Mèo Hoang - Lạc Lõng - Chương 59
Nếu gọi nhau là tình hờ thì cũng chẳng sau, đơn giản là vì anh quyết định như thế, cho nên em cũng đừng buồn, vì tình cảm hai ta cũng chỉ đến đây thôi………………..
Ngoài kia trời đả tối, từng ánh đèn le lói sáng dưới đường, đâu đó còn vẫn còn đọng lại những âm thanh cuối chiều. Nhưng đâu đó vẫn còn tiếng khe khẽ của những ánh nắng phía xa, bật dạy sau một giấc ngủ dài quơ tay xung quanh định ngáp một cái thì đụng trúng một cái gì đó bự bự mềm mềm. Liếc còn mắt nhìn sang thì hóa ra là con bé Tuyền, tôi nhìn cái vẽ mặt đang liêm diêm kia thì bật cười, thường ngày như thế này có phải tốt không, nhìn vừa hiền vừa ngoan. Ngồi dòm con nhỏ mà quên mất cái bụng đang kêu róng cả lên, bật dậy xuống giường nhìn ra phía cửa sổ thì trời đả tối, những ánh đèn hiu hắt dưới những góc đường dường như đang chợt tỉnh sau một giấc ngủ dài. Hít một hơi thật sâu vào phổi rồi đi vệ sinh, bước lật đật xuống nhà thì thấy tối ôm, vội bật cái bóng đèn lên cho có một chút ánh sáng. Tiếng tik tok tik tok vang trong góc phòng, ngước lên nhìn thì đả 8h kém 15, mặt cái áo ấm vào rồi bước ra ngoài, một cơn gió lạnh chợt đi qua làm tôi khẻ run lên. Đóng chặt cánh cửa sắt lại, nhìn vào nhà một lát rồi quay đầu xe chạy đi, lang thang trong dòng người ồn ào, hít cái mụi vị phố đêm vào người làm bản thân cảm thấy thật nhẹ nhàng, loáng thoáng đâu đó trong cái đống ồn ào náo loạn này có một gương mặt buồn thoáng qua, một gương mặt buồn u ám. Dưng cái hình ảnh đó chỉ hiện diện trong đầu tôi một thoáng chốc, đơn giản là vì họ là người lạ, một người không thân không thích thì việc gì tôi phải quan tâm hay để ý làm gì. Nghĩ ngợi lung tung một lúc thì cũng qua, giờ cái quan trọng nhất đối với tôi là lắp cho đầy cái bụng này đả. Đảo một vòng rồi tấp vào quán cháo cá bên đường, đậu con xe tấp vào lề rồi bước vào, lựa một cái bàn nhỏ ở tận trong rồi đặt đít ngồi xuống. Tiếng cười nói đâu đó làm tôi tò mò, đưa mắt theo hướng âm thanh đó thì hóa ra là một gia đình, một người chồng một người vợ đang vừa ăn vừa cười với đứa con nhỏ, chỉ thế thôi cũng đủ làm tôi chợt buồn, đủ làm cho tôi suy nghĩ và ước mơ. Ước mình có một gia đình nhỏ, một gia đình nhỏ đả từng có trong giấc mơ. Ấm áp và ngọt ngào, nghĩ rồi lại tự bật cười, chính bản thân đả gạt bỏ đi cái ước mơ đó sao ?. Chính bản thân mày đả vứt bỏ cái thứ chính bản thân mày ao ước giờ lại suy nghĩ thế sao, mày chẳng đáng được như thế đâu.
– anh ăn cháo hả ? – một cô nhóc lon ton chạy lại hỏi
– ừ, làm tô to nhe em – tôi giật mình rồi đáp
– ừm anh chờ tí xíu có liền.
Cô bé chạy đi để lại trong tôi một sự tỉnh táo, để lại trong tôi một chút gì còn gọi là hiện thực, cho hai tay vào túi áo giữ ấm và ngồi chờ, một gương mặt thoáng qua quen thuộc, có phải đó là Cô người tình của tôi ?. Chợt giật mình khi gương mặt đó càng hiện rõ rệt trong trí nhớ tôi, đúng đúng là cô rồi tôi lẫm bẫm, định mở miệng gọi cô nhưng, cô đang dắt theo một đứa bé tầm 3 4 tuổi, có lẽ đó là con của cô chăng, chắc là phải rồi, có lẽ cô giờ đả có gia đình hạnh phúc và bản thân mình không nên xen vào để gây thêm rắc rối làm gì. Với suy nghĩ thế và tôi im lặng, gục đầu xuống nhìn mặt đất và chờ đợi, chờ tô cháo ấm lòng. Bát cháo đem ra, cái hơi ấm thổi vào lòng bàn tay cho bớt đi cái lạnh lẽo này, vừa ăn vừa nhâm nhi cái điếu thuốc trên miệng.
– minh phải không ? – một bàn tay mềm mại đặt lên vai tôi.
Chợt giật mình rồi ngước lên nhìn, vẫn gương mặt đó vẫn cái miệng nhỏ nhắn thởu nào là Cô, dù đả cố tránh mặt nhưng sau cô vẫn nhận ra tôi, vẫn nhận cái thằng học trò quậy của cô năm nào.
– Ơ….. – tôi lấp lững
– hihi, biết ngay là Minh mà – cô cười tít mắt.
– ơ vẫn còn nhớ sao – tôi cười trừ
– chứ sao, mấy năm nay tui tìm mấy người mà hông thấy – cô cười, vẫn còn trẻ con như năm nào
– ơ tìm minh làm gì – tôi há hốc
– tìm để biết giờ sống thế nào chứ gì
– thì cũng bình thường thôi à, sáng đi làm rồi về ăn ngủ hehe
– trời làm như heo không bằng, suốt ngày ăn ngủ ăn ngủ
– chứ s haha
– à quên nữa, chào chú đi con – cô quay sang nói với thằng nhóc
– dạ con chào chú ạ – thằng nhỏ khoanh tay lễ phép chào.
– ừ chào con, con my hả – tôi hỏi
– ừa – cô cười gật đầu.
– ừm vậy cũng yên tâm phần nào – tôi cười
– mấy người giờ sao rồi, có bồ chưa hay lại suốt ngày lăng tăng quậy đây – cô chóng nạnh.
– vẫn chưa hehe, vẫn còn yêu tự do lắm.
– trời làm như có vợ là ở tù hông bằng mà bày đặt yêu tự do này nọ, lo mà kiếm cô nào dề quản lý đi nhe, cho khỏi lông bông nữa.
– sẽ cố sẽ cố – tôi gật gật đầu làm bộ
– chắc là kén chọn quá đây mà, cần giới thiệu cho vài cô hông – cô cười tít mắt
– hông cần đâu, bảnh trai thế này mà cần gì phải giới thiệu.
– trời tự tin thấy ghê chưa haha
– sự thật là vậy mà phải chấp nhận chứ
– thôi đưa số đt cho tui đây, để còn tiện liên lạc………
Vừa ăn vừa nói chuyện với cô làm tâm trạng tôi dường như vui lên, tôi cảm thấy thật bình yên biết dường nào, cô đả yên bề gia thất rồi.
– hai mẹ con xong chưa – một người đàn ông tiến đến
– rồi đây – cô quay lại nói
– chào anh – tôi đưa tôi ra bắt
– ừm chào, anh là ? – người đó hỏi
– đây là học trò cưng của em đó anh hehe – cô nói
– tôi tên Quan là chồng của my, rất vui khi biết anh
– tôi là Minh, tôi cũng rất vui được biết anh
– thôi My về đi cũng khuya rồi.
– ừm tui về nhen mấy người, chào chú về đi con
– dạ thưa chú con về.
– ừm con về – tôi xoa đầu
– chào anh
Cô đi, bỏ lại trong tôi những niềm vui nhỏ, những niềm vui khi biết người mình từng yêu giờ đả có một người đàn ông để tựa vào, một người yêu thương cô thật sự.
Quay trở về nhà sau một cuộc gặp gỡ không báo trước, tôi cứ cười làm như vui lắm ấy, cứ vừa đi vừa hút gió yêu đời, cũng đúng thôi mà. Không biết giờ con nhỏ đả thức chưa hay vẫn còn liêm diêm nằm ngủ. Bước vào trong, từng bước chân im lặng theo tiếng đồng hồ, một dáng người nhỏ bé vẫn đang ngồi xem TV một cách tỉnh bơ.
– suốt ngày chiếm giường anh ngủ quài nhé – tôi bước vào nói.
– Ơ…..
– ơ gì, giường đả nhỏ còn lên giành, ôm cứng ngắt làm như anh là gấu bông độc quyền của em không bằng.
– tại bị mộng du nên ngủ lộn phòng thôi, làm thí gớm – nhỏ trề môi
– cháo anh để trong bếp đó nhé, có đói thì lấy mà ăn.
– Ừ
Vậy là một ngày đả hết và sáng mai là một chuổi ngày dài cho những công việc mới, những bước ngoặt mới trong cuộc đời, và tôi thì cần thêm một giấc ngủ say để nạp năng lượng đả.