghịch nên khi điện thoại đó chưa hết pin thì nó chẳng rời khỏi phòng đâu. Bố mẹ chồng cô thì hên xui nên cô với tay tắt điện và vẫn để cửa mở he hé vì lúc nãy khi tiến lại ốm Sơn cô đã kép lại.
Thảo ngồi xuống nhẹ nhàng tháo khóa quần Sơn xuống rồi mới cởi cúc quần, chiếc quần gần như tự tụt xuống kheo chân theo quán tính mà chẳng cần kéo xuống.
Con chim được mở cửa lồng khoái chí bung ra căng cứng chổng ngược lên trên giật giật đầy dũng mãnh. Trong gian bếp chỉ có một chút ánh sáng tương phản từ ánh điện bên ngoài rọi vào tường được ốp gạch men phản ra mờ mờ, chủ đạo không gian trong bếp vẫn là bóng tối đang bao phủ.
Chỉ nhìn thấy một màu đen như vâyh nhưng Thảo nắm tay một cái là xờ vào cái dương vật nóng nổi của Sơn ngay. Cô tút xuống tút lên vài cái rồi cho miệng hôn lên đầu khấc trước khi cô cho nó chui tọt vào trong miệng mình.
Một cảm giác ấm nóng bao trùm đầu khấc làm Sơn nhắm mắt quên cả nhiệm vụ cảnh giới nhìn ra bên ngoài. Sơn gồng mình lên vì sướng, đã hơn 1 tháng rồi anh mới lại được cái miệng của Thảo bao phủ.
Đã nói với lòng toàn tâm toàn ý với chồng nhưng chẳng hiểu sao vừa mút liếm vừa xóc xóc phần dưới của dương vật chồng cô lại đem của chồng cô với của Phong ra để so sánh hay do trong một khoảng thời gian ngắn cô được thưởng thức cả hai cái dương vật nên lý trí của cô chẳng thể át được tiếng lòng.
Của chồng cô dài hơn nên cô có thể vừa mút, liếm vừa có thể cầm tay xóc xóc còn của Phong không thể vì nó rõ ràng là ngắn hơn nhưng nó lại to hơn hẳn nhất là cái đầu khấc làm cái miệng cô chật cứng không còn một khe hở. Kể cả mùi vì tinh tương rỉ ở đầu đầu lỗ sáo cũng có vị khác nhau nữa. Vẫn là kiểu mút bật nút chai quen thuộc làm Sơn phải gồng lên suýt xoa. Sơn càng suýt xoa Thảo càng làm mạnh bạo, cô muốn cho chồng cô được sướng nhất như để chuộc lỗi với anh vậy.
Cô cầm dương vật Sơn tỳ sát nó vào bụng anh rồi dùng lưỡi liếm một đường dài từ bìu dái ngược lên tới đầu khấc của dương vật rồi lại liếm ngược lại. Lưỡi vừa mềm, vừa nóng, vừa ẩm ướt đi đến đâu làm cho những dây thần kinh tập chung ở dương vật tê giật căng ra hết cỡ như muốn nổ tung.
Đã vài lần gần phọt vào mặt Thảo thì Sơn phải dùng đến hạ sách là dùng tay mình giựt giựt mạnh vào mấy sợi lông ở hậu môn làm giảm cảm giác phụt tinh mới giữ lại được.
Thảo không liếm nữa mà quay trở lại mơn trớn đầu khấc của Sơn. Cô ngậm đầu khấc của Sơn trong miệng, dùng hai môi kẹp chặt rồi để hai môi trượt đi trượt lại phần phình to nhất của đầu khấc ( nói đơn giản là mài nguyên phần gờ của đầu khấc đó với môi) làm cho toàn bộ dương vật của Sơn tê đi. Cảm giác tê không chỉ ở dương vật mà bắt đầu xuất hiện ở lòng bàn chân với các ngón chân duỗi thẳng ra như gà cắt tiết. Cảm giác tê như điện giật chạy ngược lên theo chân, lên đến đùi khi cô tăng nhịp mút.
– Ờ….Hờ….Hờ…sướng quá vợ ơi .Ợ….Ợ….
Sơn phải gồng căng cứng cả các ngón chân, căng cứng cả hai đùi suýt xoa rên rỉ bởi skill mới mẻ này của Thảo, thậm chí vài giọt tinh trùng nhanh nhẹn không chịu nổi đã phun ra khỏi lòng pháo khi Sơn không kịp rút dương vật ra khỏi miệng cô.
Sơn tụt quần cô ra, anh định vục mặt vào để liếm láp vào con sò lông của Thảo thì bị cô kéo lên từ chối :
– Anh cho vào đi, em thèm rồi !
Thảo cũng có thèm thật nhưng đó không phải lý do chính đáng nhất, lý do chính là vẫn như khi Sơn đòi hôn, cô không muốn miệng Sơn liếm láp vào cô bé của cô vừa bị chim của Phong đóng ngập vào lúc chiều.
Nâng chân Thảo lên cái ghế ăn cơm, một tay Thảo chống ngược ra đằng sau bệ rửa bát, một tay ôm vào vai Sơn . Anh kê dương vật vào cửa lỗ đang mở rộng đón chờ anh quẹt đi quẹt lại đầu khấc vào chỗ thịt ngoài cửa lỗ , chỉ nhún một cái là cái dương vật bóng nhờn nước miếng của Thảo chui tuột vào bên trong, một cảm giác ấm nóng vừa quen thuộc vừa có chút gì đó mới mẻ xâm chiếm lấy cơ thể cô. Chỉ một lần cho nó ăn chim lạ mà giờ cái dương vật của Sơn đối với cô lại có cả sự mới mẻ nữa.
– Ứ….Ứ….Ứ…. Thảo phải đưa tay bịt lên miệng để những âm thanh phát ra từ miệng cô không lọt ra bên ngoài. Mà đấy là cô nghĩ nó không lọt ra bên ngoài chứ cô đâu có biết nó có lọt ra ngoài hay không.
Sơn cũng đang phải suýt xoa vì cái bím của Thảo đang co bóp nhẹ và xả nước ra ào ạt làm những nhịp vào bím Thảo của anh càng trở lên trơn trượt, chẳng cần kìm hãm gì anh đóng vào phầm phập vì anh cũng đang trong cơn thèm thuồng tột độ thành thử tiếng rên của Thảo cùng với tiếng pạch pạch va vào nhau cứ đan xen liên hồi không ngừng nghỉ.
Ở trong phòng nhà vệ sinh bước ra, bà Hạnh mới nhớ ra là cái thảm chùi chân của bà giặt bỏ ở ngoài sân chưa có mang vào. Bà đi qua bếp thì thấy có tiến động lạ, tiếng động ngày một to dần làm bà dừng bước và ngóng tai đến nơi đang phát ra âm thanh ấy. Rất nhanh chóng để bà biết đó là âm thanh gì, trước khi là bà già thì bà cũng có một thời tuổi trẻ. Mà tuổi trẻ của ai chả máu lửa như nhau. Bà nói nhỏ chỉ để mình bà nghe thấy:
– Cha bố chúng mầy ! Hết chỗ rồi hay sao mà làm luôn trong bếp !
Rồi bà không đi ra lấy cái thảm chùi chân nữa mà rón rén quay lại phòng mình. Trên đường về phòng mình, miệng bà cười gian gian, mắt bà ánh lên ham muốn với điều mình sắp làm với ông chồng khi lâu lâu rồi ông không động vào bà.
Còn phía trong nhà bếp Sơn vẫn nhịp vào lồn Thảo đều đều, vào vào rồi lại ra ra làm cho lồn Thảo nhanh chóng đạt được cơn cực khoái. Âm đạo Thảo giật giật rồi bo bóp liên hồi nhai ngấu nghiến cái dương vật của Sơn vẫn đang vào vào ra ra không ngớt.
– Ự…Ư….Ứ…vợ ơi ! Anh ra..Ư….Ư..Ứ..
Như đã đến điểm cực của sự kìm hãm sự xuất tinh, chỉ chờ cho những cơn cực khoái đến với Thảo là Sơn đóng thật mạnh vào lồn Thảo làm cô phải dùng cả hai tay ôm ghì lấy Sơn . Dương vật Sơn nở to giật giật vài cái trước khi từng dòng tinh nóng hổi dược bơm vào người cô làm nhiều đợt sau bao ngày tích cóp giờ mới có dịp được phụt ra.
Thảo cũng chẳng thể hiểu được mình sau khi làm tình thật thăng hoa với Phong cô vẫn cảm thấy những sung sướng khi làm tình với chồng cô, thậm chí cô còn dễ dàng lên đỉnh hơn khi làm tình với chồng mình.
* * *
Những ngày sau đó tưởng có thể quên được Phong sau những hối hận ăn năn nhưng Thảo đã nhầm khi đó chỉ là lý trí mà Thảo cố ép con người cô phải làm vậy còn bản năng cô lại làm ngược lại những gì cô suy nghĩ. Trong cuộc sống đâu phải cứ nói ra là làm được đâu.
Cô vẫn gặp Phong trong những cơn mơ rồi cả hai lại hòa vào nhau nồng nàn và say đắm. Cô vẫn gặp Phong trong tưởng tượng những lúc rảnh rỗi mà chỉ cần nhắm mắt lại là Phong đã ở ngay trước mắt. Những ấn tượng về sự sung sướng mà Phong mang lại thực sự là quá mạnh làm phần con và phần người trong cô lại đấu tranh gay gắt.
Thảo đâu phải là người không biết suy nghĩ đâu, Thảo thừa hiểu những hậu quả của mối quan hệ này nếu vẫn diễn ra nhưng Thảo lại chẳng thể nào thoát ra được ý nghĩ muốn gặp lại Phong để lại được vỡ òa trong cảm xúc đê mê của các thịt mang lại.
Cứ phần con trỗi dậy lên ngôi lấn át thì phần người lại phân tích lý lẽ để cô biết đúng sai rồi ngừng lại, cứ vật đi vật lại như vậy làm Thảo chẳng thể thoát ra khỏi cái mớ bòng bong trong khi chồng cô vẫn cứ vắng nhà.