Ký Ức - Chương 25
SỰ QUẪY ĐẠP CUỐI CÙNG
Tặng bác danchoix một chap mới tinh lun …
SAY ĐẮM
8h, vấn không thấy em, tôi ra nhà xe lấy xe phi xuống nhà em. Cổng khép hờ, dắt xe vào tận trong sân, tôi lên tiếng.
– Hương ơi.
Gọi đến lần thứ 3 thì em tôi bước ra cửa. Nàng tiên của tôi đây rồi, vẫn khuôn mặt và dáng hình quyến rũ.
– Anh, anh lại đến à ?
– Ơ hay, em làm sao thế ? Sao em không đi làm ?
– Thấy em không đi làm rồi đến thăm à ?
– Vậy thì sao ? Có được không ?
– Anh vào nhà đi.
– Em làm sao thế, sao không đi làm ?
– Em hơi mệt một chút, định tý nữa gọi điện lên báo nghỉ thì anh đến.
– Mệt làm sao ?
– Thì mệt thôi.
– Có phải vì anh mà mệt không ? Tôi hỏi và cười.
– Vì anh đấy !
– Vì anh là làm sao ?
– Anh làm em mất ngủ.
– Anh cũng có ngủ được đâu ? Nhưng mà …
– Kệ anh, sáng nay em không thích đi làm.
Nói rồi em tôi đứng dậy và đi xuống nhà dưới, bỏ lại thằng tôi một mình trên phòng khách. Một lúc lâu sau, em bước ra thì tôi mới hiểu, hóa ra là em mới ngủ dậy, còn chưa kịp thay đồ và make up.
– Anh ăn sáng chưa ?
– Anh chưa .
– Ăn mỳ tôm cùng em nhé ?
– Nhất trí thôi, mấy khi được ăn mỳ nhà em …
– Em xuống nấu đây, cấm có được hút thuốc lào đấy nhé.
Giọng có vẻ nghiêm. Ái chà chà, bắt đầu ra lệnh rồi đây, có vẻ được đây, hay là do em được nhiều người yêu chiều rồi hay đưa ra ý kiến mà không cần tham khảo thế không biết ? Hay là hôi … không hôn được… sặc, thế thì tuân lệnh em thôi. Máu hôn lại rần rật trong người. Tôi lặng im ngẫm nghĩ và tưởng bở .
Bê lên nhà là hai tô mỳ tôm đúng chất nhà trồng được. Nhìn cách em nấu mỳ tôm là tôi biết đụng hàng rồi … Chỉ là đơn giản, nhưng nếu người không để ý, chắc sẽ không phát hiện được sự tinh tế trong từng khâu chuẩn bị và thao tác.
– Anh ăn được ớt không ?
– Có, nhưng phải là ớt cay.
– Thì ớt cay chứ gì nữa…
– Ý anh là anh không ăn ớt không cay … Tôi cười.
– Cái anh này, ăn ớt nhà em thì biết.
– Này em, anh nghe nói phụ nữ mà mua ớt cay là hay ghen lắm phải không ?
– Vâng, không những mua ớt mà còn trồng ớt cực cay nữa …
– Thế à ? Để anh thử ớt nhà em xem sao ?
Thì ra tôi qua em tôi mất ngủ thật, không biết bố mẹ có mắng gì không ? Hay là em tôi đang thật là băn khoăn với những gì xảy ra tối qua. Ơn trời, em tôi đừng xoáy vào quá khứ của tôi, cái quá khứ hổ thẹn khi phải đối diện với em, với tình cảm của em dành cho tôi và ngay cả chính tôi nữa. Nhìn cái cách em trò chuyện và đối xử với tôi, hẳn là em đã chấp nhận tôi rồi. Nhưng còn gì sắp xảy ra đây ? Tôi lại lo lắng …
Cầm vào cho tôi là một chùm ớt, chín có, ương ương có, loại ớt chỉ thiên lai với ớt ta, cay có số. Tôi biết rồi.
– Úi, loại ớt này thì cay khủng khiếp em ơi, hái gì cho anh mà lắm thế ?
– Có bắt anh ăn hết đâu mà …
– Cay như này, chắc em ghen khủng khiếp.
– Không phải em trồng, nhá . Nhưng vụ kia thì chưa biết. Em liếc tôi tình tứ.
– Vâââng, một tý thôi thì được, chứ ghen lông` ghen lộn, ghen bóng ghen gió nhiều khi lại phản tác dụng đấy.
– Thôi anh ăn đi …
Hai bát mỳ vừa ăn vừa thổi, cộng với đói bụng nên tôi ăn rất ngon lành, chén hết hai quả ớt của em. Vừa cay vừa nóng, xì xụp, hai anh em ăn tự nhiên như ở cơ quan …
– Anh ăn ớt cũng giỏi nhỉ ?
– Số của anh là lấy phải vợ hay ghen, nên tập ăn ớt dần là vừa.
– Ừ, đúng đấy. Có chạy cũng không thoát số đâu …
Em nói với tôi như là em đang nói chuyện của mình, tôi đang quay quắt trong đầu rằng nguyên nhân làm em mất ngủ. Như cái thằng tôi, được em yêu làm tôi ngây ngất, ôm catsette nghe nhạc và ngủ ngon lành, mơ những giấc mơ đẹp như tôi chúc em… vậy mà em tôi mất ngủ. Lại còn không thèm đi làm. Sao vậy cà ?
– Tối qua anh có ngủ ngon không ?
– Có, ôm catsette nghe nhạc đến khi ngủ khi nào không biết.
– Anh có nghĩ gì không ?
– Anh chỉ nghĩ về em thôi. Thế còn em ? Sao mà em mất ngủ ?
Lặng nhìn tôi một lúc lâu, em nói thì thầm, dường như chỉ để cho tôi đủ nghe…
– Anh có biết không ? Lần đầu tiên em hôn … em mất ngủ.
Lặng câm trước những lời nói của em, nhớ lại những gì em nói với tôi hôm qua, tôi lờ mờ đoán ra những gì em đang suy nghĩ. Nụ hôn của tôi đã dành cho bao người, đâu có để ý đến giá trị của nó, trong khi em tôi lại là lần đầu. Chỉ một khoảnh khắc nhỏ nhoi thôi, tôi đã biết rằng mình cần phải trân trọng những gì đang có. Tối hôm qua, tôi đã phải xin em hai lần, đừng nhắc đến quá khứ mà chỉ biết rằng hiện tại tôi đang yêu em. Và bây giờ vẫn thế. Ánh mắt tôi lại nhìn em âu yếm và dường như em cũng nhận ra điều đó.
– Anh về đi làm đi. Chiều em sẽ đi làm, giờ em có việc.
Em đuổi tôi khi tôi đang muốn nghiến ngấu em, sao mà đọc vị nhau nhanh thế hả em ? Không còn cách nào khác khi nhìn vào ánh mắt em …
– Mỳ tôm nhà em ngon quá, không biết có được ăn nữa không đây ?
– Không có nữa đâu.
– Không ăn mỳ cũng được, nhưng anh sẽ ăn trọc vườn ớt nhà em.
– Để làm gì ? Ai cho ăn mà ăn ?
– Cho em đỡ ghen …
Nói rồi tôi đứng dậy và ra về. Đụng vào một chút tâm tư, quả thật là tôi đang đánh cược với cơ hội của mình. Thời gian sẽ trả lời, em ạ. Tôi nghiến răng thầm nghĩ…
SỰ QUẪY ĐẠP CUỐI CÙNG
SAY ĐẮM
Lao vào công việc với niềm lâng lâng khó tả, công việc cũng như đang chiều chuộng anh em tôi, cứ trôi đi vun vút và vô cùng thuận lợi. Thấm thoắt đã lại đến cuối tuần và công việc cũng đang dần đi vào hồi kết, từng dòng sản phẩm mới ra đời và được thị trường đón nhận nồng nhiệt. Chỉ nhìn vào dòng người xếp hàng để được mua sản phẩm là tôi đủ biết. Báo cáo kết quả với giám đốc và được ông khen ngợi rất thật tình, họp giao ban chủ yếu chỉ nói về vấn đề mở rộng triển khai SX, bên cạnh đó cũng là những động viên về mặt tinh thần và cả vật chất. Quỹ ăn chơi của anh em tôi tăng lên đáng kể
Chúa nhật, chương trình ăn chơi lại được đưa ra. Lần này là lên núi, lội suối hay còn gọi là đi picnic, dã ngoại hay “phượt” gì đó. Đại loại là chuẩn bị chu đáo từ nhà, đồ ăn, đồ uống và kể cả quần áo …
Tôi ghé tai Hương thì thầm :
– Nhớ mang đồ tắm đi nhé, suối này tắm thích lắm, bảo cả chị Hạnh nữa .
– Vâng. Em nhìn tôi không thể tình cảm hơn.
Con suối này dài như vô tận, cũng có thể là tôi chưa nghiến răng trèo lên cho bằng hết, nhưng quả thật là rất nhiều không gian dành cho đôi lứa. Những lần đi chơi cùng đám bạn, tôi đã thầm nghĩ, giá như mình có người yêu mà đưa lên đây thì tuyệt cú mèo. Không gian hoang vắng, tiếng suối róc rách dưới những tảng đá to khủng khiếp, nước trong vắt len lỏi quanh co dưới bàn chân, sỏi đá như vô tình … những tán cây hoang dại che khuất hết cả ánh nắng ban trưa. Và lạnh… Nước suối lạnh ngắt.
Gần trưa thì 4 anh em tới nơi, gửi xe dưới chân núi, dắt díu nhau đi dưới hàng thông, khe khẽ thầm hát về những bài tình ca lãng mạn. Thi thoảng lắm mói bắt gặp từng đôi tình nhân thấp thoáng dọc theo con suối, không loại trừ những cảnh yêu đương say đắm của họ. Tôi thì thầm với em khi đôi kia vượt lên trước.
– Núi non, sông suối không cấm chúng ta yêu nhau đâu em nhé.
Đấm vai tôi thùm thụp, em tôi cười trong vắt.
– Cấm anh nghĩ bậy nghe chưa ?
– Anh không nghĩ bậy một mình đâu . Híc.
– Anh đừng có mà đoán mò.
– Mà sao em lại cấm anh nhỉ ? Mà cũng có cấm được đâu ?
– Chờ đấy.
Lên được chỗ đẹp nhất, cũng là chỗ đông người nhất. Gọi là đông, thực ra đây là chỗ tắm thích nhất, vậy nên mọi người hay tập trung ở đây. Nam thanh nữ tú, nói cười vui vẻ . Có khá nhiều em xinh chả kém Hương, Hạnh nhưng có cảm giác họ thoải mái hơn các em nhiều. Các tảng đá to đùng nằm cạnh nhau khiến cho nước suối dồn lại một vũng lớn, nước chỉ sâu đến ngang ngực, trong veo đến mức nhìn thấy cả đôi bàn chân đang chìm trong nước..
Dẫn hai em tìm chỗ khuất thay đồ tắm, hai em thay đồ và không quên nhắc thằng tôi đứng ngoài …
– Cấm nhìn trộm đấy nhé … híc híc
– Ai thèm, nhìn là nhìn đàng hoàng. Nhé !
– Nhìn như nào là đàng hoàng ?
– Là xin phép cẩn thận, không cho không nhìn.
– Được, thế mới đúng.
Bước ra là hai em, nhìn thì thôi rồi, nhất là Hương của tôi. Hôm nay mới tự cho phép mình ngắm nhìn thân thể của em một cách tình tứ hơn chút. Dáng em thon tròn, làn da mịn màng và trắng muốt, nhất là bờ mông và cặp đùi thon tròn, cứ núng nẩy theo từng nhịp bước ngoằn nghèo của sườn núi.
Nhảy ùm xuống suối trong ánh nắng bắt đầu bỏng rát của ban trưa, nước suối mát lạnh ve vuốt thân hình, hai em nhẹ nhàng bước từng bước nhỏ xuống nước. Động viên và khoát từng vốc nước nhỏ lên người, giúp cho hai em quen dần với cái lạnh. Một lúc sau thì cuộc chơi dưới nước dần thoải mái hơn.
Mỗi thằng ôm một em dần tách xa nhau, nhưng vẫn lạc trong những cặp đôi xa lạ. Những cặp hình như đã gần hơn tôi và em, họ chăm sóc nhau tình tứ hơn nhiều. Học theo, tôi cũng bắt đầu chăm em … Một tay tôi đặt lên vai, tay kia tôi vòng xuống vòng eo trần truồng của em …
– Sao hôm nay em xinh quá thể …
– Em vẫn thế thôi. Em tôi nhìn xuống nước.
– Hay là hôm nay anh được gần em thêm một chút nên thấy thế ? Tôi nói trong hồi hộp. Bản năng lại trỗi dậy và thể hiện không che dấu qua ánh mắt .
– Anh hư lắm.
– Xin em hai chữ bình yên nhé. Nếu như thế mà hư thì cả thiên hạ này nó hư hết …
– Hứ …
Ghé sát vào má em, tôi hôn đánh chụt một cái, bàn tay vốc nước suối và thả rớt trên vai em, từng giọt, từng giọt … Vòng tay dưới eo của tôi giờ đây đã dạn dĩ hơn một chút trong sự đồng tình im lặng của em.
– Anh này …
– Sao em ?
– Anh có thể nói cho em biết mối quan hệ của anh với T được không ?
Mặt tôi dần đỏ lên trong sự cảm nhận của tôi, T là cô bạn của em, đi làm cùng đường, cùng ca, và trên hết là người mà tôi đã xxx đầu tiên trong cái topic này. Trong đầu tôi rất bất ngờ với câu hỏi của em, trong cái tình thế mà tôi và em đang rất, rất tình cảm. Trả lời sao bây giờ X ơi ???
Quá trời còn tiếp …