Lâu Đài Trên Cát - Chương 36
An và Hạnh về đến nhà lúc 19h, hôm nay tiếp 2 hội khách, do tâm trạng vui vẻ, 2 cô uống hơi nhiều, hôm nay làm ít tiền hơn hôm qua. Thấy gã chưa về, mà hôm qua nghe gã nói 4h xong công việc rồi về, Hồng alo cho gã
– Anh hả, đâu rồi, tụi em về rồi nè. Mệt quá.
– Anh đang đi công việc với Hạnh, chị Hạnh hôm đi lẩu hải sản đó, nhớ không, có chị Hương nữa
– Uh, xong về nhé, em và An tắm rửa nghỉ ngơi đây, có mua sẵn bánh mì chả lụa, nem, chả huế, thịt nguội, tý về ăn nhé
– Uh, 2 bé nghỉ đi, tý anh về.
Hồng cúp máy, cô không buồn khi nghe gã đi với Hạnh và Hương, cô biết gã sẽ không bờm xơm gì ai đâu. Nhưng cô không biết cô đã nhầm, cô chỉ biết con người luật sư, sống lý trí, tình nghĩa, từng trải của gã, cô hoàn toàn không biết còn có một thằng lưu manh vỉa hè trong gã.
Cách đó 11km, con trăn quay qua nhìn con khỉ và Hạnh, “ An và Hồng alo chờ anh về ăn, hôm nay ở đấy có bánh mì chả lụa, hình như con Hồng là fan của bánh mì chả lụa”
Hương hiểu gã nói trống không mà là nói cho mình nghe chứ không phải Hạnh, cô nghiến răng trong miệng, chỉ cần nghe giọng điệu của gã, cô biết gã và Hồng và An đã thế nào rồi, sự liên tưởng lại kéo đêm đó về trong đầu cô, Hồng và An đã làm cô…mày đúng là con đĩ chó chết, cô lại chửi mình khi thấy ươn ướt ở cửa mình.
Hạnh đứng dậy, thôi về, cho anh Hùng về nghỉ ngơi. Anh về Tân Bình thì chở Hương về nhé, tiện hơn em về quận 7, mai 10h em qua gặp anh trai, xong em alo anh.
Trên đường xuống bãi xe, gã bảo Hương nhá máy vào máy gã cho gã lưu tên, rồi bảo cô
Hôm nay có phone của em rồi, có gì alo anh.
Trên đường về, ngồi xa xa sau lưng gã, Hương thấy gã chạy xe kĩ lưỡng cẩn thận, không giật cục như mấy tên dê xồm cô quen, dường như cô không tồn tại vậy. Tự nhiên thấy gã ghé vào 1 hàng hoa dọc CMT8, đợi anh chút, mua giỏ hoa tý về tặng người bạn
Gã mang ra một giỏ hoa rất đẹp, đưa cô cầm.
Đến trước ngõ nhà cô, gã bưng hai tay đưa giỏ hoa cho cô, tặng em, nhân ngày mình kết bạn với nhau. Hương đứng đó, mụ mị, hai tay vô thức ôm lấy giỏ hoa, lí nhí gật đầu rồi vào nhà.
Nhìn bóng cô khuất sau ngõ quẹo, gã mỉm cười, hôm nay vậy đủ rồi, sợi dây xích con mồi đã hình thành, từ từ rồi bện cho chắc, con ong mới sa vào lưới nhện, còn quẫy đạp khỏe lắm, chưa cần ăn vội, giờ về đã.
Gã dắt xe vào nhà khi Hồng và An đang nằm nghỉ, hôm nay bia bọt hơi nhiều, 2 cô cũng mệt mỏi, tắm rửa rồi nghỉ ngơi, nằm ngủ thiu thiu.
Gã vào khóa cửa nhà cẩn thận, rồi vào thay đồ tắm rửa, thấy đồ đạc các cô thay ra, gã gom hết rồi cho vào máy giặt, rồi quét lau sàn nhà, gã vào tắm rồi ra ngồi nghỉ ngơi, một ngày dài ổn thỏa, công việc tốt, lại thêm cảm giác bắt được con mồi làm gã vui sướng. Nhớ đến vợ con ở quê, gã ra ngoài gọi điện thoại. Nghe con bé bi bô trong máy, gã thầm cảm ơn nó, nhờ có nó mà gã có cái phanh kẹp mình lại, những khi mình đi quá đà, gã biết, mới đi 2 ngày, vợ gã chưa thấy nhớ gã đâu, tình yêu trẻ con của cô, gã hiểu.
Chồm lại 2 cơ thể nõn nà nóng hổi nằm đó, đôi tay rắn chắc của gã bắt đầu xoa bóp thư dãn cho 2 cô, gã biết hai cô mệt mỏi, từng ngón tay khỏe mạnh của gã bấm vào các huyệt trên đùi, bả vai, xương sống, thắt lưng làm Hồng và An tỉnh lại, 2 cô nằm im, tận hưởng cảm giác ấm áp vì được đàn ông chở che, chăm sóc, nâng niu, cảm giác mà dù đã qua tay nhiều người, nhưng các cô không được hưởng thụ từ khi chia tay tình yêu đầu lên sài gòn bương chải. 2 cô cảm thấy mình tan ra trong cảm giác từng cái nhấn tay, châm, điểm của gã. Từ lúc gã về 2 cô đã biết, thấy gã lui cui làm nội trợ, hiểu ý gã nên hai cô nằm im cho gã làm, nếu không phải gã là người đàn ông như vậy, 2 cô đâu để gã ở đến hôm nay.
Gã biết 2 cô hơi tỉnh dậy và lim dim ngủ tiếp, gã học được nghề bấm huyệt mat xa này, khi cách đây 10 năm, gã làm nghề đấm bóp giác hơi dạo, hàng đêm gò mình trên cái xe đạp với bộ đồ nghề lóc cóc phía sau, nuôi giấc mộng trở thành luật sư, cái nghề mà từ bé gã xem phim bộ “hồ sơ trinh sát” gã hâm mộ, gã cảm thấy nó mang lại sự công bằng cho những người yếu thế, những người mà vì cái nghèo, cái khổ, sự nông cạn do không được ăn học rồi 1 bước sa chân.
Giờ này, trái ngược với Hồng và An, Hương về nhà, sau khi làm những việc không tên xong, cô nhìn giỏ hoa chưng trên bàn trang điểm, nhớ lại chủ nhân bó hoa đó, cô vừa uất ức khi nhớ lại sự thô bỉ của hắn, vừa lại khoan khoái khi hắn ga lăng với mình, những cảm xúc trái ngược đan xen vào nhau, lại nhớ lại hình ảnh mình hôm nay , váy tốc lên, mông đít trần trụi bị hắn sĩ vả chà đạp, vừa đau lại vừa sướng khoái, cô bèn đứng dậy nhìn vào gương, không lẽ con người dâm tiện đĩ thỏa đó mới là mình, còn con người mà trước tới nay mình đem ban phát cho Hoàng, Tuấn, Hải, Phong, Vĩnh…gần chục cái tên lướt qua óc cô, chỉ là cái vỏ thôi sao?
Nghĩ đến giờ này hắn đang ở nhà Hồng và An, liên tưởng đến Chui với 2 cô gái hôm dự tiệc, cô thấy mình nóng bỏng hơn, rồi hình ảnh cô gái trong gương trở nên vặn vẹo, một tay chống vào gương, 1 tay kẹp chặt vào háng, bàn tay nó luồn sâu vào cái khe mọng nước, moi móc, vặn xoắn như muốn lôi con đàn bà đĩ thỏa dâm tiện trong nó ra vứt đi, nhưng bàn tay không đó làm được, theo những cái va chạm moi móc đó, con đàn bàn đó dường như lần lần lớn lên thêm, chi phối cô, rồi hoàn toàn xâm chiếm cô, và cô nổ bùng ra trong khoái cảm, trong khi vừa thở dốc vừa khụy từ từ xuống đất, hình ảnh cô đang nhớ đến là hình ảnh 1 con đàn bà dâm tiện nằm tô hô trong người đàn ông, váy tốc lên cho hắn tàn bạo với mình.
( Còn tiếp)