Những Người Mẹ - Chương 108
dù có cơ thể to lớn , trông săn chắc mãnh mẽ hơn quân hay chồng nàng…nhưng lchỉ được màn mở đầu là hoành tráng…loay hoay một lúc , phú mới đưa được dương vật vào trong âm đạo hồng…chả khó khăn là mấy để cái buồi của phú đẩy vào lút tận gốc vì âm đạo hồng đã nhầy nhụa nước nhờn…dù cho *** ko còn khít như gái trinh hay cô vợ trẻ của phú trước kia nhưng cái lỗ nhầy ấy của hồng cứ liên tục co bóp theo từng chuyển động của dương vật phú làm gã chỉ còn biết ôm xiết lấy hồng rên rỉ trong đê mê…
vừa vuốt ve tấm lưng to bè của phú , hồng vừa tưởng tượng được chơi nhau với với quân , ý nghĩ đó làm nàng cảm thấy đỡ hổ thẹn hơn vì sự dâm đãng của mình , dù cho so với quân , phú chỉ như gã nghiệp dư trong trò chơi dục vọng này…ngay cả cách dập sao cho mạnh , cho chính xác , cho khoái cảm , phú còn ko biết cách…điều duy nhất phú cò thể làm là đưa đẩy hông để ngoáy buồi trong *** hồng, cứ mỗi lần gã nhích chuẩn bị đâm vào lại thì buồi phú lại tụt ra ngoài theo …chả mấy chốc , cảm hứng của hồng cũng tụt xuống chả còn là bao…nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của hồng…phú cũng bối rối ko biết phải làm gì …gã cố nhớ lại những gì mà đã xem trên phim ảnh đồi trụy để vớt vát chút thể diện gì đó nhưng vì quá nhát phú ko dám mở miệng đề nghị hồng phải nằm theo kiểu này kiểu nọ …cứ mỗi lần phú nâng đùi hồng lên định đổi tư thê thì nàng lại dãy nảy lên làm phú ko sao làm gì được.. được một lúc thì buồi phú cũn xìu hẳn…nằm vật sang một bên , phú vòng tay qua người hồng ôm nàng thở hồng hồng…còn hồng thì cũng chả buồn chống cự thêm…
_cứ tưởng hoành tráng lắm….h tôi mới biết sao con bồ cậu đi theo trai rồi…cưới một thằng vừa ngu vừa dở hơi như cậu…nó ko bỏ đi mới là lạ…đến cái chuyện vặt vãnh này mà làm cũng chả xong….
bật dậy , phú tức mình định chửi hồng nhưng…ngẫm ra…nàng nói cũng đúng…nằm xuống giường, phú thở dài nghĩ về quá khứ của mình…vốn là một chàng trai hiền lành chất phát…lên thành phố học đại học…nhưng vì bản tính thật thà nên bị bọn bạn lôi kéo dụ dỗ , cuối cùng đành phải bỏ học đi làm….được một thời gian thì gặp được cô vợ trắng trẻo xinh gái làm ai cũng ghen tị nhưng nào ngờ…được một thời gian…lại bỏ theo thằng khác…phú nhớ lại lúc nó vác hành lý ra khỏi nhà…nó cũng nói y chang những gì hồng vừa nói…đời quả thật chó má…càng ngẫm phú càng thấy mình bất tài bất lực…
mãi nghĩ…phú ko để ý thấy bàn tay ai đó đang vuốt ve buồi mình…giật mình ngồi dậy , thì ra là hồng…
_ nghĩ gì mà đù mặt ra thế.. – hồng có thể thấy sự trống trải trên gương mặt thẫn thờ của phú…
_ko…nghĩ gì đâu
_bị tôi chửi đâm ra buồn hả
_ko…buồn gì…em cũng có lỗi mà…
_thế h muốn chuột lỗi ko…
_là sao….
_còn sao nữa…lần này mà làm ko xong nữa…thì cậu đúng là thua cả bò…
_ơ…
trong lúc phú còn đang ngơ ngác ko hiểu gì thì hồng đã gác chân ngồi lên đùi phú , tay vẫn xoắn lấy bùi gã ko rời…xục thêm mấy cái cho máu hơi dồn vào thân dương vật , hồng cuối mặt xuống liếc nhìn phú rôi liếm một đường vào thân dương vật làm phú giật bắn người…
_a…ha… -phú khẽ cười thích thú…
chỉ trong chốc lát , cái buồi phú lại dương lên như dùi cui và ướt nhẹp nươc miếng của hồng…làm sao phú có thể chịu đựng được đôi môi mềm mại nóng bỏng và cái lưỡi uốn lượn quanh đầu khất của mình…rên rỉ những tiếng ư ử, phú gượng dậy với lấy cặp vú đang buông thõng của hồng , nhưng nàng thật độc ác khi cứ đong đưa cơ thể làm phú ko sao với được ngực hồng…
bật dậy , phú gục mặt lên lưng nàng hôn lấy hôn để còn hai tay thì mò mẫm cặp vú đang đong đưa của hồng vừa bóp vừa nhồi nặn , biết phú đã gần chịu hết nổi , hồng ngồi dậy đẩy phú ngửa ra rồi dùng tay kê đầu buồi của gã vào mông mình , đẩy đầu khất của phú trượt lên trượt xuống khe *** , một tay hồng bá vào cổ phú ,tay còn lại nàng banh hai mép âm đạo sưng húp , ra hiệu cho phú mau đâm buồi vào ,hiểu ngay ý hồng, phú đưa tay vuốt ve chà sát lên khe *** hồng thêm mấy cái rồi kê đầu buồi vào cửa mình của hồng , từ bên dưới , gã đẩy thật mạnh lên phía trên làm dương vật xiên thẳng lên tử cung của hồng
_ ah.hhhhh…phú….
gục đầu lên vai phú , hồng rên lên đầy sung sướng , bản năng tình dục lại một lần nữa làm hồng quên đi hết những đạo lý của một người phụ nữ trong gia đinh , lấy vai phú làm điểm tựa , nàng cứ liên tục hẫy từ trước ra sau rồi từ trên xuống dưới làm bộ ngực thỗn thện cứ táp qua táp lại vào mặt phú
_ sướng…quá hồng ơi…em dâm quá… – phú vừa thở hồng hộc vừa thốt lên
nhưng nàng nào có quan tâm , cái cảm giác đau thốn lúc đầu đã ko còn , chỉ còn lại nỗi khoái cảm đê mê mỗi lần dương vật của phú ngập lút vào trong *** nàng , mỗi lần cái mu mum múp của nàng hạ xuống là mỗi lần tiếng bạch bạch của da thịt chạm vào nhau cộng với bao nhiêu nước nhờn lại âm ỉ trào xuống…và cứ mỗi lần dươn vật phú bị tuột ra thì nàng lại vội kê ngay ngắn trở lại như sợ cơn khoái cảm của mình bị giáng đoạn….bỗng chốt hồng cảm thấy cơ thể mình chợt rợn rợn ,mồ hôi vã ra như tắm…nàng hiểu điều gì sắp xảy đến…bấu lấy đầu phú nàng dúi mặt phú vào vú nàng rồi lại đưa đẩy hông mình làm phú phải uốn éo theo để giảm bớt sức nặng của cơ thể hồng đè lên dương vật …
_ ahhhh…uiiiii da…..
những ngón tay bất chợt cào cấu vào lưng khiến phú rên lên đau đớn , nhìn cơ thể hồng giật giật từng cơn , phú biết nàng đã đạt được điều mình muốn…buông phú ra , hồng ngã người xuống nệm , mắt nhắm nghiền và thở hổn hển… hai chân lúc nãy còn quắp chặt vào người phú h buông thỏng sang hai bên , đưa tay xuống khe *** mình…nàng xoa xoa như để tăng thêm cơn khoái cảm đang âm ỉ trong âm đạo…h thì nàng ko còn quan tâm đến kẻ đang ngồi bên cạnh mình kia là ai…giang hai tay ra , nàng phô bày hết cơ thể gợi dục của mình trước mặt phú , nàng muốn để phú thích làm gì thì làm …vì h nàng cũng chả còn sức mà chỉ dạy cho phú thêm nữa…
*******
Phóng như bay giữa con đường trưa vắng , vừa đi quân vừa lo sợ…chưa bao h quân lại có cảm giác cồn cào ruột gan như vậy , hình ảnh xuất hiện trong đầu quân duy nhất lúc này chính là người mẹ đang mê man trong cơn bệnh mà quân đã bỏ mặc lúc sáng. Dù cho nỗi bực tức dành cho lệ và quốc còn ám ảnh trong tâm trí nhưng phần nào đó , quân luôn dằn vặt bản thân rằng đã cố tình sỉ vả lệ sáng nay dù cho gã biết rõ rằng quốc đang ép buộc nàng…
về đến nhà , định đẩy cửa vào thì thấy cổng đã khóa chặt…nhấc dt lên , quân thấy có hàng tá của gọi nhỡ.đó là Vy , em gái quân , quân vội gọi ngay lại cho em mình
_ alo , anh quân hả , làm gì gọi mãi ko bắt máy – giọng vy gấp gáp từ bên kia
_ anh…đang đi mà…mà mày đang ở đâu ,mẹ sao rồi
_ mẹ vẫn đang mê mang , đang lên cơn sốt cao lắm nhưng h cũng đỡ rồi , đang nằm ở phòng cấp cứu , anh tới ngay đi , à ….anh gọi luôn chú quốc nhé,nãy h em gọi hoài mà ko được
_ mày điên à , gọi ổng làm chó gì ! tao cấm !
_ ơ…anh sao vậy, ko có ổng lấy đâu tiền thuốc than , làm thủ tục cho mẹ , nãy h có mấy người hỏi em có muốn chuyển mẹ lên phòng đặc biệt ko kìa , h phải làm sao đây
_thì đương nhiên phải chuyển rồi…được rồi , mày chờ anh…anh đi xoay tiền ra thôi…mà tao nói lại 1 lần nữa , cấm gọi cho thằng cha quốc, ko thì đừng trách…
__ ơ…thôi được rồi…nhưng mà anh phải nhanh lên đấy…
nhìn cánh cổng khóa cứng , quân ngán ngẩm đu lên từng thanh sắt … phải chật vật lắm mới leo được qua cánh cổng đầy gai nhọn , lao lên lầu , quân lục tung hết phòng của lệ lên nhưng mãi mà vẫn chả thấy được đồng nào , cầm chiếc vý trống không của lệ lên , quân tức giận ném mạnh vào góc phòng …
_mẹ kiếp , tiền thì cứ để nuôi thằng chó thằng kia , lúc cần thì chả thấy đồngnào … -gã rủa thầm …
quân nào có biết trên bức tường kia là chiếc két sắt ẩn chứa cả gia tài của lệ và quỳnh , bố quân , nhưng dù quân có biết thì cũng chả có cách nào mở được mật mã…
nghĩ lại đám bạn bè chơi bời của mình , quân vội nhấc máy lên để gọi nhưng thói đời thật nghiệt ngã…chẳng thằng nào trong tụi chiến hữu dám cho quân mượn một lúc 5 triệu , dù bình thường quân sẵn sàng chiêu đãi chúng bữa ăn chơi nhậu nhẹt cả chục triệu…
_mẹ kiếp,lũ chó , từ ngày tụi nó biết ôn g già mình bị tai nạn , phải lo chạy chữa , bị cắt tiền tháng tiêu hằng tháng , chả thằng chó nào thèm rủ rê gì…lũ chó má , ko hiểu sao lúc trước mình có thể bạn lũ chó ghẻ ấy nhỉ… – quân tức mình đập mạnh chiếc điện thoại xuống sàn nhà…
_ làm sao đây…làm sao đây….chả lẽ lại nhờ thằng quốc ư…ko …mình chỉ hận chưa chém chết được nó …dám dụ dỗ mẹ mình …thằng chó…ko đời nào…nhưng mà…ko có tiền thì làm sao mà thuốc thang cho mẹ…
nhưng…từ đâu…một ý nghĩ chợt lóe ra trong đầu quân.lao ra sân , quân lại phóng xe đi…trở lại cái nơi mà từ nãy quân vừa đi khỏi…
đứng trước cổng nhà hồng…quân đưa tay lên chuông cửa ấn liên hồi .nhưng ko có ai xuất hiện…mò tay vào sau cánh cổng, quân phát hiện ra nó đã bị khóa từ bên trong, tức là có người trong nhà , đúng rồi..chiếc xe tải của thằng dọn dẹp lúc sáng còn đậu trong sân…ko lý nào…
hay là nó vẫn còn ở trong nhà…và h nó lại đang dở trò với hồng chăng…ko cần suy nghĩ gì nhiều thêm, quân vội vã đu lên cổng nhà hồng…dù sao thì chiến cũng đi rồi , cùng lắm là gap thằng hùng hay con ngọc, sợ đếch gì…quan trọng là mượn được tiền cho mẹ…
Bước vào phòng khách…quân hơi ngạc nhiên khi thấy căn phòng đã được dọn dẹp gọn ghẽ khác hẳn cái vẻ bề bộn lúc sáng…có tiếng lục đục trên lầu …may quá , chắc là hồng rồi.
_ cô hồng ơi…có trên đó ko.. cô hồng… – vừa gọi quân vừa lao lên trên lầu , quân vốn ko còn lạ lẫm gì căn nhà này nữa.
_ chờ…chờ chút…quân hả…chờ cô tí..cô ra ngay đây…
vừa bước ra khỏi phòng, hồng đã vội đóng sập cửa lại , trông thấy quân từ dưới nhà bước lên , tự dưng nàng lại vừa mừng vừa tủi…quấn vội mái tóc bị xù lên trong lúc vật lộn với phú , nàng chợt như muốn òa khóc khi quân bước lại gần bên cạnh
_ híc…sao …vào được….đây
_ cô sao vậy…bấm chuông mãi mà ko chịu mở cửa , mà sao mặt mày bơ phờ như bị ma đuổi vậy
_ đi xuống đây rồi nói… – kéo quân xuống cầu thang…hồng khẽ liếc mắt về phía sau…nàng tự hỏi ko biết phú có đang lắng nghe cuộc nói chuyện này ko…nhưng chỉ vừa bước xuống bật thang đầu tiên…một tiếng động phát ra từ trong căn phòng hồng vừa bước ra làm quân giật nảy mình…
_ủa…có ai .ai vậy…
_ ko …ko có ai đâu…
h quân mới bình tĩnh nhìn hồng…đôi mắt rơm rớm nước mắt…trên làn da trắng nõn xuất hiện những vết đỏ trông như vết cào cấu …nhất là ở vùng ngực lộ ra…nơi mà nãy h phú cứ liên tục dày vò nàng…nhất định có kẻ nào trong đó…
_ có phải là…thằng lúc nãy ko ! – quân nắm xiết lấy tay nàng…
_ko …ko có mà… – một giọt nước mắt sợ hãi lăn dài trên má nàng..
bỏ tay hồng ra , quân lao đến đạp mạnh cửa phòng….và quả nhiên…ko có ai thật…vừa định quay đi…thì quân mới nhận ra..một chiếc quần lót nam lòi ra dưới gầm giường…
_đã nói là ko có ai mà…. – hồng vội níu quân ra ngoài…
_phải… – đạp mạnh vào cánh cửa, quân làm kẻ đứng núp trong góc phải hét lên đau đớn …ôm chân ngã ra sàn nhà , cả hồng và phú đều sợ hãi nhìn về phía quân…nhưng lần này quân ko lao đến tẩn cho phú một trận nữa…gã đã chết lặng …gần như gục xuống vì sự thật vọng não nề…quay người lại , quân nhìn hồng bằng ánh mắt khinh bỉ rồi lao xuống cầu thang bước đi…
_ ko phải vậy đâu quân…ko phải như quân thấy đâu .. – nàng vội lao theo…nhưng tất cả đã muộn…đứng bên trong sân , hồng bật khóc nhìn quân leo khỏi cửa rồi lạnh lùng phóng đi….