Mèo Hoang - Lạc Lõng - Chương 56
Mặt trời lại dần hiện ra phía sau dãy nhà, đêm đả qua và ngày lại đến. Cái vẽ đẹp đầm thấm ồn ào lại hiện ra trước mắt tôi. Ngồi đờ người ra trước bình minh, tôi hít cái không khí mát rượi vào phổi mình. Thở dài mệt mõi, hôm nay phải đi họp phụ huynh cho con nhỏ nữa, vãi thật. Thế là sáng nay tôi phải xin nghĩ một lúc để đi họp, tắm rữa đánh răng xong, tôi lại tò tò đi xuống dưới nhà. Sáng sớm tinh mơ đả thấy ồn ào dưới bếp, tôi ngó đầu vào xem.
– làm gì ồn ào sáng sớm thế, quậy à. – tôi nói vọng vào.
– làm bữa sáng – nhỏ quay lại mặt mài lem luốc như con mèo.
Tôi bước đến gần nhỏ, đưa tay quẹt lấy cái vết lọ trên mặt nhỏ.
– nhà này có sài than gì đâu mà mặt dính lọ thế này – tôi vừa nói vừa chùi cho nhỏ.
Cái cảm giác mịnh màng lang toả trên đầu ngón tay tôi, đúng là da mặt con gái sờ thích thật, ai như mình. Tôi vừa suy diễn vừa cười, đang chăm chú lao thì nhỏ thỏ thẻ hỏi.
– xong chưa á, hết dính rồi chưa ?
– rồi xong rồi, ra đi để anh làm. – tôi nói rồi đeo tạp dề vào.
Cũng chỉ là mấy tô mì gói mà nhỏ làm lộn xộn hết cả lên.
– lần sau bỏ trứng vào mà nó trào bọt nhiều quá thì hạ lữa xuống biết không ? – tôi vừa làm vừa chỉ
Nhỏ chỉ im lặng nhịn tôi, rồi khe khẻ gật gật cái đầu lia lịa.
– rồi xong rồi đó – tôi bưng hai tô mì xào ra bàn ăn.
Vừa ăn vừa nhâm nhi ly cafe đen buổi sáng thì còn gì bằng, nghĩ ngợi lung tung thì nhìn đồng hồ cũng đả tới giờ rồi.
– giữ nhà nghe, anh đi đây – tôi nói rồi dắt con xe ra.
– khoan, em đi nữa. – nhỏ la lớn
– đi làm gì, đi họp cho em chứ có phải đi chơi đâu trời – tôi thở dài.
– hông, sẵn tiện em ra chổ tụi con trinh luôn.
– tưởng gì tốt lành, hóa ra đi chơi.
Dắt con xe ra ngoài, ngồi đợi con nhỏ khoá cổng xong rồi lại đi. Thả mắt ngắm nhìn những bộ đồ công sở bó sát trên dòng người đông đúc, đâu đó vẫn có những bé teen nhí nhảnh với cái quần đùi không thể ngắn hơn đang vi vu buổi sáng. Nhìn thôi cũng thèm, đó cũng là 1 điểm mà tôi yêu thích ở Sài Gòn. Con nhỏ ngồi sao im lặng, hai tay đặt lên hông tôi làm điểm tựa. Tôi vừa chạy vừa ngáp dài mệt mõi thì nhỏ chòm ra phía trước hỏi khẽ.
– đêm qua anh ngủ trể à ?? – cái giọng ngọt ngào vang lên.
– Ừ – tôi nói cục ngũng
– Ừ ừ ừ ừ ừ – nhỏ ừ một hơi.
– củ lạc giòn tan ? – tôi hỏi
– hông gì – cái giọng lộ vẽ giận dỗi
– Ờ – tôi cũng chỉ ờ cho qua
Cả hai im lặng một lúc rồi cũng đến trường con nhỏ, lúc này trước cổng đông nghẹt người, già trẻ đều có, nét mặt ai cũng có cái vẽ căng thẳng tức tối. Chắc lại tiếc thời gian cho con cái đây, tôi nghĩ thầm.
– dừng đây được rồi – nhỏ nói
Nhỏ bước xuống xe rồi đá cái bốp vào xe tôi, đêm hôm qua thức cũng hơi khuya nên tôi cũng hơi bực bội.
– cái gì nữa thế – tôi quát
Nhỏ giậm chân rồi quay đi bỏ mặc tôi đang đơ ra vì nóng giận.
Cất con xe vào trong sân rồi bước vào trong, lần mò mãi thì cũng đến lớp của con nhỏ.
– đây rồi phòng 1.
Lựa một chổ thoáng cạnh góc phòng, tôi bước nhẹ nhàng vào ngồi im lặng. Đảo mắt nhìn quanh toàn mấy anh chị không chán.
Tôi thở dài một lúc thì có hai bóng người bước vào, một người ngồi cạnh tôi chắc là phụ huynh của đứa học sinh nào rồi. Đang ngồi dòm ra cửa sổ chẳng để ý thì một bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai tôi.
– hù – cái giọng quen thuộc.
Tôi giật mình quay lại thì thấy cái gương mặt trắng ngần quen thuộc.
– ủa em đi đâu đây – thì ra là Quỳnh Nga
– đi họp phụ huynh học sinh haha – em cười.
– em làm gì có con mà bày đặt đi họp – tôi trêu
– thế mấy người đi đâu đây mà bày đặt xùy xùy.
-……….
Ngồi nói chuyện với em và nghe cô chủ nhiệm của con nhỏ sinh hoạt một lúc thì cũng đến phần quan trọng.
Xong. Dòng người tan ra như ông vỡ tổ, tôi dắt con xe củ kỹ vào trở về công ty.
Loáng thoáng đả trưa, nắng lên cao, gió như chợt khựng lại. Tôi nằm uể oải trong cái 4 bức tường ngục tối. Đang nằm thiêu thiêu định ngủ thì thằng Vinh bàn bênh cạnh vỗ vai tôi.
– ê
– wtf – tôi hỏi
– bồ mày kìa – nó nói
– tao làm đếch gì có bồ – tôi vừa nói vừa ngáp dài
– kia kìa – nó chỉ
Tôi ngước lên nhìn thì thấy em đang đứng trước cửa phòng nhìn tôi, tôi đơ ra rồi tiếng lại chổ em.
– em đi đâu đây.
– đi rũ anh đi ăn trưa chứ gì.
– ặc.
– ặc gì đùa thôi, em làm người mẫu đại diện cho công ty anh mà anh k biết à. – em hầm hực
– anh đâu có làm bên bộ phận đó đâu mà biết.
– xùy xùy xùy, thôi đi anh trưa rồi……
– làm gì ồn ào sáng sớm thế, quậy à. – tôi nói vọng vào.
– làm bữa sáng – nhỏ quay lại mặt mài lem luốc như con mèo.
Tôi bước đến gần nhỏ, đưa tay quẹt lấy cái vết lọ trên mặt nhỏ.
– nhà này có sài than gì đâu mà mặt dính lọ thế này – tôi vừa nói vừa chùi cho nhỏ.
Cái cảm giác mịnh màng lang toả trên đầu ngón tay tôi, đúng là da mặt con gái sờ thích thật, ai như mình. Tôi vừa suy diễn vừa cười, đang chăm chú lao thì nhỏ thỏ thẻ hỏi.
– xong chưa á, hết dính rồi chưa ?
– rồi xong rồi, ra đi để anh làm. – tôi nói rồi đeo tạp dề vào.
Cũng chỉ là mấy tô mì gói mà nhỏ làm lộn xộn hết cả lên.
– lần sau bỏ trứng vào mà nó trào bọt nhiều quá thì hạ lữa xuống biết không ? – tôi vừa làm vừa chỉ
Nhỏ chỉ im lặng nhịn tôi, rồi khe khẻ gật gật cái đầu lia lịa.
– rồi xong rồi đó – tôi bưng hai tô mì xào ra bàn ăn.
Vừa ăn vừa nhâm nhi ly cafe đen buổi sáng thì còn gì bằng, nghĩ ngợi lung tung thì nhìn đồng hồ cũng đả tới giờ rồi.
– giữ nhà nghe, anh đi đây – tôi nói rồi dắt con xe ra.
– khoan, em đi nữa. – nhỏ la lớn
– đi làm gì, đi họp cho em chứ có phải đi chơi đâu trời – tôi thở dài.
– hông, sẵn tiện em ra chổ tụi con trinh luôn.
– tưởng gì tốt lành, hóa ra đi chơi.
Dắt con xe ra ngoài, ngồi đợi con nhỏ khoá cổng xong rồi lại đi. Thả mắt ngắm nhìn những bộ đồ công sở bó sát trên dòng người đông đúc, đâu đó vẫn có những bé teen nhí nhảnh với cái quần đùi không thể ngắn hơn đang vi vu buổi sáng. Nhìn thôi cũng thèm, đó cũng là 1 điểm mà tôi yêu thích ở Sài Gòn. Con nhỏ ngồi sao im lặng, hai tay đặt lên hông tôi làm điểm tựa. Tôi vừa chạy vừa ngáp dài mệt mõi thì nhỏ chòm ra phía trước hỏi khẽ.
– đêm qua anh ngủ trể à ?? – cái giọng ngọt ngào vang lên.
– Ừ – tôi nói cục ngũng
– Ừ ừ ừ ừ ừ – nhỏ ừ một hơi.
– củ lạc giòn tan ? – tôi hỏi
– hông gì – cái giọng lộ vẽ giận dỗi
– Ờ – tôi cũng chỉ ờ cho qua
Cả hai im lặng một lúc rồi cũng đến trường con nhỏ, lúc này trước cổng đông nghẹt người, già trẻ đều có, nét mặt ai cũng có cái vẽ căng thẳng tức tối. Chắc lại tiếc thời gian cho con cái đây, tôi nghĩ thầm.
– dừng đây được rồi – nhỏ nói
Nhỏ bước xuống xe rồi đá cái bốp vào xe tôi, đêm hôm qua thức cũng hơi khuya nên tôi cũng hơi bực bội.
– cái gì nữa thế – tôi quát
Nhỏ giậm chân rồi quay đi bỏ mặc tôi đang đơ ra vì nóng giận.
Cất con xe vào trong sân rồi bước vào trong, lần mò mãi thì cũng đến lớp của con nhỏ.
– đây rồi phòng 1.
Lựa một chổ thoáng cạnh góc phòng, tôi bước nhẹ nhàng vào ngồi im lặng. Đảo mắt nhìn quanh toàn mấy anh chị không chán.
Tôi thở dài một lúc thì có hai bóng người bước vào, một người ngồi cạnh tôi chắc là phụ huynh của đứa học sinh nào rồi. Đang ngồi dòm ra cửa sổ chẳng để ý thì một bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai tôi.
– hù – cái giọng quen thuộc.
Tôi giật mình quay lại thì thấy cái gương mặt trắng ngần quen thuộc.
– ủa em đi đâu đây – thì ra là Quỳnh Nga
– đi họp phụ huynh học sinh haha – em cười.
– em làm gì có con mà bày đặt đi họp – tôi trêu
– thế mấy người đi đâu đây mà bày đặt xùy xùy.
-……….
Ngồi nói chuyện với em và nghe cô chủ nhiệm của con nhỏ sinh hoạt một lúc thì cũng đến phần quan trọng.
Xong. Dòng người tan ra như ông vỡ tổ, tôi dắt con xe củ kỹ vào trở về công ty.
Loáng thoáng đả trưa, nắng lên cao, gió như chợt khựng lại. Tôi nằm uể oải trong cái 4 bức tường ngục tối. Đang nằm thiêu thiêu định ngủ thì thằng Vinh bàn bênh cạnh vỗ vai tôi.
– ê
– wtf – tôi hỏi
– bồ mày kìa – nó nói
– tao làm đếch gì có bồ – tôi vừa nói vừa ngáp dài
– kia kìa – nó chỉ
Tôi ngước lên nhìn thì thấy em đang đứng trước cửa phòng nhìn tôi, tôi đơ ra rồi tiếng lại chổ em.
– em đi đâu đây.
– đi rũ anh đi ăn trưa chứ gì.
– ặc.
– ặc gì đùa thôi, em làm người mẫu đại diện cho công ty anh mà anh k biết à. – em hầm hực
– anh đâu có làm bên bộ phận đó đâu mà biết.
– xùy xùy xùy, thôi đi anh trưa rồi……