Tóm tắt nội dung
Tôi với tay níu em lại,em mất đà ngã vào lòng tôi.Ôm lấy em trong vòng tay,hai má em ửng hồng,ánh mắt bẽn lẽn.Tim tôi càng đập càng nhanh.Tôi hồi hộp nhìn thẳng vào mắt em.Đôi mắt trong như nước hồ thu,khẽ có chiếc lá rơi nhẹ làm mặt hồ rung lên,xuyến xao long người.Tôi như vô thức đặt lên môi em một nụ hôn,nụ hôn đầu đời.Giây phút đó tuy ngắn,nhưng với tôi,cả không gian như ngưng lại,thời gian như ngừng quay và tim như ngưng đập.Tôi còn nhớ cảm giác lâng lâng đó,theo tôi đến tận mấy ngày sau,đôi lúc nhớ lại tôi vẫn tự cười 1 mình.Ai đó nhìn tôi chắc nghĩ tôi không bình thường……
Giờ đây,em ngồi tựa đầu vào vai tôi,tay tôi nắm lấy tay em,những ngón tay đan nhau thật chặc như sợ rằng sẽ có 1 lưc vô hình nào đó tách em ra khỏi đời tôi.Cả 2 cùng nhìn ra con sông.Lúc này nhũng con tàu nhà hành sang trọng đang đón đưa khách tấp nập,tiếng cười nói trò tuyện hòa cùng tiếng sóng vỗ bờ.Nhưng tại sao tôi chỉ nghe được tiếng nhịp đập của tim?Hồi ấy tôi có xem 1 bộ phim,người ta bảo rằng,khi 2 người cùng nhìn 1 hướng thì 2 con tim sẽ đập cùng 1 nhịp đập.Có phải đó chính là bây giờ???