Nội dung truyện
Nhờ vị trí ngồi trong lớp khá là đắc địa nên Quân có thể chứng kiến toàn bộ hành vi lẫn sự “đau khổ” của Như Ngọc mà mỗi lần ngón tay Quân chạm vào nút kích hoạt chiếc butt-plug. Máy chạy êm ru, không một tiếng động mặc dù 2 bên mông của Ngọc rung rung run rẩy không ngừng.
Cũng may là Quân có lòng trắc ẩn, nên suốt cả tiết 5 hắn không kích hoạt máy rung. Như Ngọc kể ra cũng đã có 45 phút yên bình, chuẩn bị tinh thần cho “món quà” cuối ngày của Quân.
Trống hết tiết 5 cuối cùng cũng gióng lên từng tràng dài. Quân, Ngọc, Hà không sắp xếp sách vở vội, cả 3 ngồi nguyên tại chỗ trong khi những đứa khác vội vàng ùa ra khỏi lớp. Cả 3 vốn là cán bộ lớp, Ngọc – Lớp trưởng, Quân – Lớp phó văn thể mỹ, hay còn gọi là culi – chuyên đứng mũi chịu sào cho các hoạt động thể thao ngoại khoá của lớp và ít ra về mảng này thì hắn khá giỏi (Cũng không gọi là phí mấy năm học võ + tập tành thể thao), Hà – lớp phó học tập – bạn thân của Ngọc. Gọi là bạn thân, nhưng chuyện Ngọc bị Quân hành hạ nhiều pha chết dở sống dở thì Hà lại chẳng biết gì. Cả 3 ngồi đợi cô Thuỷ, giáo viên chủ nhiệm, để họp và báo cáo tình hình họp chi Đoàn lớp đầu năm theo kế hoạch của nhà trường.
Cuộc họp giữa giáo viên chủ nhiệm và ban cán sự lớp diễn ra nhàm chán như mọi lần. Thứ khiến Quân chú ý duy nhất là lúc Ngọc đứng lên đọc bản kể hoạch chung. Tay hắn bấm nhẹ vào nút ở remote. Máy rung được kích hoạt, hai mông Ngọc rung lên, cô bé kêu nhẹ một tiếng “Á” ở trong miệng và đánh rơi tờ giấy. Cả cô Thuỷ và Hà đều ngạc nhiên, còn Quân thì nhanh tay nhặt giúp Ngọc tờ giấy dưới đất.
– Em bị sao vậy, tiền đình hay hạ đường huyết hả? – Cô Thuỷ cất tiếng hỏi.
– Dạ em hơi choáng, chắc do tụt huyết áp. Ngọc chữa cháy còn cái máy thì vẫn rung rất mạnh trong lỗ đít.
Cầm tờ giấy từ tay Quân, Ngọc không quên ném cho hắn một cái nhìn căm phẫn, đay nghiến, cảm giác như thể muốn giết người. Quân cười nhẹ khi bắt gặp cái lườm sắc lạnh ấy của Ngọc. Hắn cảm thấy cái liếc mắt ấy càng làm cô bé nhìn càng xinh xắn dễ thương hơn. Được địt món đồ chơi tuyệt vời như thế. Kể ra cũng không bõ mồ hôi xương máu mà hắn phải đổ ra, để giành giật được món đồ chơi như Ngọc.