Mèo Hoang - Lạc Lõng - Chương 35
Từng ngọn gió thổi nhẹ nhàng trên từng kẽ lá, ánh nắng tàn buôn xuống, sau dãy nhà. Từng vòng quay bánh xe đều đều trên đường, tôi uể uải và mệt mõi lắm nhưng cũng phải mở căng con mắt thật to ra để mà lái xe ra chợ hoa. Tiếng 2 người con gái ríu ra ríu rít trên đường, từng dòng người chạy qua lại đông nghẹt, đúng là tết mà. Một thứ gì đó thật khác biệt, nhộn nhịp nhưng không xáo trộn giống những ngày bình thường. Trên gương mặt họ đầy vẽ vui tươi hạnh phúc, tiếng cười tiếng nói chen chút nhau. Nhưng vẫn còn đâu đó, vẫn còn những mãnh đời cơ cực, ánh mắt họ buồn rầu vì những bữa cơm qua ngày, cuộc sống còn không lo toan được thì huống hồ gì mà biết đến tết, liệu trong cuộc đời họ, họ có đình nghĩa được tết là gì chăng ?
– a đauuu – tôi giật người bịnh mặt
– nghĩ gì mà ngơ ngơ ngác ngác vậy ông – nhỏ bẹo má tôi hỏi
– kệ tôi, biết gì mà tò mò
– vì tôi thích được hơm – nhỏ xì xì tôi
– khùng
Tôi chữi thầm rồi lái xe tiếp tục, chạy thêm vài trăm ba vòng nữa cũng tới, nguyên một chợ hoa nở rộ dưới ánh nắng tàn, đẹp thật, quá sức tưởng tượng. Nào là mai, đào, hạnh cúc đua nhau khoe sắc, tôi thì thào hít vào lòng ngực cái mùi hương nồng nàn đó, dễ chịu và tỉnh táo. Dạo cùng với 2 người này một vòng thì cuối cùng cũng chọn được vài cây ưng ý. Mắc cười nhất là con nhỏ bị quê, giã vờ ta đây chỉ chỏ bình luận cây này đẹp giống gì, nhưng lại bị người bán phản bác, gương mặt của con nhỏ thật tội nghiệp, xụ đi trong thấy, dậm chân thình thịch xuống đất. Tôi và Nga chỉ biết bịnh miệng cười sằng sặc mặc kệ con nhỏ đang nỗi cáu bừng bừng.
Tay bưng bệ những chậu hoa tròn lũng lẵng, một mình tôi thì không ôm xuể để chạy xe, thế là phải bắt con nhỏ ngồi sau ôm tiếp. Ai ngờ…..chính cái sự nhờ vã ấy lại là tai hại cho tôi, hai vai tôi sưng tím cả lên vì những cú ngắt nhéo cũa con nhỏ. Tôi thì chỉ biết cắn răng chịu đừng, dù cho nước mắt chãy ròng ròng ra ngoài. Chỉ có tôi với nhỏ về nhà, còn Nga thì bảo chạy đi mua đồ ăn về làm lẫu ăn đón giao thừa luôn. Khu của tôi cũng gần chổ bắn pháo nên cứ ngồi giữa sân nhà mà xem. Chạy về nhà hớt hãi vì đau và mệt, tôi nằm phịch trên nghế sofa thở ào ào như trâu. Còn con nhỏ thì thích thú cười khì khì vò bụng con mèo mập. Tôi lật đật móc trong tui ra gói thuốc lá , chưa kịp chăm rít vài hơi thì con nhỏ đả giật đi chọi vô thùng rác cái bịch
– trong nhà này không được hút thuốc – con nhỏ vừa nói vừa lườm tôi sát rạt
– Ơ
Tôi chỉ biết Ơ lên một tiếng trong vô vọng mà thôi ” Đệch chả luạ mình mất quyền cmnr ” tôi chữi lầm bầm.
Con nhỏ đi xuống bếp, hai cái mông tròn trịa sau lớp vãi mõng tanh như đang khêu khích người khác. Chắc nhỏ này mặc sịp hôm nay là hello kitty nữa đây haha. Tôi vừa nghĩ vừa cười tủm tỉm khiến con mèo dòm tôi cũng ngơ ngác. Mèo mập ngồi lên người tôi nằm bẹp, bất chợt, tiếng chuông lại vang lên từng hồi một, tôi chạy ra cửa mở và đón chắc là Nga về. Nhưng không tôi đả lầm, tôi chỉ biết thốt lên Holy Shittttttt
Trước mắt tôi bây giờ là nguyên cái gia đình của tôi, có Ba, Mẹ, Và cả cái con Ly nữa. Vậy tết năm nay không phải ăn một mình nữa rồi, tôi mừng rỡ ra mặt nhưng sực nhớ lại. Bỏ mẹ rồi, cả nhà chưa biết nhỏ đang sống chung nhà với tôi nữa. Ôi tận thế rồi, tôi trợn mắt lo sợ. Mẹ nhìn tôi ngơ ngác
– mày không mừng tao về nhà à, cái thằng chó con này – mẹ tôi thường gọi tôi như vậy
– hề hề sao không, tại con ngạc nhiên quá ấy mà – tôi cười gãi đầu
– ra cho tao vào nhà coi – Ba la lớn
– Ờ ơ ơ – tôi đứng ngán đường
– xê ra coi ông hai khùng – con Ly đẩy tôi ra một bên
Lúc này bớt chợt nhỏ xuất hiện la to
– ai vậy anh, chị Nga hã – ối đệch tôi cào mặt
Cả không gian im phăng phắc trong vài phút, mẹ tôi nhìn sang tôi ánh mắt đăm chiu thầm nghĩ ” thằng này dám dắt gái về nhà luôn à ” tôi sợ sệt cụp mặt xuống đất không dám nhìn lên
– Ơ cháu đây là…. – mẹ tôi hỏi
– dạ….dạ ạ ạ – nhỏ ấp úng
– dạ bé này là em của bạn của bạn con ở nhờ năm nay
– gì cơ – ba tôi trợn mắt
– ai hỏi mà trả lời – con em lêu lêu tôi
– là sao mẹ không hiểu.
Nhỏ chạy lúi húi cúi đầu chào lia lịa ba mẹ tôi
– dạ con chào hai bác – nhỏ cúi đầu
– còn tuii nữa nheeee – con em trợn mắt
– dạ em chào chị
– chào con – mẹ tôi đáp
– dạ mời hai bác vào nhà – nhỏ đứng nép sang một bên nhường lối cho tôi vào
Tôi thì đi phía sau xách cái đống hành lí lũ khũ của mẹ vào , ba tôi cũng thế. Lúc này nhìn gương mặt của con nhỏ thật tội nghiệp gương mặt xụ xuống nhìn như muốn khóc, ngày ngày thường hay quậy tôi, giờ thì lại khép nép như thế lạ thật hà hà
Tôi nhìn con nhỏ cười, con nhỏ nhìn tôi xụ mặt.
– à bé gì ơi vào đây bác hỏi tí chuyện – mẹ tôi nói vọng ra
– vào kìa – tôi nói nhỏ
Nhỏ bước lăng xăng vào bước đi nhẹ nhàng khép nép.
– Con tên gì ?
– Dạ con tên tuyền
– Ồ con học lớp mấy rồi ?
– dạ 11 ạ
– nhà con ở đâu ?
Lúc này tôi nhanh nhảo đáp,
– ba mẹ nó ra nước ngoài hết rồi, nó ở với chị bên quận 7 mà chị nó thì đi công tác nên gữi qua cho con – tôi nói một hơi
– thật không – mẹ tôi nhíu mài
– dạ thật – tôi với nhỏ gật đầu lia lịa
– Ồ vậy được rồi, cô tưởng con là bạn gái của thằng nhóc này, mà nó dám dắt về chứ
Mặt nhỏ ửng đó lên nhìn mắc cười, tôi thì đứng gãi đâu giả khờ. Mẹ tôi nhìn xung quanh gồi gật gật đầu
– chà lầnn đầu tiên tao thấy chổ mày ở đẹp vậy đấy, chắc là con bé tuyền dọn dẹp phải không
– dạ – nhỏ cười
– Ê bé, coi chừng ông này nghe, ổng dê dữ lắm đó, có ngày con dê già này ăn thịt đó – con em tôi xen vào
Tôi sượn cả mặt, miệng thì cứ ú ớ, nên chuồng lẹ lên phòng để nhỏ ở lại nói chuyện với ba mẹ tôi.
Vừa bước lên được vài phút thì tiếng chuông lại vang lên, tôi ngó ra ban công nhìn xuống, là Nga tôi thốt lên.
Dáng con nhỏ chạy ra mở cổng cho em mà tôi mắc cười, cái bộ dạng như chuột gặp mèo vậy. Em bước vào với đống đồ ăn lũ khủ trên tay bước vào, tôi len lẽn bước xuống nhà nghe lén.
– Ơ……..
– cháu chào 2 bác, 2 bác lạ – em hỏi
– 2 bác là cha mẹ của thằng minh, bác mới về nước, con là ? – ba tôi hỏi
– dạ con tên Nga, con là bạn của anh Minh ạ – em lễ phép
– Ồ thằng này nhìn vậy mà ghê gớm phếch – ba tôi nhìn mẹ cười.
– hihi – em cười
– con định làm lẫu à – mẹ tôi nheo mắt hỏi
– dạ vâng, sao bác biết hay vậy – em ngơ ngác
– nghề của bác mà – mẹ cười phá lên.
– dạ con xin phép vào bếp làm thức ăn đả, hai bác đi xa chắc mệt, 2 bác đi nghĩ chút đi – em nói
– ông đi đi, tôi ở đây phụ tiếp con bé – mẹ tôi nói
– ừ bà làm gì làm đi
Lúc này nhỏ Tuyền chạy lật đật ra mời ba mẹ tôi uống nước. Ba mẹ tôi gật gù cười thầm nói
– phải chi thằng con mình có được cái tính này nhỉ ? – mẹ tôi liếc lên gác nhìn tôi.
Tôi giật mình quay vào trong………
Dưới bếp râm vang tiếng nói cười của 4 người phụ nữ, làm cho căn nhà này ấm cúng hơn lạ thường. Dường như cái hình ảnh này lại đánh thức ký ức bên trong tôi, đúng rồi, mái ấm nhỏ dưới quê, cũng đả từng có cảnh tượng này rồi. Lòng tôi thắt lại nghẹn ngào.
Anh nhớ Em… Em à
Tôi ngồi tựa ra ban công nhìn hoàn hôn đang buông xuống sau những toà nhà cao. Cả một vùng trời giờ đả trở thành một màu cam đậm, đẹp thật hoàn hôn vẫn đẹp những ngày nào. Mùi thơm pha phả lên trong đêm, ánh sáng của những chiếc đèn neon sáng bừng lên mọi ngóc ngách, ngồi ăn cơm mà lòng tôi ấm áp biết bao, tôi có một gia đình và nhất là tôi được yêu thương bằng tình cảm thật. Mới vài giờ trước còn ngại ngùng giờ đây nhỏ , em và gia đình tôi lại hoà vào nhau trong vui vẽ. Tôi với ba uống bia bàn chuyện chính sự, còn những người phụ nữ còn lại thì bàn chuyện khác. Và rồi khoảnh khắc đó cũng đến, thời gian như ngưng tụ lại, từng đó hoa nở trên bầu trời đêm rực rở , mọi người đứng dậy và nâng cốc đồng thanh nói.
Happy New Year. Chúc Mừng Năm Mới.
– a đauuu – tôi giật người bịnh mặt
– nghĩ gì mà ngơ ngơ ngác ngác vậy ông – nhỏ bẹo má tôi hỏi
– kệ tôi, biết gì mà tò mò
– vì tôi thích được hơm – nhỏ xì xì tôi
– khùng
Tôi chữi thầm rồi lái xe tiếp tục, chạy thêm vài trăm ba vòng nữa cũng tới, nguyên một chợ hoa nở rộ dưới ánh nắng tàn, đẹp thật, quá sức tưởng tượng. Nào là mai, đào, hạnh cúc đua nhau khoe sắc, tôi thì thào hít vào lòng ngực cái mùi hương nồng nàn đó, dễ chịu và tỉnh táo. Dạo cùng với 2 người này một vòng thì cuối cùng cũng chọn được vài cây ưng ý. Mắc cười nhất là con nhỏ bị quê, giã vờ ta đây chỉ chỏ bình luận cây này đẹp giống gì, nhưng lại bị người bán phản bác, gương mặt của con nhỏ thật tội nghiệp, xụ đi trong thấy, dậm chân thình thịch xuống đất. Tôi và Nga chỉ biết bịnh miệng cười sằng sặc mặc kệ con nhỏ đang nỗi cáu bừng bừng.
Tay bưng bệ những chậu hoa tròn lũng lẵng, một mình tôi thì không ôm xuể để chạy xe, thế là phải bắt con nhỏ ngồi sau ôm tiếp. Ai ngờ…..chính cái sự nhờ vã ấy lại là tai hại cho tôi, hai vai tôi sưng tím cả lên vì những cú ngắt nhéo cũa con nhỏ. Tôi thì chỉ biết cắn răng chịu đừng, dù cho nước mắt chãy ròng ròng ra ngoài. Chỉ có tôi với nhỏ về nhà, còn Nga thì bảo chạy đi mua đồ ăn về làm lẫu ăn đón giao thừa luôn. Khu của tôi cũng gần chổ bắn pháo nên cứ ngồi giữa sân nhà mà xem. Chạy về nhà hớt hãi vì đau và mệt, tôi nằm phịch trên nghế sofa thở ào ào như trâu. Còn con nhỏ thì thích thú cười khì khì vò bụng con mèo mập. Tôi lật đật móc trong tui ra gói thuốc lá , chưa kịp chăm rít vài hơi thì con nhỏ đả giật đi chọi vô thùng rác cái bịch
– trong nhà này không được hút thuốc – con nhỏ vừa nói vừa lườm tôi sát rạt
– Ơ
Tôi chỉ biết Ơ lên một tiếng trong vô vọng mà thôi ” Đệch chả luạ mình mất quyền cmnr ” tôi chữi lầm bầm.
Con nhỏ đi xuống bếp, hai cái mông tròn trịa sau lớp vãi mõng tanh như đang khêu khích người khác. Chắc nhỏ này mặc sịp hôm nay là hello kitty nữa đây haha. Tôi vừa nghĩ vừa cười tủm tỉm khiến con mèo dòm tôi cũng ngơ ngác. Mèo mập ngồi lên người tôi nằm bẹp, bất chợt, tiếng chuông lại vang lên từng hồi một, tôi chạy ra cửa mở và đón chắc là Nga về. Nhưng không tôi đả lầm, tôi chỉ biết thốt lên Holy Shittttttt
Trước mắt tôi bây giờ là nguyên cái gia đình của tôi, có Ba, Mẹ, Và cả cái con Ly nữa. Vậy tết năm nay không phải ăn một mình nữa rồi, tôi mừng rỡ ra mặt nhưng sực nhớ lại. Bỏ mẹ rồi, cả nhà chưa biết nhỏ đang sống chung nhà với tôi nữa. Ôi tận thế rồi, tôi trợn mắt lo sợ. Mẹ nhìn tôi ngơ ngác
– mày không mừng tao về nhà à, cái thằng chó con này – mẹ tôi thường gọi tôi như vậy
– hề hề sao không, tại con ngạc nhiên quá ấy mà – tôi cười gãi đầu
– ra cho tao vào nhà coi – Ba la lớn
– Ờ ơ ơ – tôi đứng ngán đường
– xê ra coi ông hai khùng – con Ly đẩy tôi ra một bên
Lúc này bớt chợt nhỏ xuất hiện la to
– ai vậy anh, chị Nga hã – ối đệch tôi cào mặt
Cả không gian im phăng phắc trong vài phút, mẹ tôi nhìn sang tôi ánh mắt đăm chiu thầm nghĩ ” thằng này dám dắt gái về nhà luôn à ” tôi sợ sệt cụp mặt xuống đất không dám nhìn lên
– Ơ cháu đây là…. – mẹ tôi hỏi
– dạ….dạ ạ ạ – nhỏ ấp úng
– dạ bé này là em của bạn của bạn con ở nhờ năm nay
– gì cơ – ba tôi trợn mắt
– ai hỏi mà trả lời – con em lêu lêu tôi
– là sao mẹ không hiểu.
Nhỏ chạy lúi húi cúi đầu chào lia lịa ba mẹ tôi
– dạ con chào hai bác – nhỏ cúi đầu
– còn tuii nữa nheeee – con em trợn mắt
– dạ em chào chị
– chào con – mẹ tôi đáp
– dạ mời hai bác vào nhà – nhỏ đứng nép sang một bên nhường lối cho tôi vào
Tôi thì đi phía sau xách cái đống hành lí lũ khũ của mẹ vào , ba tôi cũng thế. Lúc này nhìn gương mặt của con nhỏ thật tội nghiệp gương mặt xụ xuống nhìn như muốn khóc, ngày ngày thường hay quậy tôi, giờ thì lại khép nép như thế lạ thật hà hà
Tôi nhìn con nhỏ cười, con nhỏ nhìn tôi xụ mặt.
– à bé gì ơi vào đây bác hỏi tí chuyện – mẹ tôi nói vọng ra
– vào kìa – tôi nói nhỏ
Nhỏ bước lăng xăng vào bước đi nhẹ nhàng khép nép.
– Con tên gì ?
– Dạ con tên tuyền
– Ồ con học lớp mấy rồi ?
– dạ 11 ạ
– nhà con ở đâu ?
Lúc này tôi nhanh nhảo đáp,
– ba mẹ nó ra nước ngoài hết rồi, nó ở với chị bên quận 7 mà chị nó thì đi công tác nên gữi qua cho con – tôi nói một hơi
– thật không – mẹ tôi nhíu mài
– dạ thật – tôi với nhỏ gật đầu lia lịa
– Ồ vậy được rồi, cô tưởng con là bạn gái của thằng nhóc này, mà nó dám dắt về chứ
Mặt nhỏ ửng đó lên nhìn mắc cười, tôi thì đứng gãi đâu giả khờ. Mẹ tôi nhìn xung quanh gồi gật gật đầu
– chà lầnn đầu tiên tao thấy chổ mày ở đẹp vậy đấy, chắc là con bé tuyền dọn dẹp phải không
– dạ – nhỏ cười
– Ê bé, coi chừng ông này nghe, ổng dê dữ lắm đó, có ngày con dê già này ăn thịt đó – con em tôi xen vào
Tôi sượn cả mặt, miệng thì cứ ú ớ, nên chuồng lẹ lên phòng để nhỏ ở lại nói chuyện với ba mẹ tôi.
Vừa bước lên được vài phút thì tiếng chuông lại vang lên, tôi ngó ra ban công nhìn xuống, là Nga tôi thốt lên.
Dáng con nhỏ chạy ra mở cổng cho em mà tôi mắc cười, cái bộ dạng như chuột gặp mèo vậy. Em bước vào với đống đồ ăn lũ khủ trên tay bước vào, tôi len lẽn bước xuống nhà nghe lén.
– Ơ……..
– cháu chào 2 bác, 2 bác lạ – em hỏi
– 2 bác là cha mẹ của thằng minh, bác mới về nước, con là ? – ba tôi hỏi
– dạ con tên Nga, con là bạn của anh Minh ạ – em lễ phép
– Ồ thằng này nhìn vậy mà ghê gớm phếch – ba tôi nhìn mẹ cười.
– hihi – em cười
– con định làm lẫu à – mẹ tôi nheo mắt hỏi
– dạ vâng, sao bác biết hay vậy – em ngơ ngác
– nghề của bác mà – mẹ cười phá lên.
– dạ con xin phép vào bếp làm thức ăn đả, hai bác đi xa chắc mệt, 2 bác đi nghĩ chút đi – em nói
– ông đi đi, tôi ở đây phụ tiếp con bé – mẹ tôi nói
– ừ bà làm gì làm đi
Lúc này nhỏ Tuyền chạy lật đật ra mời ba mẹ tôi uống nước. Ba mẹ tôi gật gù cười thầm nói
– phải chi thằng con mình có được cái tính này nhỉ ? – mẹ tôi liếc lên gác nhìn tôi.
Tôi giật mình quay vào trong………
Dưới bếp râm vang tiếng nói cười của 4 người phụ nữ, làm cho căn nhà này ấm cúng hơn lạ thường. Dường như cái hình ảnh này lại đánh thức ký ức bên trong tôi, đúng rồi, mái ấm nhỏ dưới quê, cũng đả từng có cảnh tượng này rồi. Lòng tôi thắt lại nghẹn ngào.
Anh nhớ Em… Em à
Tôi ngồi tựa ra ban công nhìn hoàn hôn đang buông xuống sau những toà nhà cao. Cả một vùng trời giờ đả trở thành một màu cam đậm, đẹp thật hoàn hôn vẫn đẹp những ngày nào. Mùi thơm pha phả lên trong đêm, ánh sáng của những chiếc đèn neon sáng bừng lên mọi ngóc ngách, ngồi ăn cơm mà lòng tôi ấm áp biết bao, tôi có một gia đình và nhất là tôi được yêu thương bằng tình cảm thật. Mới vài giờ trước còn ngại ngùng giờ đây nhỏ , em và gia đình tôi lại hoà vào nhau trong vui vẽ. Tôi với ba uống bia bàn chuyện chính sự, còn những người phụ nữ còn lại thì bàn chuyện khác. Và rồi khoảnh khắc đó cũng đến, thời gian như ngưng tụ lại, từng đó hoa nở trên bầu trời đêm rực rở , mọi người đứng dậy và nâng cốc đồng thanh nói.
Happy New Year. Chúc Mừng Năm Mới.
Comments for chapter "Chương 35"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận