Mèo Hoang - Lạc Lõng - Chương 20
Bóng con nhỏ khuất dần sau cánh cổng trường cao vời vợi kia, tôi cũng đả từng có những tháng ngày như vầy thôi, nhưng dù sao nó cũng đả qua rồi, kí ức thì vẫn mãi là kí ức thôi, có mong thì nó cũng chẳng thể quay lại, chỉ có thế cố giữ những kí ức tươi đẹp mà thôi. Vẫn vơ với những dòng kí ức chạy qua đầu lúc này, tôi giật bắn người khi tiếng kèn xe vang lên đằng sau lưng tôi. Biết là nãy giờ dựng xe giữa đường củng hơi lâu, tôi quay lại gật gật đầu tỏ vẻ ăn năn hối cải rồi nhấn gas vút đi trong cơn nắng ban mai của những tháng ngày bình yên. Lượn theo những con đường phủ đầy nắng, những không gian đầy khói bụi, những tiếng nói tiếng cười sau lưng…………………………………………………………..
Đả được một tháng từ khi con nhỏ đến nhà tôi, hôm nay là 2-9 là ngày trọng đại của nước việt nam, ngày quốc khánh của cái đất nước này. Hôm nay quốc khánh nên con nhỏ được nghỉ, và tôi cũng được nghĩ sả hơi. Ôi mô phật sau yêu cái ngày này thế không biết nữa, đang loay hoay cuộc cái lá cờ mình đỏ sau vàng lên thì ngước xuống dưới nhà là nguyên một bầy lóc cha lóc chóc đứng trước cửa, đừng nói là nhà tôi chuẩn bị bị úp sọt nha. Vừa treo xong cái lá cờ lên chạy lộc cộc xuống nhà coi thì cái đám láo nháo đó đả ở trong nhà tôi rồi. Mà người mở cửa không ai khác chính là con nhỏ đó chứ ai nữa. thở dài rồi lách khỏi cái đám đó đi pha một tách café. Đang đứng tròng ngòng xem từng giọt café đắng ngét lăn dài trên thành cốc đó, con bé trinh đả đứng lù lù ở phía sau. Con bé chọc nhẹ vào hông tôi một cái rồi cười khúc khích.
– anh làm gì đó
– pha café – tôi giật mình đáp
– bộ anh bị ghiền café hã
– ừ
– trời
– có gì đâu mà trời – tôi lắc đầu đáp
– hông có gì, à mà anh biết bữa nay là ngày gì hông
– biết sao không
– ngày gì
– quốc khánh 2-9 chứ ngày gì
– ặc. ngày khác nữa kìa
– ngày khác à. Hôm nay có 2-9 thôi mà
– trời vậy mà la biết – con nhỏ phụng phịnh cái má có chút phấn hồng
– ừ
– ngày sinh nhật của con Tuyền á
– ừ
– anh không tặng nó gì sao
– tặng gì ?
– anh cứng ngắt quá à
– ừ ai cũng nói thế
– ghét
Con nhỏ đùng đùng ôm mấy lon nước cam trong tủ lạnh của tôi đi lên phía trước, tính la lên rằng
– nước cam của anh mua mà
Nhưng cũng mai là nước cam của tôi hết hồi tuần trước rồi, nước cam này là của con nhỏ mua. Hên quá không là đội quần thiên hạ rồi còn đâu. Thở khì rồi quay lại với cái tách café đen kia đó, sinh nhật của con nhỏ này à, ừ thì sinh nhật….sinh nhật.
Con nhỏ xúng xính trong cái đầm trắng muốt kia đủng đa đủng đỉnh đi xuống chổ tôi, cái má đánh phấn hồng nũng niệu, cái đôi môi hồng nhìn là muốn cắn liền chứ không đùa, vẫn giả vờ như không để ý, tôi vẫn đưa mắt nhìn theo từng giọt café đen đó. Con nhỏ vẫn lấm la lấm lét nhìn tôi, con nhỏ đẩy đẩy tay vào hông tôi thì thào
– làm gì đó
– đuôi à, pha café chứ gì
– ừ
– ừ
Tôi biết con nhỏ ngỏ ý định rũ tôi đi sinh nhật với con nhỏ thôi, nhưng thật sự tôi nghĩ mình không thích hợp với những nơi đó , có lẽ tôi dối lòng mình , cũng chắc có lẽ từ những kí ức đau buồn đó đả biến tôi thành một con người khác chăng.
Lại thêm tiếng bước chân lập ca lập cập đi xuống, lần này là ai nữa đây. Tách café vẫn chưa đầy, cái thứ nước màu đen đó phẵng lặng như từ, không một chút cử động hay gì cả.
– anh ơi đi sinh nhật chung với tụi em nha – tiếng một đứa con gái nào đó vang lên
Tôi quay lại, đôi mắt tôi ngước nhìn người đó. Mái tóc dài nhuộm nâu vàng nhìn cá tính, cái quần jean bó sát, cái áo thun phá cách ( không biết tả sao nữa nói chung là….đéo biết ). Ngừng lại một chút rồi cất cái giọng khàng đi vì khói thuốc nói
– thôi mấy đứa đi đi, anh không đi đâu
– sao dạ
– tại anh còn việc
– 2-9 mà cũng việc nữa sao anh
– ừ
– dạ anh nói vậy thì thui
– ừ
Tiếng bước chân dần xa, tách café cũng đả đầy, tôi đưa lên môi nhấp một cái rồi bước chậm lên phòng. Cánh cửa to khép lại, không gian lại chợt yên lặng, bước cọc cạch lên căn phòng, cái con mèo ục a ục ịt cũng mất tiêu luôn. Chắc đi kím con mèo cái nào rồi đây, tôi thở dài rồi ngả phịt xuống cái giường. cánh quạt trần vẫn quay đều đều như bình thường. tiếng thở khì khò của tôi, đang liêm diêm đôi mắt thì………..bính bong……..tôi giật mình rồi ngẫm ngĩ
– ăn sinh nhật gì mà về sớm vậy trời
Nhưng ngĩ một lú càng thêm mệt óc, tôi bước cọc cạch xuống dưới nhà xem ai bấm chuông, vừa mở cánh cửa ra thì là Quỳnh Nga. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở nhìn không nói gì
– không mở cửa cho em vô à – em cười nói
– có gì không ? – tôi nói khàng khàng
– có gì mới kím anh được à
– đâu có ý đó
– ừm
– anh thay đồ đi – em nói
– thay đồ làm gì, mát mà
– anh chở em đi mua đồ dùm được hông
– đồ gì – tôi hỏi
– đi đi rồi biết
– ừ
Tôi mở cửa cho em vào, bước ra phía sau nhà lấy cho em lon nước cam rồi đặt lên bàn
– ngồi đợi chút
– dạ
Bước lên lầu tắm rữa thay đồ sạch sẽ rồi bước xuống nhà, tiếng con lắc đồng hồ vẫn vang lên khe khẻ nơi gác tường, tôi bước xuống nhà, con nhỏ vẫn ngồi đó, tay hí hoáy điện thoại
– rồi giờ đi đâu
– đi rùi biết
Bước cọc cạch ra khỏi cổng nhà, tôi ngoái đầu lại nhìn em và hỏi
– giờ đi xe ai
– đi xe anh đi
– ừ
Cánh cửa đóng lại, em hôm nay diện một cái quần jean ôm bó sát người, cái áo thun màu nâu bó sát người làm lộ ra đường cong thon thả, và nâng lên cái cặp ngực căn tròn kia. Em ngồi phía sau, đưa hai tay ra đằng trước ôm nhẹ lấy tôi, thật sự tôi không biết mối quan hệ của tôi và em lúc này là như thế nào. Tình 1 đêm rồi chuyển thành tình bạn hay tình yêu. Tôi không thể định nghĩa được cái ôm của em lúc này, ôm cho có, hay là một ý nghĩa gì khác, tôi không biết và cũng không cần hiểu. tôi chỉ im lặng đưa mắt nhình dọc theo những vĩa hè có từng đôi yêu nhau đan chặt tay nhau trong hạnh phúc. Tôi cũng đả từng như vậy mà, và bây giờ tôi cũng có đang có một người con gái đang ôm chặt mình đằng sau đấy thôi, từng hơi thở ấm áp nồng nàng nhẹ bên tai tôi. Ấm thật, cái hơi thở của em thật ấm. nắng buông từng vệt chiều tàn xuống theo tiếng gió rít nhẹ nhàng qua kẻ lá. Chạy vòng vòng một lúc thì em bắt tôi rẽ vào một tiệm bán hàng lưu niệm, dựng chiếc xe lại xong thì tôi cùng em bước vào trong. Em lướt qua hàng gấu bông rồi dừng lại, tôi thì thở dài nhai chót chép viên kẹo cao su trong miệng, mân mê một lúc thì em ôm một con gấu to đùng ra nhìn tôi cười
– mua con này hen
– ừ sao cũng được
– dạ.
Em thấy con gấu sang tôi rồi đẩy về phía tính tiền, ngồi đợi một lúc cho bà chủ gói gém con gấu xòng là hai đứa bước ra và hoà vào lòng đường tấp nập xe cộ. lúc này cũng đả tằm 5h chiều rồi. ngay lúc cao điểm nữa mới ác. Bường một lúc trong những tia nắng cuối chiều thì cũng thoát khỏi, tôi và em bước vào một quán café. Không biết phải café không nữa, nói chung là có bán nước, phía bên ngoài được trang trí bắt mắt, nói chung là rất xì teen, chắc quán này khách chủ yếu là mấy đứa học trò với mấy đứa xì teen thì phải, vẫn đứng ngắm nghía thì em đả đẩy tôi vào và . dường như quán hôm nay được bao thì phải, vắng khách vl =.=’’. Phía trong là một đám con gái, con trai đang xì xa xì xầm cười khúc khích, chưa kịp nhận ra thì em đả đứng đằng sau nói to lên và đả tôi về phía trước
– Happy birthday mít ướt. quà của chị nè…………………………
Đả được một tháng từ khi con nhỏ đến nhà tôi, hôm nay là 2-9 là ngày trọng đại của nước việt nam, ngày quốc khánh của cái đất nước này. Hôm nay quốc khánh nên con nhỏ được nghỉ, và tôi cũng được nghĩ sả hơi. Ôi mô phật sau yêu cái ngày này thế không biết nữa, đang loay hoay cuộc cái lá cờ mình đỏ sau vàng lên thì ngước xuống dưới nhà là nguyên một bầy lóc cha lóc chóc đứng trước cửa, đừng nói là nhà tôi chuẩn bị bị úp sọt nha. Vừa treo xong cái lá cờ lên chạy lộc cộc xuống nhà coi thì cái đám láo nháo đó đả ở trong nhà tôi rồi. Mà người mở cửa không ai khác chính là con nhỏ đó chứ ai nữa. thở dài rồi lách khỏi cái đám đó đi pha một tách café. Đang đứng tròng ngòng xem từng giọt café đắng ngét lăn dài trên thành cốc đó, con bé trinh đả đứng lù lù ở phía sau. Con bé chọc nhẹ vào hông tôi một cái rồi cười khúc khích.
– anh làm gì đó
– pha café – tôi giật mình đáp
– bộ anh bị ghiền café hã
– ừ
– trời
– có gì đâu mà trời – tôi lắc đầu đáp
– hông có gì, à mà anh biết bữa nay là ngày gì hông
– biết sao không
– ngày gì
– quốc khánh 2-9 chứ ngày gì
– ặc. ngày khác nữa kìa
– ngày khác à. Hôm nay có 2-9 thôi mà
– trời vậy mà la biết – con nhỏ phụng phịnh cái má có chút phấn hồng
– ừ
– ngày sinh nhật của con Tuyền á
– ừ
– anh không tặng nó gì sao
– tặng gì ?
– anh cứng ngắt quá à
– ừ ai cũng nói thế
– ghét
Con nhỏ đùng đùng ôm mấy lon nước cam trong tủ lạnh của tôi đi lên phía trước, tính la lên rằng
– nước cam của anh mua mà
Nhưng cũng mai là nước cam của tôi hết hồi tuần trước rồi, nước cam này là của con nhỏ mua. Hên quá không là đội quần thiên hạ rồi còn đâu. Thở khì rồi quay lại với cái tách café đen kia đó, sinh nhật của con nhỏ này à, ừ thì sinh nhật….sinh nhật.
Con nhỏ xúng xính trong cái đầm trắng muốt kia đủng đa đủng đỉnh đi xuống chổ tôi, cái má đánh phấn hồng nũng niệu, cái đôi môi hồng nhìn là muốn cắn liền chứ không đùa, vẫn giả vờ như không để ý, tôi vẫn đưa mắt nhìn theo từng giọt café đen đó. Con nhỏ vẫn lấm la lấm lét nhìn tôi, con nhỏ đẩy đẩy tay vào hông tôi thì thào
– làm gì đó
– đuôi à, pha café chứ gì
– ừ
– ừ
Tôi biết con nhỏ ngỏ ý định rũ tôi đi sinh nhật với con nhỏ thôi, nhưng thật sự tôi nghĩ mình không thích hợp với những nơi đó , có lẽ tôi dối lòng mình , cũng chắc có lẽ từ những kí ức đau buồn đó đả biến tôi thành một con người khác chăng.
Lại thêm tiếng bước chân lập ca lập cập đi xuống, lần này là ai nữa đây. Tách café vẫn chưa đầy, cái thứ nước màu đen đó phẵng lặng như từ, không một chút cử động hay gì cả.
– anh ơi đi sinh nhật chung với tụi em nha – tiếng một đứa con gái nào đó vang lên
Tôi quay lại, đôi mắt tôi ngước nhìn người đó. Mái tóc dài nhuộm nâu vàng nhìn cá tính, cái quần jean bó sát, cái áo thun phá cách ( không biết tả sao nữa nói chung là….đéo biết ). Ngừng lại một chút rồi cất cái giọng khàng đi vì khói thuốc nói
– thôi mấy đứa đi đi, anh không đi đâu
– sao dạ
– tại anh còn việc
– 2-9 mà cũng việc nữa sao anh
– ừ
– dạ anh nói vậy thì thui
– ừ
Tiếng bước chân dần xa, tách café cũng đả đầy, tôi đưa lên môi nhấp một cái rồi bước chậm lên phòng. Cánh cửa to khép lại, không gian lại chợt yên lặng, bước cọc cạch lên căn phòng, cái con mèo ục a ục ịt cũng mất tiêu luôn. Chắc đi kím con mèo cái nào rồi đây, tôi thở dài rồi ngả phịt xuống cái giường. cánh quạt trần vẫn quay đều đều như bình thường. tiếng thở khì khò của tôi, đang liêm diêm đôi mắt thì………..bính bong……..tôi giật mình rồi ngẫm ngĩ
– ăn sinh nhật gì mà về sớm vậy trời
Nhưng ngĩ một lú càng thêm mệt óc, tôi bước cọc cạch xuống dưới nhà xem ai bấm chuông, vừa mở cánh cửa ra thì là Quỳnh Nga. Tôi vẫn mắt nhắm mắt mở nhìn không nói gì
– không mở cửa cho em vô à – em cười nói
– có gì không ? – tôi nói khàng khàng
– có gì mới kím anh được à
– đâu có ý đó
– ừm
– anh thay đồ đi – em nói
– thay đồ làm gì, mát mà
– anh chở em đi mua đồ dùm được hông
– đồ gì – tôi hỏi
– đi đi rồi biết
– ừ
Tôi mở cửa cho em vào, bước ra phía sau nhà lấy cho em lon nước cam rồi đặt lên bàn
– ngồi đợi chút
– dạ
Bước lên lầu tắm rữa thay đồ sạch sẽ rồi bước xuống nhà, tiếng con lắc đồng hồ vẫn vang lên khe khẻ nơi gác tường, tôi bước xuống nhà, con nhỏ vẫn ngồi đó, tay hí hoáy điện thoại
– rồi giờ đi đâu
– đi rùi biết
Bước cọc cạch ra khỏi cổng nhà, tôi ngoái đầu lại nhìn em và hỏi
– giờ đi xe ai
– đi xe anh đi
– ừ
Cánh cửa đóng lại, em hôm nay diện một cái quần jean ôm bó sát người, cái áo thun màu nâu bó sát người làm lộ ra đường cong thon thả, và nâng lên cái cặp ngực căn tròn kia. Em ngồi phía sau, đưa hai tay ra đằng trước ôm nhẹ lấy tôi, thật sự tôi không biết mối quan hệ của tôi và em lúc này là như thế nào. Tình 1 đêm rồi chuyển thành tình bạn hay tình yêu. Tôi không thể định nghĩa được cái ôm của em lúc này, ôm cho có, hay là một ý nghĩa gì khác, tôi không biết và cũng không cần hiểu. tôi chỉ im lặng đưa mắt nhình dọc theo những vĩa hè có từng đôi yêu nhau đan chặt tay nhau trong hạnh phúc. Tôi cũng đả từng như vậy mà, và bây giờ tôi cũng có đang có một người con gái đang ôm chặt mình đằng sau đấy thôi, từng hơi thở ấm áp nồng nàng nhẹ bên tai tôi. Ấm thật, cái hơi thở của em thật ấm. nắng buông từng vệt chiều tàn xuống theo tiếng gió rít nhẹ nhàng qua kẻ lá. Chạy vòng vòng một lúc thì em bắt tôi rẽ vào một tiệm bán hàng lưu niệm, dựng chiếc xe lại xong thì tôi cùng em bước vào trong. Em lướt qua hàng gấu bông rồi dừng lại, tôi thì thở dài nhai chót chép viên kẹo cao su trong miệng, mân mê một lúc thì em ôm một con gấu to đùng ra nhìn tôi cười
– mua con này hen
– ừ sao cũng được
– dạ.
Em thấy con gấu sang tôi rồi đẩy về phía tính tiền, ngồi đợi một lúc cho bà chủ gói gém con gấu xòng là hai đứa bước ra và hoà vào lòng đường tấp nập xe cộ. lúc này cũng đả tằm 5h chiều rồi. ngay lúc cao điểm nữa mới ác. Bường một lúc trong những tia nắng cuối chiều thì cũng thoát khỏi, tôi và em bước vào một quán café. Không biết phải café không nữa, nói chung là có bán nước, phía bên ngoài được trang trí bắt mắt, nói chung là rất xì teen, chắc quán này khách chủ yếu là mấy đứa học trò với mấy đứa xì teen thì phải, vẫn đứng ngắm nghía thì em đả đẩy tôi vào và . dường như quán hôm nay được bao thì phải, vắng khách vl =.=’’. Phía trong là một đám con gái, con trai đang xì xa xì xầm cười khúc khích, chưa kịp nhận ra thì em đả đứng đằng sau nói to lên và đả tôi về phía trước
– Happy birthday mít ướt. quà của chị nè…………………………
Comments for chapter "Chương 20"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận