Mèo Hoang - Lạc Lõng - Chương 50
Và rồi những ánh nắng lại dần hiện ra sau những ngôi nhà chọc trời, tôi vẫn ngồi đó rít từng ngụm khói cứ bay lờ đờ trong không gian, im lặng và im lặng. Tàn thuốc vươn vãi khắp trần nhà, đắn đo và suy nghĩ, liệu ta có thể xem nhỏ chỉ là một đứa em gái nuôi hay không. ”Em gái” thôi đi đừng tự dố lòng, con gì nuôi mà chẳng ăn thịt, thôi cứ kệ đi, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. Có lẽ tôi chẳng vững vàng lập trường, đúng chắc là vậy. Chẳng thể nào cho mình một câu trả lời chắc chắn cả, mệt mõi mệt mõi thật.
– anh ơi…. – tiếng nói bên ngoài cửa.
Giọng ai thế nhỉ ? Tôi tự hỏi. Căn nhà này chỉ có tôi và nhỏ không phải tôi thì là nhỏ rồi chứ còn ai, thế cũng hỏi, Nãn thật.
Bước lạch cạch ra mở cửa, tôi thò cái đầu ra nhìn. Nhó xúng xính trong bồ đồ thể dục nhìn tôi.
– gì ế – tôi hỏi.
– nay đưa đi học dùm – nhỏ nói.
– à à ờ chờ xíu.
Đóng cửa tôi vào vệ sinh thay đồ sạch sẽ rồi chạy ra.
Nhỏ leo tót lên xe ngồi trước chờ tôi, đóng cửa nhà xong xuôi tôi và nhỏ lại vi vu trên con xe cùi mía của mình, nhỏ ngồi phía sau tôi, không sát cũng không xa, chỉ đủ vừa tầm vịnh vào hai cái hông tôi. Do đi gắp nên cả hai chưa ăn uống gì, nên tôi liền hỏi.
– ăn sáng không – tôi quay ra sau hỏi nhỏ..
– ờ cũng được.
– muốn ăn gì ?
– hú tiếu cháo bún cơm phở bánh mì sanwich gì cũng được – nhỏ nói một hơiii.
– ơ thế rốt cuộc là muốn ăn gì đây, giỡn à.
– ăn gì cũng được, ăn tạp mà – nhỏ cố ép nụ cười vào trong.
– thế ăn shit luôn à – tôi cười.
– này thì shit – nhỏ tán vào đầu tôi.
– ơ thế sao bảo ăn tạp, làm cứ tưởng….- tôi cười.
– tưởng cái gì, giỡn mặt à, chết giờ – nhỏ bẹo vào hông tôi.
Đang chạy thì một bóng đen vút qua, thì ra là con bé trinh bạn con nhỏ, phía sau là con vy cũng bạn nó nốt thì phải.
– Hố hố thì ra là vậy….- con bé cười lớn
– cười cười cái *beep* tao đạp xe cho hai đứa mày té chết cha bây giờ – nhỏ hằng giọng
– á sợ quá đi, anh minh hé – con bé quay sang tôi.
– ờ ờ nó chỉ có cái mõ thôi – tôi cười lớn
– nói gì đấy.
– anh bảo rằng em chỉ có cái mõm thôi chả dám làm gì đâu. – tôi nói rõ từng tiếng một
– muahahahah – 2 đứa nó cười.
Chưa kịp dứt tiếng thì tôi bị nguyên một cái đấm vào bụng, tôi rên lên một cái hự rồi gục xuống. Thốn lắm các bác à, sáng bụng đói meo mà còn bị ăn đấm thì ai chịu nỗi.
Luyên thuyên chém gió một lúc lâu thì cũng đả gần tới trường con nhỏ. Cả 4 người cùng rẽ vào một quán bún bên cạnh lề đường, hí hững bước vào trong thì con nhỏ Trinh khoát tay tôi ra hiệu trêu con nhỏ.
– này xem đẹp đôi không – con bé nắm chặt lấy bàn tay tôi.
Mặt con nhỏ xụ ra quay đi, cái mũ chu ra hai gò má cứ phùng ra tức tối, cả đám ngồi cười hớn hỡ, con nhỏ cứ cặm cụi ăn gương mặt vẫn còn cáu. Ăn uống xong xuôi chở con nhỏ đi học rồi chạy qua công ti làm việc.
Vừa bước vào phòng làm việc thì bao nhiêu cặp mắt cứ nhìn vào mềnh, không lẽ chữi đệch mẹ nhìn cái *beep* chứ nhìn chứ.
Thôi mặc kệ cứ tỏ vẽ chẳng có gì ngồi xuống làm việc và tiếp tục cái công việc buồn chán thường ngày.
– hôm qua sao anh bị công an bắt vậy – con bé trân nói nhỏ.
– không gì đâu – tôi ngáp.
– ừa anh k muốn nói thì thôi
– ờ.
Thời gian cứ vùn vụt trôi qua, thoáng chóc đả chiều tối, tan ca, tôi lại đảo vài vòng trên khắp vĩa hè rồi chạy về, về tới nhà thì cũng đả 7h tối. Bước vào thì thấy con nhỏ ngồi trước cửa nhìn ra ngoài hiên. Nhỏ ngồi trên bậc thềm đung đưa hai cái chân trong gió.
– sao không vào trong mà ngồi, giờ này trời lạnh ngồi ngoài này bệnh rồi sao ? – tôi hỏi.
– kệ bệnh thì chết, vào ăn cơm đi, nay về trể vậy – thì ra là nhỏ đợi tôi.
– đi vòng quanh tí thôi
Ngồi ăn với nhỏ một lúc thì nhỏ cứ nhìn tôi chầm chầm, ánh mắt lưỡng lự dường như muốn nói gì đó.
– Ê – con nhỏ hỏi.
– gì
– giờ có người nói thích anh thì anh trả lời sao ? – con nhỏ nói trong bối rối.
– anh sẽ từ chối – tôi đáp
– vì sao ?.
– không vì sao hết, tại giờ anh nghĩ vẫn chưa thích hợp để yêu thế thôi, lo cho tương lai đả. Mà hỏi mấy cái tào lao ấy làm gì vậy ??
– Ờ cũng đúng – con nhỏ gật gật
– có chuyện gì à ? – tôi hỏi
– không gì, buồn buồn hỏi thế thôi.
– Ờ.
Ăn uống xong xuôi thì tôi đi rữa bát, chẳng hiểu sao hôm nay con nhỏ lại xung phong rữa bát cùng mình mới lạ, tắm rữa xong xuôi tôi lại xuống bật phim ma xem. Mãi mê xem mà chẳng để ý là con nhỏ ngồi cạnh lúc nào, mỗi khi có cảnh máu me be bét xuất hiện là nó ôm chặt lấy hai cánh tay tôi, nói thật với các bác đâm chém nhau thì em không sợ, chứ xem phim ma thì em cũng quéo vl ra chứ cũng chả tốt đẹp gì. Tôi chỉ ngồi co rúm lại cắn móng tay xem.
– A a a a s a s s sa a – con nhỏ la lớn
Nhỏ bay vào lòng tôi ngồi chùm cái chăn kính mích lại, thì ra là nguyên cái đầu nó rớt từ trần nhà xuống, đm làm em cũng hết hồn.
Xem được một nữa thì con nhỏ sợ quá chạy tót lên lầu trốn, tôi cũng chẳng chịu nỗi nên cũng tắt luôn.
Đang nằm ngủ khò thì tiếng bước chân nhẹ nhàng vào phòng, cơ thể mềm mại thấp thoảng trong hư vô. Hơi thở ấm áp càng ngày càng gần lại, tôi nhấp nhấy mở mắt thì ra là con nhỏ, con nhỏ nằm phía sau ôm tôi chặt cứng, tôi cũng chẳng nói gì giả vờ như vẫn còn ngủ say quay lại ôm chặt con nhỏ vào lòng mà ngủ, tiếng thở đều, từng hơi ấm lan toả khắp căn phòng, chỉ vậy thôi, chỉ cần được ôm nhau như vầy cũng đủ, hạnh phúc ấm áp được ôm nhỏ như vầy cũng đủ là tôi thoả mãn rồi.
– anh ơi…. – tiếng nói bên ngoài cửa.
Giọng ai thế nhỉ ? Tôi tự hỏi. Căn nhà này chỉ có tôi và nhỏ không phải tôi thì là nhỏ rồi chứ còn ai, thế cũng hỏi, Nãn thật.
Bước lạch cạch ra mở cửa, tôi thò cái đầu ra nhìn. Nhó xúng xính trong bồ đồ thể dục nhìn tôi.
– gì ế – tôi hỏi.
– nay đưa đi học dùm – nhỏ nói.
– à à ờ chờ xíu.
Đóng cửa tôi vào vệ sinh thay đồ sạch sẽ rồi chạy ra.
Nhỏ leo tót lên xe ngồi trước chờ tôi, đóng cửa nhà xong xuôi tôi và nhỏ lại vi vu trên con xe cùi mía của mình, nhỏ ngồi phía sau tôi, không sát cũng không xa, chỉ đủ vừa tầm vịnh vào hai cái hông tôi. Do đi gắp nên cả hai chưa ăn uống gì, nên tôi liền hỏi.
– ăn sáng không – tôi quay ra sau hỏi nhỏ..
– ờ cũng được.
– muốn ăn gì ?
– hú tiếu cháo bún cơm phở bánh mì sanwich gì cũng được – nhỏ nói một hơiii.
– ơ thế rốt cuộc là muốn ăn gì đây, giỡn à.
– ăn gì cũng được, ăn tạp mà – nhỏ cố ép nụ cười vào trong.
– thế ăn shit luôn à – tôi cười.
– này thì shit – nhỏ tán vào đầu tôi.
– ơ thế sao bảo ăn tạp, làm cứ tưởng….- tôi cười.
– tưởng cái gì, giỡn mặt à, chết giờ – nhỏ bẹo vào hông tôi.
Đang chạy thì một bóng đen vút qua, thì ra là con bé trinh bạn con nhỏ, phía sau là con vy cũng bạn nó nốt thì phải.
– Hố hố thì ra là vậy….- con bé cười lớn
– cười cười cái *beep* tao đạp xe cho hai đứa mày té chết cha bây giờ – nhỏ hằng giọng
– á sợ quá đi, anh minh hé – con bé quay sang tôi.
– ờ ờ nó chỉ có cái mõ thôi – tôi cười lớn
– nói gì đấy.
– anh bảo rằng em chỉ có cái mõm thôi chả dám làm gì đâu. – tôi nói rõ từng tiếng một
– muahahahah – 2 đứa nó cười.
Chưa kịp dứt tiếng thì tôi bị nguyên một cái đấm vào bụng, tôi rên lên một cái hự rồi gục xuống. Thốn lắm các bác à, sáng bụng đói meo mà còn bị ăn đấm thì ai chịu nỗi.
Luyên thuyên chém gió một lúc lâu thì cũng đả gần tới trường con nhỏ. Cả 4 người cùng rẽ vào một quán bún bên cạnh lề đường, hí hững bước vào trong thì con nhỏ Trinh khoát tay tôi ra hiệu trêu con nhỏ.
– này xem đẹp đôi không – con bé nắm chặt lấy bàn tay tôi.
Mặt con nhỏ xụ ra quay đi, cái mũ chu ra hai gò má cứ phùng ra tức tối, cả đám ngồi cười hớn hỡ, con nhỏ cứ cặm cụi ăn gương mặt vẫn còn cáu. Ăn uống xong xuôi chở con nhỏ đi học rồi chạy qua công ti làm việc.
Vừa bước vào phòng làm việc thì bao nhiêu cặp mắt cứ nhìn vào mềnh, không lẽ chữi đệch mẹ nhìn cái *beep* chứ nhìn chứ.
Thôi mặc kệ cứ tỏ vẽ chẳng có gì ngồi xuống làm việc và tiếp tục cái công việc buồn chán thường ngày.
– hôm qua sao anh bị công an bắt vậy – con bé trân nói nhỏ.
– không gì đâu – tôi ngáp.
– ừa anh k muốn nói thì thôi
– ờ.
Thời gian cứ vùn vụt trôi qua, thoáng chóc đả chiều tối, tan ca, tôi lại đảo vài vòng trên khắp vĩa hè rồi chạy về, về tới nhà thì cũng đả 7h tối. Bước vào thì thấy con nhỏ ngồi trước cửa nhìn ra ngoài hiên. Nhỏ ngồi trên bậc thềm đung đưa hai cái chân trong gió.
– sao không vào trong mà ngồi, giờ này trời lạnh ngồi ngoài này bệnh rồi sao ? – tôi hỏi.
– kệ bệnh thì chết, vào ăn cơm đi, nay về trể vậy – thì ra là nhỏ đợi tôi.
– đi vòng quanh tí thôi
Ngồi ăn với nhỏ một lúc thì nhỏ cứ nhìn tôi chầm chầm, ánh mắt lưỡng lự dường như muốn nói gì đó.
– Ê – con nhỏ hỏi.
– gì
– giờ có người nói thích anh thì anh trả lời sao ? – con nhỏ nói trong bối rối.
– anh sẽ từ chối – tôi đáp
– vì sao ?.
– không vì sao hết, tại giờ anh nghĩ vẫn chưa thích hợp để yêu thế thôi, lo cho tương lai đả. Mà hỏi mấy cái tào lao ấy làm gì vậy ??
– Ờ cũng đúng – con nhỏ gật gật
– có chuyện gì à ? – tôi hỏi
– không gì, buồn buồn hỏi thế thôi.
– Ờ.
Ăn uống xong xuôi thì tôi đi rữa bát, chẳng hiểu sao hôm nay con nhỏ lại xung phong rữa bát cùng mình mới lạ, tắm rữa xong xuôi tôi lại xuống bật phim ma xem. Mãi mê xem mà chẳng để ý là con nhỏ ngồi cạnh lúc nào, mỗi khi có cảnh máu me be bét xuất hiện là nó ôm chặt lấy hai cánh tay tôi, nói thật với các bác đâm chém nhau thì em không sợ, chứ xem phim ma thì em cũng quéo vl ra chứ cũng chả tốt đẹp gì. Tôi chỉ ngồi co rúm lại cắn móng tay xem.
– A a a a s a s s sa a – con nhỏ la lớn
Nhỏ bay vào lòng tôi ngồi chùm cái chăn kính mích lại, thì ra là nguyên cái đầu nó rớt từ trần nhà xuống, đm làm em cũng hết hồn.
Xem được một nữa thì con nhỏ sợ quá chạy tót lên lầu trốn, tôi cũng chẳng chịu nỗi nên cũng tắt luôn.
Đang nằm ngủ khò thì tiếng bước chân nhẹ nhàng vào phòng, cơ thể mềm mại thấp thoảng trong hư vô. Hơi thở ấm áp càng ngày càng gần lại, tôi nhấp nhấy mở mắt thì ra là con nhỏ, con nhỏ nằm phía sau ôm tôi chặt cứng, tôi cũng chẳng nói gì giả vờ như vẫn còn ngủ say quay lại ôm chặt con nhỏ vào lòng mà ngủ, tiếng thở đều, từng hơi ấm lan toả khắp căn phòng, chỉ vậy thôi, chỉ cần được ôm nhau như vầy cũng đủ, hạnh phúc ấm áp được ôm nhỏ như vầy cũng đủ là tôi thoả mãn rồi.