Những Đêm Ngà Ngọc - Chương 46
Ngọ liếm dần lên tới bắp vế thì Thu ngưng hát. Tay nàng vân vê hai nuốm vú, mắt nhắm lờ đờ, miệng nàng thì bắt đầu kêu than:
– Tôi muốn mọi người phải nhìn tôi để làm chứng rằng tôi đang có hạnh phúc với một người tình nô lệ nhỏ thua tôi ba tuổi. Đi xe hơi không được thì tôi đi bầng xe bò. Cũng tới thôi! Ngọ ơi! Lồn chị đang như lò lửa. Ngọ làm ơn ! Chị đã banh sẵn ra rồi đây nè. Bú đi cưng? Không có chồng thành thị được thì chị cưới em làm chồng nhà quê. Tại sao không? Người ta phản bội chị để đi yêu một bà già . Thì tại sao chị không thể yêu một người nhỏ tuổi hơn để làm chồng? Đó cưng! Liếm hết mình cho chị sướng. Đó, hột le đó là trung tâm điểm của tình dục, của khoái cảm đó cưng! Ui, chết, chưa gì nó đã nút. Ui, coi hai đầu gối tôi nè trời. Nó giật quá đi thôi! Bụng tôi nữa. Như biển bị bão, trời ơi!
Xuyên thấy hết, mà khổ nỗi chàng không làm sao nói hết được những gì chàng đang suy nghĩ trong đầu. Dưới kia, bà ngoại níu cứng mông đít của chàng . Miệng bà ngậm chặt con cặc chàng mà bú ngon lành say sưa. Bà nhất định giữ được Xuyên làm của riêng cho bà. Và bà nghĩ với quyền thế quá mạnh, với của cải kết sù giàu bậc nhất Phan Rang, bà sẽ biến Xuyên thành dụng cụ của bà hẫng đêm. Xuyên sẽ chẳng thể nào thoát ra khỏi vòng kiềm tỏa của bà được nữa.
Thu được Ngọ bú sướng thế nào mà hai tay nàng tự động kéo Ngọ lên. Nàng cẩm cặc Ngọ đâm sâu vào cửa mình, bắt Ngọ nầm sát xuống đụ một trận rung giường, rớt gối, banh mền.
Sự đau khổ cùng cực đã biến Xuyên thành một gã tử tội trước giờ hành quyết. Chàng muốn xin tòa bản án chung thân, thay vì bị xử bắn. Hoặc nếu quan tòa không đồng ý thì hãy cho chàng được chết ngay tức khắc, đừng cho sống thêm giầy phút nào nữa. Nhưng tiếng rên của Thu, những động tác diễn tả cực kỳ dâm dật của Thu như những mũi kim nhọn hoắc đâm từ từ vào trái tim chàng. Nó chỉ cho phép chàng phải chịu đựng đến tận cùng nỗi đau xé ruột, mà linh hồn chàng vẫn còn đó. Nói không được mà câm lời thì lại càng xót xa hơn!
Thân hình Ngọ đen thui, đang nằm nắc sầm sập trên tấm thân nõn nà ngọc ngà của Thu. Khách bàng quang xem cảnh này cũng đã chướng mắt rồi, nói gì đến tâm trạng của Xuyên đang hờn ghen liếc rẻ ! Chàng chợt nhớ hết những kỷ niệm ân ái với Thu. Những đêm ngà ngọc trên bãi biển Nha Trang, ở phòng ngủ Đà Lạt, trên du thuyền ở vịnh Sông Cầu. Những buổi đi chơi trên rừng hoang gần suối Vĩnh Hảo. Nhất là lần chàng phá trinh Thu đầu liên trong một ngôi giáo đường bị hoang phế vì bom đạn. Chàng nhớ mùi lồn của Thu thơm như một chùm nhãn. Nước lồn Thu ngọt như nước dứa vừa mới xay ra…
Thế mà bây giờ, Thu đang ôm một thằng bán than quê mùa mà đụ. Nàng đụ nhưlrả thù sự phản trắc của chàng. Nàng đụ như để hành hạ con người hai long của chàng. Nằm đó cho Ngọ đụ mà mắt Thu vẫn dính cứng nơi thân thể trần truồng của Xuyên. Bà ngoại bú cặc Xuyên mà chàng lại nhìn Thu không dứt. Thu bỗng thấy mắt Xuyên cay xé, và có những dòng nước mất chạy quanh. Sự dồn nén xót xa cùng cực, cuối cùng đã vọt lên thể hiện bằng những giọi nước mắt tủi buồn. Thấy thế, Thu càng làm tới. Nàng bắt Ngọ phải nắc mạnh hơn cho nàng, như để báo thù. Nàng muốn Xuyên chịu không nổi, để phải cắn lưỡi mà chết. Chết thê thảm như một con chó hoang ngoài bìa rừng. Chết như con giun bị gout giày chà xéo. Thu đã nói:
– Tôi muốn anh phải biết đau, dù anh là một tên lang chạ phản trắc! !
Thu ngừng đu . Nàng bắt Ngọ nằm ngửa ra cho nàng bú cặc. Thu xoay người về phía Xuyên cho chàng nhìn rõ cảnh nàng bú cặc Ngọ. Con cặc của Ngọ dài, cái đầu hơi cong cong. Vừa bú, Thu vừa khen:
– Người thành thị làm sao có con cặc đen thui và đầu cong lại như con cá trê như vầy. Mười tám buổi mà con cặc to như vầy chắc khi đến hai mươi buổi phải dài và đen bự như cặc Mỹ đen trong sách khiêu dâm. Lúc đó, ăn rồi, hai chị em mình chỉ đóng cửa phòng kín mít, mở máy lạnh suốt ngày để đụ nhau không ngừng nghỉ, nghẹn Ngọ. ôi, bú cặc như vầy sướng miệng quá em trai ơi ! Ngay hôm nay chị không cho em rời chị nửa bước. ăn cơm trưa xong chị đưa em đi phòng ngủ Hạnh Phước, phòng số 12, mình đụ nhau lới chiều, tới khuya, tới sáng…
Thu bú cặc Ngọ một cách sa đà, say đắm. Nàng liếm luôn hai hòn dái của Ngọ. Rồi nàng bú vú và đâm lười vào lỗ đít của Ngọ. Ngọ la làng như bị heo chọc tiết. Thuốc thần đã giữ tinh khí của Ngọ lại, làm hai hòn dái của Ngọ tức dộng ngược:
– Ui, chị Thu ơi ! Làm sao cho em bắn ra trong lồn chị một cái mới được. Chớ cái mừng này chắc em nổ dái em chết quá chị thu ơi ! Ui, đã quá chừng là đã chị ơi! Thạch Loan bú cũng không bằng một chút của chị! Em muốn ra quá chị thu ơi! Hay là chị nằm lên người em nhét cặc vào lồn chị mà đụ đi!
Nghe Ngọ bảo như thế Thu làm ngay tức khấc. Cũng thế, nàng cũng lái phi thuyền, nhưng Thu vẫn hướng về người yêu mà diễn tả sự thống khoái hoan lạc trên gương mặt. Khoảng hai mươi lăm phút sau, thì chính Thu chứ không phải là Ngọ, đã ra một cái như trời long đát lỡ:
– Đồ khốn nạn, đồ sở khanh. Tôi ra với khang khác cho anh thấy nè. Ui, sướng còn hơn lúc được đụ với anh nữa anh có biết không, đồ đểu giả? Tôi càng hờn anh thì tôi càng sướng khi đụ trả thù, khi ngoại tình với người khác. Ừ, anh khóc đi ? Anh khóc đi. Nhìn anh khóc tôi càng khoái lạc. Anh không muốn giữ gìn tôi thì tôi cho thiên hạ. Lẽ tự nhiên mà . Sao anh phải khóc chứ? Đồ hèn !
Giọng Thu thì căm tức, đầy vẻ trách móc, giận hờn. Mà gương mặt nàng thì buồn hiu hất, tội tình, như đóa hoa khô nước. Ngọ quê mùa thiếu học, không hiểu nhiều những lời Thu nói, cứ nằm phành ra cho bà chị đụ tới tấp. Ngọ không biết Thu dang nói chuyện tình xưa.
Bà ngoại sau khi bú cặc đã miệng cũng nằm ngửa ra mời Xuyên:
– Người tình của anh đang đụ lừng trời, tại sao anh phải nhịn? Đụ em đi mình! Mình đụ em đi! Hai đứa mình tái diễn lại những trận đụ bốc lửa như hồi sáng đi anh Xuyên.
Cực chẳng đã, Xuyên đút cặc vô lồn bà già mà nắc. Nhưng mắt chàng vẫn không rời người yêu. Chàng cố dấu không cho Thu thấy chàng đang khóc. Nhưng nước ở đâu cứ tuôn ra. Phải chi chàng có được cơ hội giải bày tâm sự, thì nỗi đau có lẽ cũng vơi đi phần nào. Đấng này, chàng phải im lặng, làm dụng cụ cho bà ngoại dùng đỡ. Chàng đang đụ mà chẳng cảm thấy gì sung sướng. Lần đầu tiên chàng đụ như một cái xác không hồn.
Trên kia, Thu càng khoái lạc bao nhiêu thì dưới này Xuyên càng như chiếc lá cuối thu, vàng khô, rữa mục!!! Lòng buồn hiu hắt đến nỗi con cặc chàng xìu hẳn, văng tuột ra khỏi lồn bà ngoại. Tức quá bà hỏi:
– Sao vậy? Anh ra rồi hả? Sao nhanh thế? Sáng nay anh chơi hai ba tiếng, em ra ba bốn lần, anh cũng còn vững như đá. Sao bây giờ… Làm người ta mất sướng. Hay là xuống bú lồn cho em ra đi!
Xuyên quỳ xuống, hai tay chấp lại để lên gối, nói như khấn:
– Ngoại ơi? Anh đã ra rồi. Nhìn cảnh đụ trên kia anh bị kích thích quá. Hay là… Hay là bây giờ mình đổi bồ nhau. Đụ như vậy thích hơn ! Xong mình lại ai về nhà nấy !! Chịu không?
Xuyên cố tình nói dối để không cho bà ngoại biết sự hối hận của chàng. Thực ra chàng đang tìm cách được gần bên Thu để nói hết những tội lỗi. Sau đó Thu muốn quyết định ra sao cũng được. Bà ngoại hỏi Thu:
– Kìa Thu, Xuyên muốn đổi hàng một lúc. Con chịu không?
Xuyên nháy mất cho Thu bầng lòng. Và thế là Ngọ bay xuống ôm bà già. Xuyên nhảylên giường ôm Thu .
Được đụ bà già là cái mục đích chính của Ngọ. Ngọ muốn thoát ly kiếp nô lệ, muốn giàu có. Cho nên vừa nhảy xuống ôm bà ngoại là Ngọ hôn tới tấp như đang ôm hôn người yêu mười tám tuổi. Ngọ nầm sấp lên người bà, hôn bộ lông nách dày rậm trắng đen. Cặc của Ngọ trồi lên thụt xuống ở mu lồn bà ngoại. Rồi bà ôm Ngọ nút lưỡi. Dưới kia, bà ngoại sàng qua, sảy lại tìm thế dang hai đùi ra, để cặc Ngọ đâm lút hết khất vào lồn bà. Ngọ nắc vào lồn bà một cách hung hăng, nắc tàn bạo. Có lẽ nhờ đầu cặc của Ngọ cong cong mà lồn bà ngoại đã sung sướng ngất trời ngay trong mấy phút đầu tiên.
Bà sướng vì chỉ mộ i buổi sáng nay, bà đã được đụ liên tiếp hai thanh niên tuổi bằng cháu ngoại. Thêm nữa là bà chưa bao giờ dám tưởng tượng tấm thân dài các phú quí của bà lại chấp nhận ngủ với một tràng gánh nước tưới vườn. Ngọ đụ bà như đang đụ một người yêu cùng tuổi. Chàng đụ tận tình. Chàng đụ hết mình vì Ngọ đang đụ cho lý tưởng làm giàu mà bà ngoại hoàn toàn không hề hay biết. Trong cơn sung sướng bà la:
– Ngọ ơi! Ngọ có biết tuổi của tôi bằng bà ngoại của Ngọ không?”
– Dạ biết Nhờ vậy cháu mới sướng gấp mấy lần đụ đàn bà trẻ tuổi hơn. Nếu bà không chê cháu sẽ tình nguyện ở lại đây suốt đời để phục vụ bà. Bề gì thì cháu cũng phải làm nô lệ, vì thân phận nghèo hèn. Ở bên bà Linh, mỗi ngày cháu phải gánh nước tưới vườn. Còn ở đây, nếu được bà thương, chực cháu sẽ đỡ phần vất vả đó. Còn gì mong ước hơn? Bữa nay cháu sẽ dụ bà cho tới chiều. Bà cần nữa thì tới tối và nếu muốn nữa thì luôn tới sáng hôm sau!
Hai chân, hai tay bà quấn lấy thân hình của Ngọ hỏi ân cần:
– Có thật như vậy không con? Thật vậy thì bà sẽ chia hai gia tài này. Một nửa cho Xuyên, một nửa cho Ngọ .
– Không, thưa ngoại. Ngoại dành hết cho Ngọ đi.
Xuyên đột ngột từ trên giường dắt tay Thu xuống gần và nói như thế. Ngoại ngừng đụ, đưa mất nhìn lên, thấy cặc của Xuyên đã cương cứng trở lại. Nhìn vẻ âu yếm của Xuyên với Thu tay trong tay đứng đó, bà chợt hiểu vì sao Xuyên nói thế. Xuyên nói tiếp một cách lễ phép:
– Thưa ngoại. Con nghĩ với mình em Ngọ thôi, có lẽ ngoại cũng thừa thỏa mãn, không cần đến con. Ngọ có một thần dược mà con bảo đảm, là Ngọ có thể ái ấn với ngoại suất hai ngày cũng chưa mệt. Sáng nay, nhờ thần dược của Ngọ cho, con đã làm ngoại ra năm lần. Và bây giờ như ngoại đang thấy dương vật của con vẫn như cổ thụ . Con nói dối với ngoại rằng con đã ra dể xin phép ngoại được trở lại với Thu.
Đưa mất nhìn Thu, xong chàng nói tiếp:
– Vì cho tới bây giờ, sau khi đã lang chạ, phản trắc nhiều lần với tình yêu của Thu, con nhận thấy con muốn dừng lại gót giang hồ . Con nói thật rõ : không ai bằng Thu. Hồi nãy Ngọ có xin phép ngoại cho Ngọ làm nô lệ . Thì con cũng xin Thu từ nay cho con ở mãi bên cạnh nàng để làm nô lệ suốt đời hầu mong chuộc lại hàng trăm, hàng vạn lỗi lầm mà con đã làm. Con xin ngoại làm chứng cho lời tạ tội, ăn năn tận đáy lòng con hôm nay…
Nói xong Xuyên mặc áo quần cho Thu, rồi cho chàng. Hai người đến chào tạm biệt bà ngoại, xong tiến ra khỏi phòng, đóng cửa lại thật kỹ, nhường trọn căn phòng lại cho bà ngoại và Ngọ liếp tục hưởng trọn vẹn cuộc mây mưa, không phải chỉ riêng ngày hôm đó, mà còn kéo dài luôn cho những ngày còn lại. Vì từ bây giờ Ngọ đã trở thành tên nô lệ tình dục cho một bà già nhiều quyền lực và giàu có bậc nhất tỉnh Phan Rang.
— HẾT —