NGUYỆT - Chương 3
Tôi ở nhà ăn Tết hai tuần, lũ bạn ở quê mắt tròn mắt dẹt khi thấy hai bố con tôi, rất nhiều lời đồn nói tôi phụ bạc người ta làm người ta có chửa nên phải nuôi con bé. Tôi cũng chỉ cười, chẳng giải thích vì càng giải thích sẽ càng có nhiều tin đồn, quan trọng là mọi người coi con bé là con ruột của tôi.
Sau kỳ nghỉ Tết, bố con tôi trở lại cuộc sống trước đây, con bé đã chạy lon ton khắp nhà, líu lo nói chuyện với những câu dài vài ba từ khá gãy gọn. Thời gian ra ngoài của hai bố con lại càng nhiều hơn, chỉ cần tôi ngơi tay là con bé lại líu lo.
– Bố … đi … chơi … ngoài.
Thế là tôi lại cho máy tính vào balo, nhét mấy cái túi đã chuẩn bị sẵn vào cái thùng sau xe và đi. Thường hai bố con sẽ đến công viên, tôi buộc một sợi dây vào lưng con bé để con tự chơi quanh bãi cỏ, rải một tấm nylon đặt mấy món đồ chơi mà con bé yêu thích, sau đó vừa ngắm con chơi, tôi vừa tranh thủ bỏ máy tính ra làm việc. Thỉnh thoảng ngừng lại để giải thích cho con bé những câu con hỏi, hoặc giải thích những điều con không nên làm. Đồ ăn có khi mua sẵn, có khi tôi mang theo đồ để nấu tại chỗ. Những buổi picnic mini làm con bé bạo dạn hơn và cũng giao tiếp nhiều hơn, rất nhiều các cô cậu trẻ đi dạo trong công viên xà vào nói chuyện với con bé, cũng có khi bố mẹ đưa con nhỏ đi dạo cũng đến nhập bọn để cho trẻ con chơi với nhau.
Con bé càng ngày càng cứng cáp và hiếu động, so với những đứa trẻ cùng tuổi nó lớn hơn rất nhiều và lại mang dáng vẻ của bà chị. Cùng với sự phát triển của con, tôi cũng tốt nghiệp và ra trường. Căn phòng trọ giờ đã trở lên quá bé với hai bố con, tôi nung nấu tìm mua một căn hộ rộng hơn. Cuối cùng, nhờ mối quan hệ trong công việc, tôi cũng tìm được một căn hộ cỡ nhỏ chỉ có một phòng ngủ, tổng diện tích hơn bốn mươi mét vuông tại một khu đền bù giải tỏa. Vay thêm một ít từ bạn bè, cộng với số tiền tôi tích cóp được cũng vừa đủ trả tiền nhà. Số đồ gia dụng mà thằng Thuận để lại tôi cũng không khách khí mà chuyển căn hộ mới của mình, coi như hai bố con có một chỗ an cư ổn định.
Một phần do vướng con bé, nên tôi quyết định làm tự do và nhận việc qua chỗ anh Tùng. Hơn một năm làm bán thời gian cho anh Tùng, tôi cũng tích lũy được kha khá kinh nghiệm và cũng thiết lập được một số mối quan hệ ngoại giao. Công việc ngày một nhiều dần lên và thu nhập cũng khởi sắc, giúp tôi trang trải được gần hết số nợ mua nhà và bắt đầu có tích lũy. Khi đó con bé cũng vừa tròn hai tuổi, khoảng bảy tháng sau khi chúng tôi chuyển sang nhà mới. Cũng gần hai năm sau tôi không gặp thằng Thuận và cô Hằng.
Lần sinh nhật hai tuổi của con bé, tôi chỉ mời anh Tùng và mấy anh em làm cùng chỗ anh Tùng đi liên hoan một bữa, sau khi cho con bé chơi đã dời cả buổi chiều ở khu vui chơi cho trẻ em. Năm nay con bé đã tự thổi tắt nến của mình mà không cần tôi thổi giúp dù phải mấy cái phù phù mới tắt được ngọn nến.
Nhìn con bé hồn nhiên cười nói với các chú, nhưng cũng chỉ một lát câu chuyện của người lớn lại xoay sang công việc, con bé lại im lặng tự chơi một mình, tôi lại có chút trạnh lòng, con bé cần được giao tiếp trong một tập thể các bạn cùng tuổi. Mai tôi sẽ đi tìm nhà trẻ cho bé.
Tối hôm đó, trước khi đi ngủ, tôi mô tả về nhà trẻ, về các bạn và cô giáo, con bé có vẻ háo hức và luôn mồm hỏi.
– Bố ơi! Có nhiều bạn ở lớp lắm ạ?
– Có nhiều lắm, cả bạn nam bạn nữ. Các bạn sẽ cùng con chơi trò chơi này, cùng con hát này, cùng con múa này. Còn có cô giáo kể chuyện cho con, dậy con học nữa.
– Cô giáo có dạy giống bố không?
– Cô giáo biết nhiều hơn bố, cô giáo được học để dạy các con mà. Có nhiều thứ bố không biết lắm.
– Bố biết nhiều mà. Bố biết làm đèn ông sao này, biết làm con thỏ vừa đi vừa gõ trống này.
– Bố cũng biết một ít, nhưng cô giáo còn biết nhiều hơn.
– Thế cô giáo có hiền không?
– Cô giáo rất hiền, cô giáo như mẹ hiền mà.
– Bố ơi con không có mẹ. Có cô giáo con sẽ có mẹ đúng không?
Tôi nhịn được, sống mũi cay cay.
– Ừ … cô giáo sẽ giống như mẹ, dạy con làm điều tốt.
– Thế mình đi gặp cô giáo được không bố?
– Được. Mai bố con mình đến gặp cô giáo nhé.
Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng tôi đến trường mà trên website về cha mẹ giới thiệu cho tôi. Một trường mẫu giáo bán công rất rộng rãi và khang trang. Cô giáo hiệu trưởng lớn tuổi nhưng hiền từ và phúc hậu, ngay khi nghe tôi trình bày và nói chuyện với con gái tôi, cô đồng ý nhận ngay lập tức.
Đó lần đầu tiên tôi gặp cô Hồng, cô giáo đầu tiên của con gái tôi, ấn tượng của tôi về cô khá tốt. Một cô gái có khuôn mặt dịu dàng, thùy mị, giọng nói ngọt ngào và đôi mắt biết nói. Ngay khi bước vào văn phòng của cô hiệu trưởng, cô đã thận thiện mỉm cười chào con gái tôi.
– Cô sẽ là mẹ của cháu ạ?
Tôi hơi khựng người vì câu hỏi của con bé, nhưng Hồng rất bình tĩnh, ngồi xuống trước mặt con bé, hai tay đặt lên vai con bé.
– Cô sẽ là cô giáo của con, cô giáo cũng như mẹ hiền.
– Thế con gọi cô là cô giáo hay gọi là mẹ?
– Con gọi cô là cô giáo giống như các bạn nhé. Sau này con sẽ có rất nhiều cô giáo.
Con bé gật đầu.
– Đưa tay cô dắt con đến lớp nhé.
Con bé đưa tay để Hồng nắm lấy, nhưng một tay con bé vẫn nắm lấy tay tôi. Cám ơn cô hiệu trưởng, tôi bước theo con bé.
Lớp học của con bé ngay tòa nhà cạnh văn phòng của cô hiệu trưởng. Đứng lại trước cửa lớp, Hồng lại ngồi xuống trước mặt con bé, dịu dàng nói.
– Bây giờ con vào lớp với cô để làm quen với các bạn, để bố về được không?
Con bé vẫn không buông tay tôi, ngước mắt nhìn tôi. Ngồi xuống trước mặt con bé, đưa tay xoa vào má con.
– Con vào lớp với cô và các bạn nhé. Cô sẽ dạy con rất nhiều điều hay và con cũng sẽ có rất nhiều bạn để chơi cùng. Chiều bố sẽ đến đón con.
Con bé ngần ngừ một lát, rồi cũng buông tay tôi ra.
– Vâng. Chiều bố nhớ đến đón con nhé.
– Chiều bố sẽ đến đón con.
Hồng chủ động đứng lên, dắt tay con bé vào lớp, con bé vẫn ngoái đầu nhìn tôi khi đi theo cô giáo. Tôi mỉm cười khích lệ, khi con bé đi theo cô bước hẳn vào trong lớp. Thôi thở phào nhẹ nhõm, hi vọng con sẽ có những trải nghiệm và thời gian chơi vui vẻ.
Quay lại văn phòng của trường để làm thủ tục nhập học cho con gái xong, tối chạy về nhà. Căn phòng vắng tiếng con bé líu lo làm tôi có chút thẫn thờ không quen, lắc đầu cười khổ một tiếng.
Không có con bé bên cạnh, tôi tập trung vào công việc và tiến độ cũng rất nhanh. Nhìn bản vẽ thiết kế đã hoàn thành, tôi thừ người ra. Hôm trước đi chơi ở công viên về, một cơn mưa bất chợt rơi xuống làm hai bố con không trú kịp, cả hai bố con đều ướt. Đứng dưới mái hiện trạm xe buýt, con bé nhìn mọi người lên xe xuống xe bỗng hỏi tôi một câu.
– Bố ơi! Đi ô tô sẽ không ướt ạ?
Tự nhiên trong tôi bật lên một nung nấu mua ô tô, ít nhất để con bé không phải bịt mặt mỗi khi ra đường, không sợ bị nắng làm cháy da và không bị mưa táp ướt như hôm nay. Trong tôi có mong muốn cháy bỏng, phải kiếm thật nhiều tiền.
Tôi lao vào làm việc, nhận nhiều nhất có thể, con bé đi học mỗi ngày là thời gian tôi lao vào công việc, sau đó lại tiếp tục khi con bé đã ngủ say. Thu nhập của tôi tăng lên trông thấy.
Có lẽ Hồng biết rõ hoàn cảnh của bố con tôi, cô đặc biệt chiếu cố con bé và giao tiếp giữa tôi và cô cũng nhiều hơn. Mỗi ngày khi đón con, tôi đều nán lại một lúc để nghe cô nói về con bé và những điều tôi cần chú ý với con bé. Con bé cũng ngày một quý cô, gần như ngày nào con bé cũng kể về cô, kể lại tôi nghe những câu chuyện cô kể trên lớp và những điều cô dặn dò.
Sự thân tình với cô giáo ngày càng nhiều, tôi cũng biết cô có một cậu con trai hơn con bé tôi hai tuổi và cũng đang học cùng trường mẫu giáo, cũng biết cô chồng cô sau khi con của cô tròn một tuổi thì ra nước ngoài làm việc. Biết hoàn cảnh của cô, tôi cũng ít cố kỵ hơn, càng tự nhiên hơn với cô.
Cho đến một tháng sau, hôm đó có công trình thi công do tôi thiết kế ở tỉnh bạn, anh Tùng lại bận không di được nên tôi đành phải đi. Dự định sáng đi chiều về luôn, nhưng cuối cùng lại xảy ra việc ngoài ý muốn nên về muộn hơn dự kiến. Lòng tôi nóng như lửa đốt, nhưng cũng chẳng còn cách nào, tôi định nhờ anh Tùng đón con bé về nhà hộ, nhưng khi gọi cho Hồng cô lại chủ động đưa con bé về nhà. Nói chuyện con gái, con bé đồng ý ngay còn dặn tôi không phải lo lắng, con sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô.
Tôi về nhà khá muộn, lúc đó đã gần nửa đêm, hai đứa trẻ đã ngủ trong phòng của tôi, Hồng vẫn đang thức ngồi ở cái thảm Nhật trải ở phòng khách thay ghế, do nhà quá chật, xem chương trình tv được vặn nhỏ âm thanh hết cỡ.
– Xin lỗi cô giáo. Phải làm phiền cô đưa cháu về và trông cháu hôm nay.
– Không sao, đó là việc em nên làm. Với lại em không vướng bận gì buổi tối. Chăm một đứa hay hai đứa cũng không khác gì nhau. Mà Minh Hạnh cũng rất ngoan và hiểu chuyện.
– Cám ơn cô. Muộn thế này…
Tôi chợt nhận ra một vấn đề, muộn thế này còn bắt cô đi về trong khi hai đứa còn đang ngủ.
– Hay là hôm nay cô giáo ở lại đây ngủ với hai đứa.
– Vâng, cũng được. Mấy cô cháu ăn cơm rồi, còn phần anh ở trên bàn. Anh có cần đi tắm thì đi đi, để em hâm lại cho nóng.
Tôi cười gật đầu, cả ngày ngoài công trường xây dựng cũng có chút khó chịu.
Khẽ mở cửa phòng ngủ, hai đứa đang ngủ say trên giường, tôi nhẹ chân lấy bộ quần áo mặc nhà, rồi lại nhón chân ra khỏi phòng đóng của lại. Sau đó vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ.
Lúc bước ra khỏi phòng tắm, mùi thức ăn bốc lên làm tôi thấy đói cồn cào, vì sốt ruột cho con bé nên bữa tối tôi vẫn chưa ăn. Hồng chống tay ngồi đối diện cái bàn ăn nhỏ, nhìn tôi ăn như hổ đói, cô nấu rất ngon.
Ăn xong, Hồng lại thu dọn bát đũa, còn tôi mang cái bàn thấp ra chỗ tấm thảm, pha một ấm trà mạn. Hồng rửa bát xong cũng ngồi xuống cạnh tôi, nhấp một ngụm trà nóng tôi rót ra cho cô.
– Anh vẫn chưa tìm được thông tin gì của mẹ Minh Hạnh à?
– Ừ, các anh công an vẫn đang tìm, nhưng khá vô vọng vì cũng chẳng có thông tin gì hơn, cũng chẳng có ai báo cáo gì. Chắc chỉ còn hi vọng mẹ con bé chủ động đến tìm thôi.
– May mà con bé có người bố như anh.
Cô có chút cảm khái.
– Tôi cũng chẳng biết mình có làm tốt không nữa, chỉ cố gắng hết sức thôi.
– Anh làm tốt mà. Con bé rất tự lập và hiểu biết hơn các bạn cùng tuổi rất nhiều. Sau này khi cô bé đến tuổi thiếu nữ, anh phải chú ý hơn một chút, cái này nếu là mẹ thì sẽ thích hợp hơn vì cùng giới tính.
Sau đó chúng tôi im lặng, tôi vừa nhấp ngụm chè vừa miên man nghĩ đến những vấn đề cô giáo vừa nói. Một lúc sau, bờ vai tôi thấy nằng nặng, Hồng đã ngả đầu vào vai ngủ từ lúc nào. Hơi thở đều đều của cô phả vào cái áo mặc nhà của tôi âm ấm, mùi phụ nữ đặc hữu từ hơi thở của cô nhè nhẹ len vào mũi tôi. Làm tôi không khỏi cảm thấy xao động, chợt nhớ ra đã lâu lắm mình chưa gần phụ nữ. Chưa nghĩ đến không sao, nhưng khi nghĩ đến càng làm sự xao động tăng lên mãnh liệt, khiến hơi thở của tôi có chút rối loạn.
Tôi cố cắn răng nhịn, định lay Hồng dậy mấy lần, nhưng làn hơi ấm áp và mùi hương từ hơi thở cô khiến tôi không cam tâm. Nhưng càng nhịn sự xao động càng mãnh liệt khiến người tôi run lên, chẳng biết sự run rẩy của tôi có tác động đến Hồng không, nhưng miệng cô chợt phát ra một rên rỉ khe khẽ. Âm thanh, hơi ấm, mùi hương cùng lúc đánh sâu vào lòng tôi, khiến sự xao động vượt quá tầm kiểm soát.
Tôi đưa tay lên ôm lấy bờ vai mềm mại của cô xiết chặt lấy, người tôi xoay sang phía cô, đôi môi có chút khô khốc của tôi áp lên miệng cô dưới ánh mắt vẫn còn đang mơ màng của cô. Một tiếng “Ư…” phát ra trong cổ họng của cô khi môi tôi ngậm lấy môi cô ngấu nghiến, sau đó đột nhiên môi cô cũng phản ứng lại không kém phần cuồng nhiệt.
Tôi cũng chẳng nhớ cô tự ngả người hay tôi đẩy cô xuống tấm thảm, nhưng môi của chúng tôi vấn xoắn xuýt lấy nhau, bàn tay cô đưa lên ôm lấy đầu tôi, còn bàn tay tôi đang ra sức nhào nặn bầu vú xinh xắn của cô. Sau đó những chiếc cúc áo của cô thi nhau được mở ra, để lộ cái áo ngực mầu trắng che kín trọn hai bầu vú của cô, môi tôi vội vã rời môi cô để tìm đến cái bầu vú vừa được tay tôi giải phóng khỏi cái áo ngực, ngậm lấy mút mát giữa hai hàm răng, chiếc lưỡi trêu đùa cái núm vú đã cứng như hạt lạc trên bầu vú của cô.
Hơi thở nặng nhọc của cô không ngừng bật ra khỏi hai hàm răng, tay cô vò chặt mái tóc tôi, cơ thể cô vặn vẹo không ngừng dưới người của tôi. Người tôi đã căng lên, trong người vang lên những nổ lục bục bởi sự ham muốn đang ồ ạt trào ra từ mỗi tế bào.
Tay tôi đưa xuống từ lúc không rõ, chiếc quần tây của cô đã bung cúc để bàn tay tôi đi vào trong ôm lấy giữa háng cô, ngón tay đi vào bên trong gãi lên những nếp da trơn mượt, cơ lồn cô co lại để mút chặt lấy ngón tay tôi, hai mông cô quằn quại khi ngón tay tôi không ngừng thọc vào kéo ra, gại lên bốn phía trong lồn của cô. Đột nhiên, hai đùi cô co lại ép chặt vào nhau, lồn cô liên tục co bóp mút chặt lấy ngón tay giữ lại, người cô ưỡn để bật ra một tiếng thét sau đó ngừng lại khi cô đưa hai tay lên bịt chặt lấy miệng, nhưng người cô vẫn giật lên không ngớt.
Một lúc người cô mới bình bĩnh trở, tiếng nấc vẫn ngắt quãng bật ra khỏi kẽ tay của cô, hai đùi cô mở ra trượt xuống đệm, ngón tay tôi cũng được cái lồn của cô nhả ra. Bàn tay ướt đẫm kéo theo một dòng nước ộc ra khi rời khỏi háng của cô. Người tôi căng lên như muốn vỡ ra, cảm giác lùng bùng vẫn không giảm bớt, cái buồi đội lên dưới cái quần tưng tức, tôi dứt khoát kéo cái quần khỏi chân mình để giải phóng cái buồi khỏi sự cương tức, tiện tay kéo luôn cái quần của cô ra khỏi chân. Tôi cũng không rõ là phản xạ tự nhiên hay sự cố ý, hai chân cô co lên bành ra lộ cái lồn nhỏ xinh của cô đang mời gọi. Cũng không chậm trễ tôi len người vào giữa hai đùi của cô, bàn tay đưa xuống cầm cái buồi quệt lên xuống để cái khe mở rộng hơn nữa, sau đó nhét cái đầu bóng lưỡng trơn trượt vì nước nhờn vào cái lỗ đỏ hồng bé xinh xinh của cô.
Chật hẹp đó là cảm giác khi cái buồi đi vào trong cái lỗ, tôi cũng không ngờ nó lại hẹp như vậy vì hình thể của cô cũng không quá mảnh mai, hông khá rộng, mông nở nang. Tôi phải nhấp từng cái một nhẹ nhàng để cái buồi len sâu vào trong lồn cô, liên tục phải dừng lại nhấp để cơ lồn giãn ra sau đó mới ấn xuống. Phải mất một lúc cái buồi mới vào tận cùng trong cô, tôi dừng lại một lúc để các cơ co giãn mềm ra, sau đó mới nhẹ nhàng nhấp từng cái ngắn. Lúc này mặt cô mới giãn ra vẻ thoải mái, sau khi trán cô nhăn lại lúc tôi cố len cái buồi đi sâu vào lồn cô.
– Em có thoải mái không?
Tôi ngả người xuống tì khuỷu tay xuống thảm, khi cô thỉnh thoảng lại nhíu mày khi tôi kéo cái buồi ra xa rơi một chút rồi lại từ từ đẩy vào.
– Em không sao.
Cô nói khẽ, hai tay bám chặt lấy hai bắp tay tôi.
– Anh đẩy nhanh một chút.
Nước lồn cô liên tục ứa ra làm cái buồi đi ra đi vào thoải mái hơn và cái lồn chật hẹp cô cũng đã quen với cái buồi đang chen chặt bên trong. Tôi nhấp nhanh hơn một chút, phản ứng của cô cũng tăng theo những cái nhấp của tôi, những tiếng rên bật ra khi cái buồi đi hết chiều dài cái lồn chạm vào tử cung của cô và ngày càng nhiều tiếng rên bật ra khi tôi địt nhanh hơn. Hai tay cô bấu chặt lấy bắp tay tôi để đu người lên, mỗi khi tôi địt xuống, sau đó lại ưỡn người ra sau khi tôi rút ra. Người cô vật lên vật xuống càng lúc càng nhanh theo tốc độ địt tăng dần của tôi, tiếng rên trong miệng cũng tăng theo sau đó nghẹn trong cổ khi cô phải buông tay ra đưa lên bịt lấy miệng mình.
Sự chặt chẽ trong lồn của cô khiến sự hưng phấn của tôi cũng tăng lên rất nhanh, những mạch máu dưới da đã nở năng hết cỡ để đẩy những dòng máu đi xuống tiếp tế cho sự đòi hỏi của các cơ dưới bụng đang thi nhau căng lên để cái buồi địt vào lồn cô tăng tốc. Những tiếng rên của tôi cũng không dám thoải mái phát ra, nó rít lên nghẹn lại trong cổ. Cô cũng vậy, những tiếng rên biến thành những tiếng nấc khiến đầu cô giật lên liên hồi theo mỗi tiếng nấc, người cô oằn oại không ngừng như đang chịu những cơn gió lốc mạnh mẽ. Các cơ trên người tôi cũng phồng lên vì những khoái cảm đang ngày một căng lên trong người, tinh lực đang liên tục dồn xuống bụng dưới đẩy toàn bộ tinh trùng tích tụ trong người xuống sâu dưới cái buồi đang vội vã địt vào lồn Hồng.
Cô vẫn không chịu được sự tàn phá của khoái cảm, hai tay bật mạnh ra để một tiếng hét bật ra, sau đó người cô giật lên ép tiếng hét quay lại trong cuống họng, tạo ra một làn sóng rung động lan ra khắp cơ thể khiến mông cô bật lên, hai giật lên giật xuống, các cơ lồn cũng co rút lại mút chặt lấy cái buồi làm cái buồi cũng không nhịn được phồng lên và bắn toàn bộ tinh trùng tích tụ vào trong lồn cô, làm tiếng rên bị ép trong uống họng bật ra tạo một tiếng hự lớn. Sau khi phát ra tiếng hự, đầu cô nghẹo sang một bên mặc kệ cơ thể cô giãy lên đành đạch khi tiếp nhận từng dòng tinh trùng vô tận mà tôi tích lũy trong hơn hai năm qua xối xả bắn sâu vào lồn cô.
Sau khi những tích tụ của hai năm được giải phóng hoàn toàn một cảm giác thư sướng chạy lan khắp cơ thể của tôi làm tôi phải đẩy một hơi dài từ trong cuống họng ra ngoài. Sau đó tôi cũng gục đầu xuống bên vai cô để lấy lại hơi thở, còn cô tiếp tục thiêm thiếp với những cái giật khẽ dưới hông.
Một đám nước đang chảy ra khỏi lồn cô rơi xuống thảm bắt đầu loang dần ra thành một mảng sẫm màu vẫn đang tiếp tục mở rộng. Trong đó có một nửa là tích tụ trong hai năm của tôi, một nửa là tích tụ của cô bị khai phá đang ộc ra không ngừng. May mà tôi có hai tấm đệm.
Cũng chỉ quan tâm đến thế, tôi ngẩng đầu lên lắng nghe động tĩnh trong phòng, có vẻ hai đứa nhỏ vẫn đang ngủ ngon lành. Dù sao nằm thế này cũng không tiện, thêm nữa thời tiết cũng khá lanh, dù căn phòng được cái máy sưởi dầu không ngừng cung cấp nhiệt lượng. Tôi nhấc người ngồi dậy, cái buồi tuột ra khỏi lồn cô như cái nút rời khỏi cái cổ chai, một lượng lớn chất lỏng trắng đục nhờ nhờ liên tục ộc ra. Vết nước trên tấm thảm được cấp thêm nguồn ậng lên ngập nước.
Với tay lấy cái quần lót lau qua cái buồi, tôi mặc lại cái quần dài, sau đó đứng dậy khẽ mở cánh cửa buồng ngủ, nhón chân đi vào. Sau đó mở tủ lấy ra hai cái gối và một cái chăn dự phòng, sau đó lại nhón chân quay trở ra. Đặt chăn gối lên tấm thảm, nước trong lồn cô chảy ra đã ngừng để lại một vũng lớn xẫm màu dưới mông cô. Tôi đi vào phòng tắm lấy hai cái khăn sạch, một cái lau khô háng và mông cô, lau vũng nước dưới thảm, sau đó nhấc mông cô lên đặt cái khăn tắm xuống dưới mông. Cô vẫn ngủ thiêm thiếp mặc tôi lau dọn phía dưới.
Ném cái khăn tắm vào trong cái thùng đựng quần áo bẩn, tắt cái đèn trần chỉ để lại cái đèn cây, tôi quay lại cài cái gối xuống đầu cô, tôi cũng nằm xuống bên cạnh, kéo cái lên đắp cho hai chúng tôi. Nằm một lúc, tôi đưa tay xuống dưới đầu cô để cô gối lên, sau đó kéo cô vào sát người tôi, rồi chìm vào giấc ngủ.
Quan hệ của tôi và cô bắt đầu.
***