Lâu Đài Trên Cát - Chương 37
Hạnh về đến nhà, cơm nước do em gái nấu xong, cô lên mạng tìm các tài liệu kiến thức về tài chính ngân hàng, cô muốn mai cô gây ấn tượng với anh trai của Hùng. Đây là một công việc cô từ lâu yêu thích và mong mỏi, nó phù hợp với tính tình của cô, với tấm bằng quản trị kinh doanh cô học ra, và hơn hết tất cả, cô biết sếp mới của cô là người khác, cô không lo bị áp lực tình dục rình rập. Dù anh của Hùng là cũng chỉ là đàn ông, nhưng nếu anh ấy có máu dê đi nữa , cô cũng không phải đối tượng, là bạn của Hùng, anh ấy dĩ nhiên cũng se coi cô như em mình, nếu cô làm tốt, anh ấy sẽ che chở.
Cô thầm nghĩ mình may mắn khi cùng Hương đi uống café hôm đó và quen anh. Ở anh có những tính cách mà cô lựa chọn cho người đàn ông của mình, sâu sắc, sống nội tâm, có trách nhiệm với vợ con, cô nhớ lại lúc hôm mới gặp nhau, anh mở điện thoại khoe hình bé và chị, cô đọc được niềm hạnh phúc lấp lánh trong mắt anh lúc đó. Không hiểu vợ anh có biết anh thương chị ấy nhiều như vậy không, vì gia đình vợ con, anh ra đường làm lụng, tàn tạ bèo nhèo người ta cười chê anh cũng không ngại. Nhưng không hiểu vợ anh nghĩ sao mà bỏ anh lang thang một mình bươn chải như thế, còn chị lại ở nhà với ba mẹ chị, dẫu sao con bé cũng hơn 1 tuổi rồi, cô thấy người quen cô ở quê, con cũng còn nhỏ như vậy, người ta cũng gửi hai bên nội ngoại, vợ chồng dắt díu nhau vào sài gòn hủ hỉ với nhau. Là kiểu con gái sống cổ điển, dù chưa có chồng, cô cũng hiểu tại sao mà ông bà mình nói” xuất giá tòng phu”, theo chồng không hẳn là hầu hạ chồng, mà là theo chồng là để giữ chồng, là chia ngọt sẽ bùi với nhau, tình yêu dần dần hóa thành tình sâu nghĩa nặng, mới ăn đời ở kiếp với nhau được, các cụ nói có sai bao giờ. Tình cảm, bên cạnh sở hữu, còn là hi sinh. Không hiểu chị ấy nghĩ sao nữa, cô thở dài và tội nghiệp cho anh.
Lại nhớ đến hôm nay anh dùng từ ngữ phũ phàng và độc địa khi tư vấn cho bạn cô, cô thấy tội nghiệp Hương nhưng cô biết nó cần như thế, ở sài gòn này nó cần 1 người như anh làm bạn, làm anh, và đôi khi nghiêm khắc như ba mẹ nó mới được. Bạn thân với nhau 5 năm, cô hiểu nó đủ để biết nó cần ai và khi nào. Nó sống sao kệ nó, miễn nó thành thật và thẳng thắn với mình là được, nghĩ đến đó, cô trở lại vào đống tài liệu “ đánh giá về các ngân hàng thương mại” mới load từ internet về.
Nếu cô biết được bạn cô đang bắt đầu là nạn nhân của con quỷ núp bóng bên trong của người đàn ông cô đang thần tượng, không biết cô nghĩ sao. Sự đời, thấy vậy mà không phải vậy, ai cũng có hai mặt đối lập, thiên thần và ác quỹ tồn tại song song, trong âm có dương, trong dương có âm, hình thái cực lưỡng nghi mà người ta hay vẽ, chính là triết lý cực thịnh sinh suy, suy cực thì khởi thịnh, viên mãn thì khởi khuyết, cổ nhân vẽ ra thái cực lưỡng nghi, phát triển hai cực âm dương, đưa quy luật âm dương vào biến thiên tuần hoàn của trời đất, vào kiếp người, chính là muốn con người làm gì nghĩ gĩ cũng phải thấu đáo hết hai mặt,phải biết trong cái này có cái kia, khi có thì nên phải lo mất, khi mất thì cố gắng vươn lên để có lại chứ không nên buông bỏ,phải hiễu hết những khuất tất trong một sự việc, nếu không hiểu hết, dù có làm gì, cũng không vững chải, cũng lại cực thịnh thì khởi suy, là 1 dạng lâu đài trên cát mà thôi. Thực tế chứng minh hiển nhiển, nhà giàu quá mà chưa biết đủ, thì trở nên hư hỏng sa đọa rồi nghèo lại, các triều đại sau kỳ hưng thịnh là đến thời kỳ suy tàn, rồi bị thay thế bởi triều đại khác hưng thịnh , và trong cả chính tâm não của con người, khi mới khổ sở quá, người ta than vãn, nhưng khi tận khổ rồi, người ta không còn than vãn nữa, mà cứng rắn đối đầu với nó và vượt qua.
( Còn tiếp)