Đi Ở Vú - Chương 10
Hai chị em cứ đối đáp nhún nhường với nhau như thế, loạn cả lên, chả còn hiểu ai là chủ, ai là tớ. Cô chủ thở dài sườn sượt : khổ quá, một đằng cụ em thích thế, một đằng chị lại không ưng, em ở giữa chết cứng. Nhỡ ra cụ đang đà khỏe mạnh dần, cụ giận lẫy bỏ ăn, em lại đến chết mất.
Nhỏ rất mủi lòng. Chuyện nằm xa nằm gần đối với nhỏ đâu có lớn, nằm với ai thì cũng thế thôi, chỉ trừ khi nằm cạnh chồng. Thế nhưng dù sao cũng phải ra giá một tẹo, kẻo vồ vập ngay, người ta có của dễ suy diễn lung tung bất lợi. Cô chủ gần như xuống nước, tỉ tê, òn ỷ, đánh mạnh vào tình cảm của nhỏ : đấy chị xem, nhờ có bàn tay chị mà cụ em tươi tắn ra. Chị đừng từ chối khiến em lo sốt vó, em còn bận buôn bận bán, thì giờ đâu săn sóc được cụ như chị.
Con nhỏ được cho nước đường nên sướng phải biết. Giả vờ chần chừ rồi cũng ưng cho xong. Nhỏ dọn dẹp phía trong, xê dịch cụ vào một tí để chừa phía ngoài cho nhỏ nằm. Nhỏ kéo cái nôi cún lại gần, để tối nó o oe thì nhỏ dùng chân lắc cho nó ngủ. Nhà vương giả chả cần mùng vẫn chẳng có con muỗi, con mòng, tha hồ nằm hả hê không lo bị cắn chích.
Lần đầu nhỏ nằm xuống giường có nệm êm, sướng thật. Lưng giãn ra, mát rượi, tứ chi đều thong dong, chả trách ai có tiền cũng chọn món cao cấp nằm cho sang, cho chảnh. Khốn nỗi chỉ phải cụ xoay trở khiếp làm nhỏ khó ngủ. Cụ choàng choàng gác đùi, tay quờ quạng ôm lấy nhỏ, chun vùi khuôn mặt vào cánh tay nhỏ như trẻ quấn mẹ.
Nhỏ phải xoa đầu cụ mớm khẽ : cụ ngủ yên lấy sức. Con không dám bỏ đi đâu, cụ yên chí. Thế mà nào cụ có nghe, quầy quẫy như con chẫu chuộc. Cụ xì xà xì xụt kêu ngứa ngáy, nhỏ lau mấy lần mà vẫn không hết cơn. Cụ nhao nhao kêu cha con mẹ nó sao trằn trọc mãi. Nhỏ phải đưa vú ra cho cụ ngậm bú mà cụ vẫn thế nào ấy.
Cụ vờn vờn bàn tay vê đầu vú nhỏ, nặn tới nặn lui thành một cục. Cụ rên hư hử tựa sốt rét và vài lần nhỏm hẳn lên giúi sâu mặt vào chiếc vú đè bèo nhèo, hít lấy hít để, còn kêu toáng loáng : cha mẹ ơi, sao mà dễ thương thế này.
Nhỏ quặn người lại vì kích thích. Rõ ràng cái đầu vú vều lên to đùng mà cụ vẫn còn vê thêm nữa. Bao nhiêu dây thần kinh tựu nơi đầu vú chuyển tín hiệu vầy vò của cụ len lách vào sâu lục phủ ngũ tạng, làm nhỏ lao chao quá ể. Cụ se cái núm thật tài, cụ giặm môi vào thật giỏi, cái vú co rúm lại rồi lại chìa dài ra, sữa ơi là sữa. Cụ lấy cạnh bàn tay khẽ tát lên bầu vú mắng : dễ ghét cách gì, thế là bụm cả hai tay lại mà hôn chi chit vú này sang vú khác.
Có lúc cụ vặt cả hai vú như hai túi bột, thắt chặt lại và nghiến răng bóp cho nước tinh bột chảy ộc ra. Nhỏ thấy sữa phun tia, rưới ướt đầy mặt cụ. Nhỏ hơi đau mà sướng, một nỗi sướng đằm đằm như ai nhay nhay đầu vú nhỏ vậy. Cụ nhìn thấy nhỏ khuều khoào thì cụ dồn hết hai bàn tay vào chỉ một bên vú và ngấu nghiến vặn, bẻ, quấn chéo thành cuộn, thành đõi, thấy ghê. Cụ chà miết cái đầu vú vào má, môi, mặt, mũi cụ, muốn gây cho nó trầy xước ra.
Nhỏ kêu lên y ỷ : con thốn quá, cụ ơi. Cụ hí hửng reo : à ra thế, nhà chị thốn là thốn thế nào. Bỏ bu, nhỏ bị hớ rồi, nên vội chữa : không, con đùa cụ thế thôi, chứ thốn thiếc gì đâu. Cụ nạt : nhà chị đừng lẻo mép, kêu thốn lại bảo không, nhà chị tưởng ta là trẻ con phỏng. Nói rồi, cụ cắn lầu nhầu vào đầu vú, nghiến răng giứt nó ra, đau chi là đau mà cũng sướng ôi là sướng. Nhỏ gồng hẳn mình, cắn chặt răng để không bật ra tiếng than van.
Cụ nhay cái đầu vú, tưa cả ra và vùi vùi khi thấy nó mọng lểu. Nhỏ bứt rứt hết cả người, từng tế bào như bị xé ra, trước còn nhú nhú, sau thì càng mãnh liệt. Nhỏ xật xừ, lạch bạch trở lăn người, cụ vồ theo cắn nhay và theo dõi.
Một lát, nhỏ phải cất tiếng : con xin cụ, con cấn quá. Cụ vẫn nhay mà ấp úng hỏi : cấn ở đâu, chỉ cho ta xem. Nhỏ đúng là đụng phải của nợ, lúng búng tựa người bị nghẹn, tay quơ quơ lang tàng. Hai đầu vú kích thích dữ dội, lại thêm chỗ giữa háng bấn xúc xích cả lên. Nhỏ uốn cong người lại như con mắm chin, hai chân xoay tròn như ngồi xe đạp.
Nhỏ nhắm mắt cố quên sự băm vằm của dục vọng trong lòng, nhưng ú ớ không giữ miệng được. Nhỏ gào lên : cấn quá, thốn quá và bật òa lên : ôi chao sướng quá. Cụ vớ đúng mạch đập của nhỏ nên ra lệnh : chỉ ngay, chỉ ngay cái chỗ cấn, thốn và sướng để ta nhể ra cho.
Nhỏ điếng hồn. Khó khăn quá, làm sao diễn tả cho tận. Nó cấn, thốn và sướng là tản mạn khắp hang cùng ngõ hẻm, từ da bì cho đến cân não, thần kinh. Nó nhói ở đây, nó nhạo ở kia, nó len nhen ở đâu trong sâu, lại hiển lộ đành rành bên ngoài. Nó triền miên ở đầu vú, ở gáy tóc mai, ở vành tai, ở góc chân và ở ngay chỗ đó nữa.
Cụ như anh mõ cầm canh đi rao tin tức khắp lối. Thành ra nhỏ quíu, nói năng lộn xộn. Cụ quậy đùng đùng, nhỏ quặn người bung lên như cánh cung bật hết đà. Cụ cắn và lôi giựt đầu vú gay cấn, nhỏ phải hét lên : ối, nó cấn ở giữa háng con cụ ơi.
Cụ cũng hét theo : nhà chị lột ngay quần ra, không nó vỡ toang ra đó thì khốn. Nhỏ như con gà mắc đẻ, lạo chạo nhảy tìm ổ. Cụ như người cứu hỏa hướng dẫn cho nhỏ : tụt quần ra, đạp mẹ nó ra, nhanh lên.
Nhỏ ríu cả lại, đạp nhàu nhàu cái quần. Cụ vói tay phụ lột luôn cho mau thấy. Khi cái quần rơi tõm dính vướng víu ở cổ chân nhỏ thì cụ hỏi lia : đâu, nó cấn chỗ nào, nhà chị vạch cho ta thấy. Nhỏ thẹn chín người vì cái máu dâm chết tiệt ở đâu ùn ùn kéo đến. Nhỏ bụm kín lấy húm mà rên : nó cấn ở đâu bên trong, thốn ở đâu bên ngoài và sướng cách gì, thưa cụ.
Cụ làm như nghễnh ngàng hỏi lại : nhà chị sướng cái kiểu gì lạ nhẩy. Sướng loạn cào cào thì bố ai biết chắc nó ở đâu mà chữa. Tuy vậy cụ cũng phát một cái vào đùi nhỏ, hối doãi chân ra : nhà chị kêu tồ tồ mà kẹp chặt cái chỗ cấn thế này thì ai thấy đường gỡ cho chị.
Nhỏ bơ phờ phải nhếch chân ra, cụ líu cả lưỡi kêu như giặc kéo tới : bố tiên sư, khỉ, sao mà nó đặc như cháo chó thế này, hả nhà chị ? Nhỏ nghe cụ vét rẹt rẹt cái hoa vữa tòe loe ở giữa háng.