Mèo Hoang - Lạc Lõng - Chương 15
Một đôi mắt thoáng buồn sau hàng mi kia, một chút kí ức còn động lại trong tôi, tôi là ai, tôi là thằng khốn nạn nào. Tôi là ai trên con đường lặng lẽ đó, lạnh…….thật lạnh quá lạnh lẽo đối với một thằng như tôi. Nghiêng người quay sang nhìn cơ thể đó, gò má hồng hào phờ phạc, vậy tôi lại ngủ với một người đàn bà nữa rồi. trách móc gì quá khứ khi tôi là thằng chẳng ra gì, thì tôi có thể phán xét người đàn bà đang nằm cạnh tôi đó. Tiền có thể khiến một người đàn bà phải bán rẽ thân xác mình đến vậy sao, nó chỉ là một tờ giấy thôi mà sao nó lại có quyền lực đến thế. Ngoài kia sài gòn đả chìm vào lặng yên rồi..
10h đêm
Từng hồi chuông điện thoại vang lên từng hồi nơi đầu giường, cạnh tô là một người phụ nữ đang im đìm trong giấc ngủ
– alo – tôi cố nói thật nhỏ
– đm sướng quá đéo chịu ra à – thằng tuấn vang vọng bên tai tôi
– mày lấy xe tao về nhà đi, tao về sao
– ừ mê con đó rồi à thằng lờ ồn
– ừ biến đi
Tắt cái máy điện thoại rồi đặt lên đầu tủ, quay lưng nhìn sang người đàn bà đó nở một nụ cười nhạt, tôi đưa tay kéo cái chăn lên đắp ngang ngực tôi và người đó. Và thiếp đi trong mơ màng
Một bàn tay nhẹ nhàng lay tôi, âm thanh mờ màng nhưng trong trẻo của người con gái miền nam lọt vào tai tôi
– anh ơi…
Tôi cố gượng mình nhấp nhái đôi mắt nhìn quỳnh nga, người đàn bà vừa qua đêm với tôi
– gì thế
– dạ trời sáng rồi anh
– ừ
Quấn cái khăn trắng rồi bước vào phòng tắm, ngâm mình trong dòng nước ấm này tôi mong nó sẽ gột rữa tội lỗi đêm qua của tôi, nhưng tôi có tội gì nhỉ, bản năng thôi mà, bản năng của một thằng đàn ông, vã lại tôi cũng đầu có làm gì to tát đâu mà phải sợ nhỉ, tiền trao cháo mút thôi mà. Chỉ là một cuộc mua vui của thằng bạn cho tôi thôi, chẳng có gì to tát, chẳng có gì tội lỗi cả.
Ngĩ vẫn vơ một lúc cũng bước ra khỏi phòng tắm, quỳnh nga vẫn ngồi trên cái giường đó nhìn tôi cười tít mắt, một ý nghĩ thoáng qua trong tôi rồi cũng lặng im theo tiếng ồn ào ngoài kia
– gì thế sao còn ngồi đây – tôi hỏi
– dạ em đợi anh
– có việc gì à
– dạ không có, chỉ muốn ra cùng anh thôi
– không sợ à
– sợ gì anh
– thì em không sợ bị scandal hay gì à
– có gì mà phải sợ anh
– ừ tuỳ
– dạ
– mà anh đưa em đi ăn sáng được không?. 9h em có show rồi
– ừ
Mặc trỉnh tề quần áo xong, tôi sánh vai cùng quỳnh nga bước ra khỏi phòng, một mùi hương thoang thoảng bay trong gió qua mũi tôi, một ý nghĩ loé ngang trong đầu tôi. Xe đưa thằng tuấn lờ rồi, lấy gì đưa em đi ăn ta, ngượng ngùng một lúc thì tôi củng gạt qua một bên, tính tiền phòng xong tôi với nhỏ bước ra phía ngoài lấy xe.
– xe anh đâu
– anh đưa bạn rồi
– dạ vậy đi xe em nha
– ừ sao cũng được
Dắt con lead to đùng ra, tôi cằm lái còn nhỏ thì ngồi ngang một bên đằng sau ôm lấy eo tôi, lúc này người khác nhìn vào nhìn thì chúng tôi chẳng khác gì là một đôi tình nhân cả, nhưng liệu họ có hiểu được sự thật bên trong.
– em muốn ăn ở đâu – tôi hỏi
– dạ đâu cũng được
– vậy ăn lề đường chịu không
– dạ
Tôi chạy một lúc rồi tấp vào một quán cơm bình dân bên lề đường, dường như lúc này em là trung tâm của mọi đôi mắt thì phải, mà cũng đúng thôi em quá đẹp mà, ai mà chẳng nhìn. Gạt bỏ cái ý nghĩ đó sang một bên tôi chọn một bàn trong góc cạnh tường. Em vẫn như thế vẫn cười tít mắt nhìn tôi, vẫn hồn nhiên như một cô bé tuổi teen vậy.
– ăn gì – tôi hỏi
– dạ bún riêu đi anh
– ăn cơm đi, ăn bún thì no gì – tôi nói
– dạ – em cười
– ừ
Lúc này mọt người phụ nữ tằm 30 tuổi chắc là chủ quán của tiệm bước chậm lại hỏi
– 2 vợ chồng ăn gì ? – người đó cười
– 2 phần cơm
– vâng có ngay
Cái từ 2 vợ chồng ăn gì đó tôi đả từng có, cũng đả từng hạnh phúc và chia xa với người đó, anh nhớ em, nhớ thật nhiều Quyên à.
Chợt đưa ánh mắt lên nhìn em, em nhìn tôi ngượng ngùng,
– người ta bậy quá ha anh
Sao………sao nó giống quá, vẫn câu nói đó khiến tim tôi tan nát, vẫn cái vẽ mặt ngượng ngùng đó. Đau tôi cảm nhận được hàng triệu con kiến đang gậm nhấm tim tôi
– ừ
Ăn uống xong xuôi tính tiền, tôi lại cằm lái và hào theo dòng người
– em diễn ở đâu
– dạ xxx
– ừ
Nhấn gas vút theo dòng người chen chút kia và đến điểm hẹn, đưa em đến chổ tôi gữi xe xong đưa cho nhỏ
– thôi anh về
– dạ. mà anh về bằng gì
– anh đón taxi
– dạ anh về
Lúc này cũng gần 9h tôi đón xe về nhà và gọi xin nghỉ việc, về đến nhà tôi nhấn chuông ……bính bong…..từng hồi chuông vang lên đều đều trong ánh nắng ban mai của buổi sáng, vẫn không có ai………….bổng tôi tự cười một mình sáng là con nhỏ đi học rồi còn đâu mà ra mở cổng, đúng là lú lẫn thật rồi. Tôi lấy chia khoá dự phòng ra mở cửa rồi bước vào nhà, vừa vào trong con mèo ú ịch đả kêu meo meo lên dồn dập từ trên lầu. một linh cảm xấu qua đầu tôi, tôi nhanh chân chạy lên phòng co nhỏ, con nhỏ ngả nhào dưới đất, mồ hôi nhễ nhại……………….tôi hoảng hốt chạy lại bên cạnh đở con nhỏ, tôi gờ chán nhỏ thì nóng hừng hực, tôi nhanh chóng bế con nhỏ xuống dưới nhà và gọi taxi đưa nhỏ đến bệnh viện
10h đêm
Từng hồi chuông điện thoại vang lên từng hồi nơi đầu giường, cạnh tô là một người phụ nữ đang im đìm trong giấc ngủ
– alo – tôi cố nói thật nhỏ
– đm sướng quá đéo chịu ra à – thằng tuấn vang vọng bên tai tôi
– mày lấy xe tao về nhà đi, tao về sao
– ừ mê con đó rồi à thằng lờ ồn
– ừ biến đi
Tắt cái máy điện thoại rồi đặt lên đầu tủ, quay lưng nhìn sang người đàn bà đó nở một nụ cười nhạt, tôi đưa tay kéo cái chăn lên đắp ngang ngực tôi và người đó. Và thiếp đi trong mơ màng
Một bàn tay nhẹ nhàng lay tôi, âm thanh mờ màng nhưng trong trẻo của người con gái miền nam lọt vào tai tôi
– anh ơi…
Tôi cố gượng mình nhấp nhái đôi mắt nhìn quỳnh nga, người đàn bà vừa qua đêm với tôi
– gì thế
– dạ trời sáng rồi anh
– ừ
Quấn cái khăn trắng rồi bước vào phòng tắm, ngâm mình trong dòng nước ấm này tôi mong nó sẽ gột rữa tội lỗi đêm qua của tôi, nhưng tôi có tội gì nhỉ, bản năng thôi mà, bản năng của một thằng đàn ông, vã lại tôi cũng đầu có làm gì to tát đâu mà phải sợ nhỉ, tiền trao cháo mút thôi mà. Chỉ là một cuộc mua vui của thằng bạn cho tôi thôi, chẳng có gì to tát, chẳng có gì tội lỗi cả.
Ngĩ vẫn vơ một lúc cũng bước ra khỏi phòng tắm, quỳnh nga vẫn ngồi trên cái giường đó nhìn tôi cười tít mắt, một ý nghĩ thoáng qua trong tôi rồi cũng lặng im theo tiếng ồn ào ngoài kia
– gì thế sao còn ngồi đây – tôi hỏi
– dạ em đợi anh
– có việc gì à
– dạ không có, chỉ muốn ra cùng anh thôi
– không sợ à
– sợ gì anh
– thì em không sợ bị scandal hay gì à
– có gì mà phải sợ anh
– ừ tuỳ
– dạ
– mà anh đưa em đi ăn sáng được không?. 9h em có show rồi
– ừ
Mặc trỉnh tề quần áo xong, tôi sánh vai cùng quỳnh nga bước ra khỏi phòng, một mùi hương thoang thoảng bay trong gió qua mũi tôi, một ý nghĩ loé ngang trong đầu tôi. Xe đưa thằng tuấn lờ rồi, lấy gì đưa em đi ăn ta, ngượng ngùng một lúc thì tôi củng gạt qua một bên, tính tiền phòng xong tôi với nhỏ bước ra phía ngoài lấy xe.
– xe anh đâu
– anh đưa bạn rồi
– dạ vậy đi xe em nha
– ừ sao cũng được
Dắt con lead to đùng ra, tôi cằm lái còn nhỏ thì ngồi ngang một bên đằng sau ôm lấy eo tôi, lúc này người khác nhìn vào nhìn thì chúng tôi chẳng khác gì là một đôi tình nhân cả, nhưng liệu họ có hiểu được sự thật bên trong.
– em muốn ăn ở đâu – tôi hỏi
– dạ đâu cũng được
– vậy ăn lề đường chịu không
– dạ
Tôi chạy một lúc rồi tấp vào một quán cơm bình dân bên lề đường, dường như lúc này em là trung tâm của mọi đôi mắt thì phải, mà cũng đúng thôi em quá đẹp mà, ai mà chẳng nhìn. Gạt bỏ cái ý nghĩ đó sang một bên tôi chọn một bàn trong góc cạnh tường. Em vẫn như thế vẫn cười tít mắt nhìn tôi, vẫn hồn nhiên như một cô bé tuổi teen vậy.
– ăn gì – tôi hỏi
– dạ bún riêu đi anh
– ăn cơm đi, ăn bún thì no gì – tôi nói
– dạ – em cười
– ừ
Lúc này mọt người phụ nữ tằm 30 tuổi chắc là chủ quán của tiệm bước chậm lại hỏi
– 2 vợ chồng ăn gì ? – người đó cười
– 2 phần cơm
– vâng có ngay
Cái từ 2 vợ chồng ăn gì đó tôi đả từng có, cũng đả từng hạnh phúc và chia xa với người đó, anh nhớ em, nhớ thật nhiều Quyên à.
Chợt đưa ánh mắt lên nhìn em, em nhìn tôi ngượng ngùng,
– người ta bậy quá ha anh
Sao………sao nó giống quá, vẫn câu nói đó khiến tim tôi tan nát, vẫn cái vẽ mặt ngượng ngùng đó. Đau tôi cảm nhận được hàng triệu con kiến đang gậm nhấm tim tôi
– ừ
Ăn uống xong xuôi tính tiền, tôi lại cằm lái và hào theo dòng người
– em diễn ở đâu
– dạ xxx
– ừ
Nhấn gas vút theo dòng người chen chút kia và đến điểm hẹn, đưa em đến chổ tôi gữi xe xong đưa cho nhỏ
– thôi anh về
– dạ. mà anh về bằng gì
– anh đón taxi
– dạ anh về
Lúc này cũng gần 9h tôi đón xe về nhà và gọi xin nghỉ việc, về đến nhà tôi nhấn chuông ……bính bong…..từng hồi chuông vang lên đều đều trong ánh nắng ban mai của buổi sáng, vẫn không có ai………….bổng tôi tự cười một mình sáng là con nhỏ đi học rồi còn đâu mà ra mở cổng, đúng là lú lẫn thật rồi. Tôi lấy chia khoá dự phòng ra mở cửa rồi bước vào nhà, vừa vào trong con mèo ú ịch đả kêu meo meo lên dồn dập từ trên lầu. một linh cảm xấu qua đầu tôi, tôi nhanh chân chạy lên phòng co nhỏ, con nhỏ ngả nhào dưới đất, mồ hôi nhễ nhại……………….tôi hoảng hốt chạy lại bên cạnh đở con nhỏ, tôi gờ chán nhỏ thì nóng hừng hực, tôi nhanh chóng bế con nhỏ xuống dưới nhà và gọi taxi đưa nhỏ đến bệnh viện
Tới đây thôi, đi ăn cơm với gấu tối viết tiếp
Comments for chapter "Chương 15"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận