Dòng đời - Chương 4
Chap 4 :
Sáng hôm sau mọi chuyện đã trở lại vạch xuất phát ban đầu . Con tàu đã xuất phát cũng như tôi và em bắt đầu viết tiếp một trang sữ mới .
Vừa cập bến tôi vội vã xách con dream chỡ em vào thị xã .
Tôi không vội vàng chỡ em ngay vào bệnh viện . Ghé một tiệm hũ tiếu ven đường đễ thưỡng thức một buỗi sáng ấm áp cùng thiên thần nhỏ bé kia
Thời gian cứ trôi qua , được sự cho phép cũa đôi bên gia đình chúng tôi vẫn cứ vui vẽ quay quần bên nhau . Đắm say như bao cập tình nhân khác . Em yêu biễn , mỗi tối tôi đều chỡ em ra con đê chắn sóng quen thuộc . Một ly kem , một ly nước mía vậy là chúng tôi có một buỗi tối lãng mạn rồi . Chúng tôi say đắm bên nhau , nhưng không hề vượt qua giới hạn .
Nhưng ông trời oái oăm lắm !
………..*……….
Anh à , em có chuyện này muốn nói . Anh nghe xong đừng buồn nhé . ! Em nũng nịu hõi tôi .
Có gì mà cơ cơ mật mật vậy cô nương
Anh hứa với em đi , dù sao đi nữa cũng phãi đừng buồn nhé .
Em cứ nói đi . Tôi nhấn mạnh , biết là sẽ có chuyện chẵng lành rồi .
Ba em bệnh nặng qúa , nội muốn đưa ba về bên đó tiện chăm sóc . Mà đang hè , em phãi theo ba về bên đó .
Tôi thỡ phào :
Không sao đâu có vài tháng ngắn ngũi không là bao em à !
Anh có yêu em không .
Yêu chứ anh luôn yêu thiên thần bé bõng cũa anh mà !
Em đi anh có nhớ không !
Làm sao không nhớ thiên thần cũa anh nè .
Chúng tôi quay quần bên nhau , tận 1 giờ sáng . Tôi đưa em về , cố gắng nhìn kỹ từng bước chân cũa em . Cố gắng , lưu nó lại .
Thỡ phào ! Thôi 2 tháng nữa chắc sẽ gặp lại nhau thôi .
Tôi lập bập dắt xe vào nhà !
Mai sáng chuẫn bị đồ về dưới cúng cơm ông nội nhe con .
Dạ con biết rồi !
Sáng sớm tôi đã dậy thật sớm , móc con 1202 ra thì .
Chào buỗi sáng anh nhé ! Em tới nơi rồi .
Chào buỗi sáng em nhé ! Anh về nội đây . Tôi trã lời .
Quê nội tôi là một xóm đạo , khung cãnh nơi đây cũng rất là nhộn nhịp không kém gì nơi tôi sống .
Anh V. chiều nay đi lễ ko . Đi thì thay đồ đi cùng bọn em nhé ! Phương ( em họ chú bác ruột ) vọng ra .
Phương lớn hơn tôi một tuỗi . Nhưng theo vai vế tôi vẫn là anh thôi !
Rồi đễ anh tắm rồi đi cùng tụi em .
………!………
Không khí lễ đường rất trang nghiêm . Người người ăn mặc chĩnh tề ngồi ngay ngắn trên ghế . Tiếng chuông ngân vang , buỗi lễ bắt đầu . Tiếng mục sư đọc kinh , tiếng gió xào xạt . Nhưng tuyệt nhiên dòng người im phăng phắt . Bỗng tôi cãm nhận có một ánh mắt nhìn gần đó . Cứ nhìn chằm chập vào sau lưng tôi !
Tôi quay lại tìm kiếm nhưng ko thễ thấy được nó !
Xong buỗi lễ , Phương nói chuyện với một cô gái . Cô này học cùng lớp với Phương . Cô này mặc bộ đầm và nón bo như kiễu quý tộc tây phương hồi xưa ấy . Với làn da trắng và gương mặt sắc xão . Biết bao cặp mắt luôn đỗ dồn về phía gần tôi .
Phương giới thiệu tôi với cô bạn .
Cô bạn Phương mĩm cười chào tôi :
Chào Anh ! Em tên là Hà .
Chào em ! Anh tên là V.
Nói chuyện qua loa vài câu , em mời tụi tôi đến một quán sâm bỗ lượng gần đó nói chuyện . Em cũng trao đỗi sdt riêng với tôi . Công nhận em này ăn mặc , rồi ứng xữ y hệt tây . À hình như là lai hay sao , cặp mắt em có hơi màu vàng nhạt . Tôi lúc đó cũng ko đễ ý kỹ cho lắm . Vì tôi luôn nhớ Vy .
Sáng hôm sau mọi chuyện đã trở lại vạch xuất phát ban đầu . Con tàu đã xuất phát cũng như tôi và em bắt đầu viết tiếp một trang sữ mới .
Vừa cập bến tôi vội vã xách con dream chỡ em vào thị xã .
Tôi không vội vàng chỡ em ngay vào bệnh viện . Ghé một tiệm hũ tiếu ven đường đễ thưỡng thức một buỗi sáng ấm áp cùng thiên thần nhỏ bé kia
Thời gian cứ trôi qua , được sự cho phép cũa đôi bên gia đình chúng tôi vẫn cứ vui vẽ quay quần bên nhau . Đắm say như bao cập tình nhân khác . Em yêu biễn , mỗi tối tôi đều chỡ em ra con đê chắn sóng quen thuộc . Một ly kem , một ly nước mía vậy là chúng tôi có một buỗi tối lãng mạn rồi . Chúng tôi say đắm bên nhau , nhưng không hề vượt qua giới hạn .
Nhưng ông trời oái oăm lắm !
………..*……….
Anh à , em có chuyện này muốn nói . Anh nghe xong đừng buồn nhé . ! Em nũng nịu hõi tôi .
Có gì mà cơ cơ mật mật vậy cô nương
Anh hứa với em đi , dù sao đi nữa cũng phãi đừng buồn nhé .
Em cứ nói đi . Tôi nhấn mạnh , biết là sẽ có chuyện chẵng lành rồi .
Ba em bệnh nặng qúa , nội muốn đưa ba về bên đó tiện chăm sóc . Mà đang hè , em phãi theo ba về bên đó .
Tôi thỡ phào :
Không sao đâu có vài tháng ngắn ngũi không là bao em à !
Anh có yêu em không .
Yêu chứ anh luôn yêu thiên thần bé bõng cũa anh mà !
Em đi anh có nhớ không !
Làm sao không nhớ thiên thần cũa anh nè .
Chúng tôi quay quần bên nhau , tận 1 giờ sáng . Tôi đưa em về , cố gắng nhìn kỹ từng bước chân cũa em . Cố gắng , lưu nó lại .
Thỡ phào ! Thôi 2 tháng nữa chắc sẽ gặp lại nhau thôi .
Tôi lập bập dắt xe vào nhà !
Mai sáng chuẫn bị đồ về dưới cúng cơm ông nội nhe con .
Dạ con biết rồi !
Sáng sớm tôi đã dậy thật sớm , móc con 1202 ra thì .
Chào buỗi sáng anh nhé ! Em tới nơi rồi .
Chào buỗi sáng em nhé ! Anh về nội đây . Tôi trã lời .
Quê nội tôi là một xóm đạo , khung cãnh nơi đây cũng rất là nhộn nhịp không kém gì nơi tôi sống .
Anh V. chiều nay đi lễ ko . Đi thì thay đồ đi cùng bọn em nhé ! Phương ( em họ chú bác ruột ) vọng ra .
Phương lớn hơn tôi một tuỗi . Nhưng theo vai vế tôi vẫn là anh thôi !
Rồi đễ anh tắm rồi đi cùng tụi em .
………!………
Không khí lễ đường rất trang nghiêm . Người người ăn mặc chĩnh tề ngồi ngay ngắn trên ghế . Tiếng chuông ngân vang , buỗi lễ bắt đầu . Tiếng mục sư đọc kinh , tiếng gió xào xạt . Nhưng tuyệt nhiên dòng người im phăng phắt . Bỗng tôi cãm nhận có một ánh mắt nhìn gần đó . Cứ nhìn chằm chập vào sau lưng tôi !
Tôi quay lại tìm kiếm nhưng ko thễ thấy được nó !
Xong buỗi lễ , Phương nói chuyện với một cô gái . Cô này học cùng lớp với Phương . Cô này mặc bộ đầm và nón bo như kiễu quý tộc tây phương hồi xưa ấy . Với làn da trắng và gương mặt sắc xão . Biết bao cặp mắt luôn đỗ dồn về phía gần tôi .
Phương giới thiệu tôi với cô bạn .
Cô bạn Phương mĩm cười chào tôi :
Chào Anh ! Em tên là Hà .
Chào em ! Anh tên là V.
Nói chuyện qua loa vài câu , em mời tụi tôi đến một quán sâm bỗ lượng gần đó nói chuyện . Em cũng trao đỗi sdt riêng với tôi . Công nhận em này ăn mặc , rồi ứng xữ y hệt tây . À hình như là lai hay sao , cặp mắt em có hơi màu vàng nhạt . Tôi lúc đó cũng ko đễ ý kỹ cho lắm . Vì tôi luôn nhớ Vy .