Mèo Hoang - Lạc Lõng - Chương 10
Tiếng con nhỏ khẻ làm tôi giật mình, lúc này có một đôi mắt sòng sọc nhìn tôi không chớp mắt, nếu là tôi như ngày trước thì đôi mắt đó ăn nguyên cái ly vào đầu rồi chứ ở đó mà nhìn với chả dò. Tiếng con nhỏ văng vẵng bên tay vè kéo tôi đi không luyến tuyết, mặt cho ánh mắt của thằng trưởng phòng kia, mày nhìn mày làm gì được tao, cứ nhìn đi con nhìn đê bố đéo sợ mày.
– đi đi anh nhanh lên – tiếng nhỏ trân làm tôi giật mình
– ừ cũng được
Bước vào thang máy xuống phòng tiếp tân, mọi ánh mắt đều dồn về tôi, gì thế này vậy ta không lẻ tôi có sức hút vậy sao, tôi nghỉ bụng như vậy nhưng chưa kịp hiểu ra thì nhỏ đả lôi ra khỏi cửa rồi. Len lõi qua dòng xe chen chút mà tôi muốn đứng tim lên, nhưng cũng phải cố luồng lách cùng với nhỏ qua bên lề bên kia.. đứng trước một tiệm cơm văn phòng khác to, có máy đều hoà đàng hoàng, còn một bên là một tiệm cơn bình dân lấn ra cả ngoài lòng đường, ngẫm nghỉ một lúc là tôi kéo con nhỏ sang tiệm cơm bình dân. Mặc dù đó không phải là tính cách của tôi, bước vào một quán cơm vỉa hè lụp xụp, tuy quán khá nhỏ nhưng lại rất sạch sẽ, lúc này còn sớm nên quán còn thưa khách thì phải, tôi dẫn con nhỏ vào một cái bàn ngay góc sạch sẽ, con nhỏ thì nhìn xung quanh cái quán như công an đi tìm chứng cứ vậy
– gì vậy – tôi hỏi
– dạ hông có gì – nhỏ đáp
Một người đàn bà tầm 35 tuổi bước nhanh lại nở một nụ cười nhẹ nhàng ấm áp trên môi hỏi 2 đứa tôi
– 2 vợ chồng dùng gì – chủ tiệm hỏi
Con nhỏ ớ lên một tiếng rồi cứng họng không nói được gì, còn riêng tôi thì vẫn bình thản, vì tôi miễng cứ đi đâu với bất cứ con nhỏ nào là bị kêu bằng ‘’ vợ chồng ‘’ không hiểu sao tôi luôn bị gắn cái mác như vậy nữa, nhưng tôi cũng bơ qua chẳng nghỉ ngợi gì
– 2 phần cơm gà – tôi nói
– à mà chị lấy cho em 2 chai nước pepsi nữa – tôi nói
Người đó quay đi để lại một bầu không khí ngờ nghệch của con nhỏ dành cho tôi, con nhỏ mặt ngượng lên liếc nhìn tôi rồi cụp xuống xấu hổ
– người ta kì quá hé anh
– ừ – tôi đáp nhẹ
– dạ
Không khí như nóng rang hơn khi nhiều cơ thể con người bước nhanh vào quán, tiếng ồn ào dường như làm nhỏ trân khó chịu thì phải, tôi thở dài rồi hỏi
– không thích quán này à
– dạ không phải
– ừ
– ăn cơm đi tới rồi kìa – tôi nói tiếp
Người đàn bà đặt nhẹ hai phần cơm gà thơm phức xuống bàn cùng hai chai nước ngọt, tôi bắt đầu ăn nhẹ nhàng, ( với gái thì thế thôi, chứ riêng là trong vòng một nốt nhạc là sạch )
………………………………………………………………………………………………………..
– anh à – con nhỏ lay tôi
– gì ?
– chiều tan sở anh rãnh hông đi với em mua cái laptop với – con nhỏ nhũng nhịu
– à ừ cũng được
– dạ cám ơn anh
– không có gì
Tính tiềng phần cơm xong có 60 nghìn đúng là sự lựa chọn đúng đắn khi vào đây, và tất nhiên là tôi trả rồi
). Quán ăn cũng gần công ti bước ngang qua lộ là tới, quay vào lại công ti thở phào nhẹ nhỡm sao thoát khỏi cái nóng của ngoài kia.
Lăng xăng với công việc bộn bề mà không nhớ đến thời gian cũng đả gần chiều, từng vệt nắng màu cam đổ dài qua ô kính gọi vào bàn làm việc. bính bong, tiếng câm kim ngắn đè lên con số 5 tròn trỉnh tôi giật mình sau một ngày uể oải. thu xếp xong cái mớ giấy tờ lù xù bù vào cặp định bước ra về thì nhỏ trân nếu tôi lại
– đi anh
– đi đâu ? – tôi hỏi
– trưa anh nói đi mua lap với e mà – con nhỏ nhũng nhịu
– ừ anh quên
– dạ giờ đi ha
– ừ
Bước xuống với con nhỏ cùng với cái cập tap đen trên tay, lấy xe xong tôi ngồi thủng thẳng đợi con nhỏ, lúc này trời buôn từng hạt nắng nhẹ nhàng xuống cái vĩa hè thênh thang, từng ngọn gió cuốn đi những tán lá đả úa màu kêu rộp rạp nge rất vui tay. Mẫn mê với dòng người đang chen chút dưới lòng đường đầy xe cộ kia mà không hay con nhỏ đang đứng đằng sau cười mim mĩm
– hù nhìn gì đó – nhỏ trân hỏi
– à không gì
– đi nha anh
– ừ
Lướt nhẹ trên con đường hoà vào từng dòng người đang nói đuôi nhau về nhà kia, một hơi thở ấm áp phập phồng bên tai tôi, con nhỏ ngồi tựa sát vào đến nổi cặp vú của nhỏ chạm sát vào lưng tôi khiến tôi muốn trào máu ra vậy, nhưng không lẻ bây giờ nói em ngồi xích ra đi, vú em cọ lưng anh khó chịu quá. Tôi cũng im thinh thích không nói tiếng nào cứ để nó cọ sát vào lưng, đằng sau con nhỏ thì cứ chỉ chỉ chỏ chỏ chổ này chổ nọ
– mua ở đâu e
– dạ chổ XXX đi anh
– ừ
Đảo một vòng cũng tới gữi xe xong xuôi bước cọc cạch vào trong, hơi máy lạnh phả vào tôi lạnh tê cả người, nhưng cũng phải giữ trạnh thái bình thường. đảo vòng vòng một lúc cũng được một cái lap xong bước cọc cạch ra khỏi chổ. Lúc này cũng đả tầm 7h tối từng ánh đèn bừng sáng lên mọi ngóc ngách của thành phố xa lệ này, tôi lắc nhẹ đầu dẫn xe ra.
– anh à – nhỏ kêu
– gì e về chưa
– khoan mình đi ăn rồi hả về nha
– hã à ừ cũng đươc
– đi ăn hủ tiếu nha
– ừ
Đảo vòng vòng mấy con đường cuối cùng cũng tấp vào một quán bên đường, anh xong xuôi thì cũng đả 7h30 tối. tôi đành phải trở con nhỏ về tận nhà rồi mới về tới nhà được
Trong nhà vẫn còn có ánh đèn hiêu hắt nhưng lạnh lẽo, mở nhẹ cánh cửa ra dẫn con xe vào, bước nhẹ vào trong nhà chợt có một khung cảnh khiến tim tôi thắt lại.. có một người con gái đàn nằm ngủ thiếp trên bàn và một mâm cơm đả nguội lạnh…………………………………
– đi đi anh nhanh lên – tiếng nhỏ trân làm tôi giật mình
– ừ cũng được
Bước vào thang máy xuống phòng tiếp tân, mọi ánh mắt đều dồn về tôi, gì thế này vậy ta không lẻ tôi có sức hút vậy sao, tôi nghỉ bụng như vậy nhưng chưa kịp hiểu ra thì nhỏ đả lôi ra khỏi cửa rồi. Len lõi qua dòng xe chen chút mà tôi muốn đứng tim lên, nhưng cũng phải cố luồng lách cùng với nhỏ qua bên lề bên kia.. đứng trước một tiệm cơm văn phòng khác to, có máy đều hoà đàng hoàng, còn một bên là một tiệm cơn bình dân lấn ra cả ngoài lòng đường, ngẫm nghỉ một lúc là tôi kéo con nhỏ sang tiệm cơm bình dân. Mặc dù đó không phải là tính cách của tôi, bước vào một quán cơm vỉa hè lụp xụp, tuy quán khá nhỏ nhưng lại rất sạch sẽ, lúc này còn sớm nên quán còn thưa khách thì phải, tôi dẫn con nhỏ vào một cái bàn ngay góc sạch sẽ, con nhỏ thì nhìn xung quanh cái quán như công an đi tìm chứng cứ vậy
– gì vậy – tôi hỏi
– dạ hông có gì – nhỏ đáp
Một người đàn bà tầm 35 tuổi bước nhanh lại nở một nụ cười nhẹ nhàng ấm áp trên môi hỏi 2 đứa tôi
– 2 vợ chồng dùng gì – chủ tiệm hỏi
Con nhỏ ớ lên một tiếng rồi cứng họng không nói được gì, còn riêng tôi thì vẫn bình thản, vì tôi miễng cứ đi đâu với bất cứ con nhỏ nào là bị kêu bằng ‘’ vợ chồng ‘’ không hiểu sao tôi luôn bị gắn cái mác như vậy nữa, nhưng tôi cũng bơ qua chẳng nghỉ ngợi gì
– 2 phần cơm gà – tôi nói
– à mà chị lấy cho em 2 chai nước pepsi nữa – tôi nói
Người đó quay đi để lại một bầu không khí ngờ nghệch của con nhỏ dành cho tôi, con nhỏ mặt ngượng lên liếc nhìn tôi rồi cụp xuống xấu hổ
– người ta kì quá hé anh
– ừ – tôi đáp nhẹ
– dạ
Không khí như nóng rang hơn khi nhiều cơ thể con người bước nhanh vào quán, tiếng ồn ào dường như làm nhỏ trân khó chịu thì phải, tôi thở dài rồi hỏi
– không thích quán này à
– dạ không phải
– ừ
– ăn cơm đi tới rồi kìa – tôi nói tiếp
Người đàn bà đặt nhẹ hai phần cơm gà thơm phức xuống bàn cùng hai chai nước ngọt, tôi bắt đầu ăn nhẹ nhàng, ( với gái thì thế thôi, chứ riêng là trong vòng một nốt nhạc là sạch )
………………………………………………………………………………………………………..
– anh à – con nhỏ lay tôi
– gì ?
– chiều tan sở anh rãnh hông đi với em mua cái laptop với – con nhỏ nhũng nhịu
– à ừ cũng được
– dạ cám ơn anh
– không có gì
Tính tiềng phần cơm xong có 60 nghìn đúng là sự lựa chọn đúng đắn khi vào đây, và tất nhiên là tôi trả rồi
Lăng xăng với công việc bộn bề mà không nhớ đến thời gian cũng đả gần chiều, từng vệt nắng màu cam đổ dài qua ô kính gọi vào bàn làm việc. bính bong, tiếng câm kim ngắn đè lên con số 5 tròn trỉnh tôi giật mình sau một ngày uể oải. thu xếp xong cái mớ giấy tờ lù xù bù vào cặp định bước ra về thì nhỏ trân nếu tôi lại
– đi anh
– đi đâu ? – tôi hỏi
– trưa anh nói đi mua lap với e mà – con nhỏ nhũng nhịu
– ừ anh quên
– dạ giờ đi ha
– ừ
Bước xuống với con nhỏ cùng với cái cập tap đen trên tay, lấy xe xong tôi ngồi thủng thẳng đợi con nhỏ, lúc này trời buôn từng hạt nắng nhẹ nhàng xuống cái vĩa hè thênh thang, từng ngọn gió cuốn đi những tán lá đả úa màu kêu rộp rạp nge rất vui tay. Mẫn mê với dòng người đang chen chút dưới lòng đường đầy xe cộ kia mà không hay con nhỏ đang đứng đằng sau cười mim mĩm
– hù nhìn gì đó – nhỏ trân hỏi
– à không gì
– đi nha anh
– ừ
Lướt nhẹ trên con đường hoà vào từng dòng người đang nói đuôi nhau về nhà kia, một hơi thở ấm áp phập phồng bên tai tôi, con nhỏ ngồi tựa sát vào đến nổi cặp vú của nhỏ chạm sát vào lưng tôi khiến tôi muốn trào máu ra vậy, nhưng không lẻ bây giờ nói em ngồi xích ra đi, vú em cọ lưng anh khó chịu quá. Tôi cũng im thinh thích không nói tiếng nào cứ để nó cọ sát vào lưng, đằng sau con nhỏ thì cứ chỉ chỉ chỏ chỏ chổ này chổ nọ
– mua ở đâu e
– dạ chổ XXX đi anh
– ừ
Đảo một vòng cũng tới gữi xe xong xuôi bước cọc cạch vào trong, hơi máy lạnh phả vào tôi lạnh tê cả người, nhưng cũng phải giữ trạnh thái bình thường. đảo vòng vòng một lúc cũng được một cái lap xong bước cọc cạch ra khỏi chổ. Lúc này cũng đả tầm 7h tối từng ánh đèn bừng sáng lên mọi ngóc ngách của thành phố xa lệ này, tôi lắc nhẹ đầu dẫn xe ra.
– anh à – nhỏ kêu
– gì e về chưa
– khoan mình đi ăn rồi hả về nha
– hã à ừ cũng đươc
– đi ăn hủ tiếu nha
– ừ
Đảo vòng vòng mấy con đường cuối cùng cũng tấp vào một quán bên đường, anh xong xuôi thì cũng đả 7h30 tối. tôi đành phải trở con nhỏ về tận nhà rồi mới về tới nhà được
Trong nhà vẫn còn có ánh đèn hiêu hắt nhưng lạnh lẽo, mở nhẹ cánh cửa ra dẫn con xe vào, bước nhẹ vào trong nhà chợt có một khung cảnh khiến tim tôi thắt lại.. có một người con gái đàn nằm ngủ thiếp trên bàn và một mâm cơm đả nguội lạnh…………………………………
Comments for chapter "Chương 10"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận