Thằng Đực ( Loạn Luân Mợ Cháu ) - Chương 69
Dù đã chễm chệ nằm phủ kín trên người mợ chủ rồi, nhưng xem ra thằng Đực vẫn chưa vừa lòng. Miệng nó chót chét nói lải nhải, như sợ để yên không kịp mọc da non. Mợ chủ cay đắng nhận ra sự lãnh đạm của nó, song vì đang cơn nứng cần muốn được giải quyết, đành hậm hực nín khe.
Mợ ngẫm bực thằng chồng cà lơ của mợ. Hắn dỗ ngon dỗ ngọt là để nó đi thương thảo làm ăn, xong việc sẽ về ngay, nên mợ háo hức chờ dài cả người. Thậm chí mợ còn tắm rửa sạch sẽ, xịt tí nước hoa lên nách, lên mặt và cả lên bim, nhao nhao mong hắn về để mợ giúi cho hắn món quà thơm phức.
Thế nhưng thằng chết đâm vớ được cái tĩ nào hơ hớ nên quên bỏ mợ luôn. Mợ chờ đến điên ruột, lại thêm cái nứng càng lúc càng dồn làm mợ nhoay nhoáy như người bị kiến đốt. Mợ vớ được thằng tửng như mừng bắt được vàng, mợ nghĩ nó được mợ cho hưởng của ôi sẽ sướng điên lên.
Nào ngờ nó giở giăng giở cuội làm mợ phát ghét. Mợ thì lên cơn phừng phừng, còn nó đủng đa đủng đỉnh như no tới tận cổ. Đã thế nó còn mắng tát nước vào mặt mợ : tôi đến chịu các bà, đồng cốt chẳng ra đồng cốt, lúc nguây nguẩy giận dỗi, hỏi gì không thèm nói, khi thì đè nghiến đè ngấu người ta ra bắt địt tíu tít cả lên.
Giá như bình thường mợ đã xáng cho nó vài cái sưng vều mặt để nó bớt hỗn với mợ, song lúc này mà mợ nổi xung, nó cóc địt nữa thì mợ có nước ăn mày, nên mợ đành ngọt nhạt cho qua : tại vừa đi về nhọc bỏ bu, anh lần xần xán tới, tôi sợ anh xin này xin nọ, nên phải ra mặt giận để trốn đi ngủ cho yên.
Và chưa gì mợ nhỏn nhoẻn đùa : còn bây giờ ngủ đẫy rồi tỉnh dậy thấy đói thì phải nhờ vả anh tí. Đừng làm khó nhau mà, chiều em tí đi, để cả hai cùng sướng. Thằng Đực nghe cứ như vừa được mợ cho ngậm cục đường phèn ngọt lịm nên phớn phở ra mặt. Nó lườm lườm nhìn suốt người mợ, chỉ thấy lù lù hai trái vú như hai quả dừa lửa, nó vò vò vài cái chê thôi là chê : ngực với ngợm, trông mà khiếp.
Nói nào ngay nó ví như người ăn no quá bội thực nên mới dấm dẳng chẳng thiết. Chả gì nó vừa quất mợ Xoan ba cú liền lại còn thiếm xực thêm một màn tập cho mợ thổi kèn bu dích thì đến chó tháng bẩy cũng thụt chim nữa là. Chứ cỡ như bắt nó nhịn thèm quãng dăm hôm xem, nó chả cần mời gọi cũng nhảy a vào xé quần, xé áo địt, bú phăng phăng chứ lỵ.
Trò đời vẫn thế, kẻ ăn không hết người lần chẳng ra. Thằng Đực nào nghĩ có ngày nó huy hoàng đến thế. Nó đã chơi luôn ba cái lồn của ba mợ, mợ nào cũng khéo, mợ nào cũng dai. Nó địt muốn tòe đầu cu ra mà các mợ vẫn đòi nắc mãi. Mắt nó đến nổ đom đóm, dữ nhoèn ộc đầy ra mà các mợ vẫn nheo nhéo gọi xin thêm.
Bây giờ mợ chủ cũng vậy. Nó bóp nát vú mợ, xe đến đầu vú sần lên và vọc nơi lồn như người tát gầu giai, gầu sòng mà mợ kêu ông ổng đòi nó lắp vào hộ cái. Nó đủng đỉnh nghịch cho đã, đúng ra là nó câu giờ để lấy trớn, chứ con cu nó cà cà nơi háng mợ mà chỉ khật khà khật khừ chứ có cứng liên tục được đâu.
Mợ chủ nghiệm ra điều đó nên hỏi nhóng : sao lúc nãy anh nằm quấn cái lót của tôi thì nó dựng đứng oai hùng lên, giờ thì nửa đời nửa đoạn như thế. Thằng Đực giật thót mình, nghĩ trong bụng các bà ranh thật, chả trách các bố đi lẹo tẹo về chả bố nào dấu được các bà.
Tuy nhiên nó cũng kịp phóng đại tô màu lè nhè : ấy, cứ nằm nghĩ lơ tơ mơ lại hứng, còn nhìn tô hô là chán ngay. Cũng như các mợ úp úp mở mở bẹo tí đùi, tí vú, tí háng, tí mông thì chém chết tay nào cũng thèm rỏ dãi, còn mợ cởi hết ra thì mất hứng ngay.
Mợ chủ nghe có vẻ lạ nên chất vấn, thằng Đực lại phải vận động đầu óc mà trả lời trót lọt : thế mới gọi là đàn ông. Các mợ cứ nghĩ lột phăng ra là bọn này đớp liền, nhưng cái gì có vẻ bóng bẩy mới dễ lôi cuốn hơn, còn lồn ra lồn, vú ra vú thì trông ngấy đến mang tai.
Mợ chủ phải xin học kinh nghiệm của thằng lỏi : thế theo anh thì tôi phải làm thế nào bây giờ. Thằng Đực đưa ngay ra một giải pháp : mợ đừng đòi địt nữa, mợ ngồi gác chân lên khoảng mặt để con bú nút còn e sướng hơn. Vả lại như thế, con vừa bú mà còn măn vê được cả hai vú mợ nữa thì còn hơn là địt nhăng địt cuội, làm mợ thêm tức chứ báu gì.
Và để mợ khỏi phân vân, tay thằng Đực đã luồn bụm lồn mợ thúc dồn một hơi hằng chục cái làm mợ kêu hắc hắc vì đụng chạm vô vàn thứ ở trỏng. Thằng Đực xoáy bàn tay làm mợ nôn ruột, nhấp nhỏm như ngồi phải thùng đinh. Mợ nhón nhón khuỳnh hai giò ra, làm cái sẹo nhăn nheo như cái bị và hai vú nhảy đùng đùng.
Thằng Đực giữ nê và buông bớt một tay dìu mợ lên, mợ khệnh nệnh riu ríu theo ý nó. Khi hai giò mợ đã đặt sang hai bên mặt thằng tửng thì đùi mợ đã mở toang hoác ra, thằng Đực khoắng một hồi nữa, cơm cháo kêu ọc ọc, nó mới rút bàn tay ra và lôi lồn mợ kề vào miệng thay thế.
Nó nút chóc chóc, mợ cẫng cả người. Nó lấy môi đánh bặp bặp vào mu lồn mợ và tay banh mớ lông cho cái hột le vọt hẳn ra. Nó te te đánh lưỡi làm mợ hết còn nhận ra đất trời gì nữa. Miệng, môi, lưỡi nó mới khéo làm sao, chúng làm mợ như con cưỡng bị lột da ú ớ hết kêu ra tiếng.
Mợ ngoáy tít thò lò cái lồn nơi miệng thằng nhỏ, nó hun, nó liếm, nó bú, nó nút, rột rột, rẹt rẹt nghe mà căng thẳng tâm hồn. Mợ loạng choạng suýt ngã ngửa mấy lần vì lồn bị căng cứng kích thích mạnh. Lắm lúc thằng Đực phải bíu giữ mông mợ lại để nâng đầu lên rúc nút như điên. Bao nhiêu nhớt dãi gì đều bắn tóe loe ra ngoài, mợ thấy nhột tận mạng, nhưng bảo khép đùi lại thì không chịu.
Thằng Đực bóp hai vú và bú làm mợ cực kỳ sướng tợn. Mợ kêu lên thoải mái : sướng quá, mày ơi. Mày bóp vú, bú lồn làm tao hết biết gì hết trơn, sao mày khéo thế, chả trách mụ nào cũng nài nỉ xin nhượng mày lại.
Thằng Đực nghe cả giận, nên thừa cơ lồn mợ đang chìa ra, nó cắn một phát, mợ chủ la như bị hiếp. Thằng Đực gặm thêm một nhát nữa rồi lúng búng trách : tôi mắc mớ gì chuyện các bà, sao cứ trăm dâu đổ tội lên đầu tôi hết. Họ nài nỉ bà là ý gì của họ, tôi đã làm gì mà họ nhặng xị xin, tôi cắn cho lồn bà sứt ra để từ nay thấy sẹo nhớ đừng nói lẩm ca lẩm cẩm.
Mợ chủ nước mắt ngắn, nước mắt dài, nhưng lồn vừa đau lại vừa khoái. Phải chăng trong thú địt nhau, đôi khi cũng cần có những màn cắn giứt nhau mới gọi là đáng đồng tiền bát gạo ?