Đam Mê Dục Vọng - Phần 23
Phần 23: Đam Mê
Chuẩn theo đề nghị của tướng Đỗ, trung tá Đoàn, chỉ huy trưởng các đơn vị đóng tại vùng ba biên giới đã được tướng tổng tư lệnh quân đội đặc cách thăng cấp đại tá. Thiếu tá Dục, tham mưu của đơn vị được thăng cấp trung tá. Cả hai ông tá này đều về Sài gòn để ăn khao, rửa lon mới. Cả hai đều lại trình diện tướng Đỗ, tại tư gia. Nhân dịp này ông Đỗ bèn kéo đại tá Đoàn vào văn phòng, nói nhỏ với Đoàn về vụ Vân Bích nhờ. ông Đỗ cho Đoàn biết, ngoài số ngoại bổng, Đoàn còn có thể nhờ vả nhóm của vợ chồng Nguyễn Thảng nhiều việc khác. Đặc biệt là em gái của bà Thảng sẽ đến gặp Đoàn.
Tướng Đỗ vừa cười ha hả vừa vỗ vai đại tá Đoàn:
– Vậy là toa trúng mối rồi đấy nhé! Nghe nói em gái bà Thảng, tên là Hoa, là một hoa khôi, sắc nước hương trời, lại rất thích những người hùng. Nhiều hy vọng là toa sẽ chiếm được nàng.
Đại tá Đoàn hứng chí lắm. Nghe ông Đỗ nói sẽ được gặp một người đàn bà đẹp, Đoàn bèn nhờ ông Đỗ hỏi ngay xem bao giờ thì ông ta được gặp người đẹp. Tướng
Đỗ gọi điện thoại cho bà thầu khoán Thảng. Buông điện thoại xuống, ông cho Đoàn biết:
– Lý ra thì cô Mai Hoa lên tận trên chỗ toa đóng quân để gặp nhưng nhân dịp toa về đây, cô ấy hẹn sẽ gặp toa tại nhà bà Thảng vào tối nay. Sướng nhé ! Chúc toa may mắn.
Trước khi đại tá Đoàn đến, Vân Bích và Mai Hoa bàn mưu lược. Bích đề nghị:
– Theo chị nghĩ, em chỉ nên hứa hẹn với hắn về chuyện tiền bạc mà thôi. Mới lần đầu mà cho hắn liền, hắn sẽ coi thường cả em lẫn chị đó. Đối với ông Đỗ thì khác, vì không có ông ta mọi chuyện đều không có thể tiến hành được. Còn viên sĩ quan này là thuộc cấp của ông Đỗ, em cần nhử mồi, mình đi được vài chuyến hàng rồi em sẽ cho hắn chơi cũng chưa muộn. Em nghĩ sao? Mai Hoa nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu:
– Chị đề nghị đúng đấy. Lần đầu em chỉ dùng sắc đẹp chài mồi hắn ta thôi. Chuyến hàng này về trót lọt rồi, ta sẽ tính sau. Đến khi ấy, em sẽ hẹn hắn về Sài gòn và em sẽ cho hắn, có thế hắn mới bảo vệ chuyện làm ăn của mình.
Đại tá Đoàn vừa gặp Mai Hoa thì mê mẩn ngay. Đêm nay nàng trang điểm cực kỳ lộng lẫy nhưng ăn mặc kín đáo. Sau khi thỏa thuận xong về vấn đề tiền bạc,
Đoàn ngỏ lời muốn mời Mai Hoa ăn cơm tối tại một nhà hàng trong Chợ lớn nhưng Hoa hẹn sẽ cùng đi ăn tối với ông ta vào dịp khác. Nàng hứa sẽ cùng đi ăn rồi đi khiêu vũ với Đoàn sau khi chuyến hàng về đến Sài gòn suôn sẻ. Trong lúc trò chuyện, thỉnh thoảng Mai Hoa liếc mắt đưa tình với đại tá Đoàn.
Trên đường về nhà, đại tá Đoàn cụt hứng vì chỉ được người đẹp hứa sẽ đi du hí cùng với ông ta vào lần sau! Nhưng trước vẻ đẹp đầy quyến rũ của Mai Hoa, ông ta tự nhủ sẽ bảo vệ tổ chức buôn lậu này, một là để có thêm ngoại bổng, hai là chiếm đoạt được Mai Hoa.
Do sự bố trí khôn khéo của bọn Bích và Mai Hoa, chuyến hàng về đến Chợ lớn, không gặp trở ngại nào ở dọc đường. Các đơn vị của VC và của đại tá Đoàn
đều hành quân, cố ý bỏ ngỏ khu vực mà bọn buôn lậu đi qua.
Hàng về đến cửa ngõ thủ đô thì đã có thuộc hạ của hai ông Dẹp và Cù áp tải giao tận kho của Lý Xì thẩu.
Đàn em của Lý Xì thẩu lãnh phần phân phối đi khấp nơi. Sau khi hàng đã được phân phối, vợ chồng thầu khoán Thảng tổ chức liên hoan. Nhân dịp này, Lý Xì thẩu lại nhắc nhở Vân Bích về vụ ông ta muốn lấy Mai Hoa và để nàng đứng đầu tổ chức phân phối tại Sài gòn và các tỉnh vùng Tiền Giang, Hậu Giang.
Họ Lý đã quá mê mệt trước sắc đẹp và sự khôn ngoan của Mai Hoa.
Thật ra thì họ Lý không hẳn sống một mình, mặc dù ông ta đã góa vợ từ lâu. Vài năm sau ngày vợ qua đời, họ Lý chỉ giải quyết sinh lý với các cô hối thông (gái ca kỹ người Tàu) ở Chợ lớn. Nhiều cô hối thông quyết tâm quyến rũ họ Lý nhưng các cô đều thất bại. Đối với Lý Xì thẩu, muốn chiếm được địa vị làm vợ của ông ta thì ngoài sắc đẹp ra còn phải có trí thông minh tuyệt đỉnh, phải thuộc giới buôn lậu. Vì họ Lý không thể tin tưởng những người đàn bà chẳng biết tí gì về hoạt động của ông ta. Những người đàn bà này có thể hại ông ta do sự ngờ nghệch ngây thơ của họ. Vả lại, ông cũng cần có một phụ tá đắc lực và tín cẩn. Bọn đàn em có trung thành thế mấy đi nữa thì cũng phải có người chỉ huy và canh chừng chúng khi ông vắng mặt.
Năm ngoái, Lý Xì thẩu sang Hongkong có gặp một người đàn bà khá đẹp. Nàng tên là Miêu Kim Linh. Nàng là con gái của một trùm anh chị ở Hương Cảng. ông này đã qua đời. Kim Linh cũng có một tổ chức buôn lậu của chính nàng, hoạt động tại Hương Cảng và Ma cao, nhưng tổ chúc này nhỏ, lợi nhuận thu vào chẳng bao nhiêu. Kim Linh có nghề võ, bắn súng thông thạo. Gặp nàng, ông Lý thích ngay nên đưa nàng sang Việt Nam.
Ở Chợ lớn, ông Lý giao cho Kim Linh một tòa nhà khá to để dùng nơi này làm bộ tham mưa, chỉ huy mọi hoạt động của đám đàn em tại Chợ lớn. Có điều không ổn
là Kim Linh không biết nói tiếng Việt, cũng không biết tiếng Pháp. Thành ra nàng chỉ có thể điều khiển bọn đàn em gốc Trung Hoa mà thôi.
Trong khi ấy thì với chức vụ phụ tá của họ Lý, phải là người thông thạo cả tiếng Pháp lẫn tiếng Việt. Để có thể giao thiệp với các quan lớn, quan bé và khiến cho bọn đàn em người Việt nể nang.
Vì lẽ đó, Lý Xì thẩu không giao hẳn quyền phụ tá cho Kim Linh và ông đành bỏ dở nhiều chuyến đi Hongkong, Singapore, Bangkok, mặc dù những chuyến đi ấy rất quan trọng. Ông sợ ở nhà có chuyện gì xảy ra, Kim Linh không thể đối phó. Nàng chẳng biết tí gì về các quan lớn, quan bé người việt và Pháp. Nhất là hiện nay các quan đều để ý đến tổ chức của họ Lý.
Nhắm vào Mai Hoa, Lý Xì thẩu đã tính toán rất kỹ. Nàng vừa đẹp, vừa quyến rũ, lại giao thiệp rộng, quen rất nhiều các ông lớn. Như thế mới có thể làm phụ tá chính thức của họ Lý được. Còn chuyện sau này, nếu Mai Hoa về ở với ông ta rồi mà nàng cần phải giao du thân mật với các quan, ông Lý không quan tâm. Điều cần là Mai Hoa không phản bội ông về chuyện tiền bạc, chuyện điều khiển tổ chức là đủ.
Về phần Kim Linh, có lẽ nàng cũng am hiểu vị trí của nàng. Kim Linh biết nàng có nhiều khuyết điểm. Chỉ làm cho đám đàn em ở Chợ lớn khuất phục cũng chưa đủ. Còn phải có tài bảo vệ tổ chức nữa, ý thức được sự khiếm khuyết này nên Kim Linh ra sức chiều chuộng họ Lý trên giường. Không hẳn chỉ có trên giường mà thôi. Nàng bày cho Lý Xì thẩu các kiểu chơi trong buồng tắm, chơi trên thảm, chơi đứng, với dụng ý là mê hoặc họ Lý.
Đặc biệt là Kim Linh có tài bú. Nàng biết áp dụng kỹ thuật chặn đứng tinh khí nên mỗi khi họ Lý gần ra thì nàng lại dùng tay chân tinh khí lại, nhả con cu ra, liếm xuống phía hòn dái. Trong khi chơi, Kim Linh áp dụng kỹ thuật bóp và siết cu của họ Lý bằng âm đạo của nàng khiến ông ta đê mê, ngây ngất.
Riêng về khoa bú cặc thì Kim Linh đã học được của các mụ tú bà ở Hongkong nhiều kỹ thuật khiến đàn ông đạt được tuyệt đỉnh khoái lạc mà tinh khí vẫn không bắn ra. Ngoài kỹ thuật nói trên, Kim Linh xử dụng cái lưỡi và đôi môi rất tài tình. Lưỡi nàng như đuôi rắn liếm tới đâu người đàn ông nghe sướng tới đó. Mỗi khi liếm, không bao giờ nàng bỏ sót khoảng cách từ hậu môn đến hòn dái.
Nàng cũng liếm luôn cả phía ngoài hậu môn của người đàn ông khiến đương sự suýt xoa, sướng khoái.
Các gái giang hồ vẫn bú đàn ông. Đó là chuyện thường. Nhưng rất ít khi mấy cô liếm hậu môn của khách làng chơi.
Kim Linh không phải là gái giang hồ, nhưng nàng chịu khó chiều chuộng những người đàn ông nàng gặp vì hai lý do: một là vì nàng cần nhờ cậy người đàn ông
chuyện gì đó, hoặc nàng muốn cặp bồ với hắn ta để thủ lợi; hai là vì Kim Linh chỉ đạt được khoái cảm khi nàng bú, liếm tình nhân. Nàng càng kéo dài việc bú, liếm lâu chừng nào, càng cảm thấy sướng chừng đó. Nhất là vụ nuốt tinh khí. Khi nàng đang bú mà biết ràng người đàn ! ông sắp ra, không thể kìm hãm lâu hơn được nữa, thì nàng vội thọc con cu vào tận cuống họng để cho tinh khí bắn vào nơi ấy.
Nàng thú nhận với bạn gái:
– Đối các chị, khi nuốt tinh khi có cảm giác ra sao em không rõ, riêng với em, tinh khí càng bắn sâu vào cuống họng em càng thấy khoái. Và tinh khí chảy xuống đến đâu, em cảm thấy khoái lạc chạy tới đó. Nhưng thường thì mỗi khi nuốt linh khí, toàn thân em rung lên vì khoái lạc! Em không bao giờ để một giọt khí rơi ra ngoài!
Người bạn gái hỏi nàng:
– Thế còn lúc đụ? Chị chỉ cảm thấy sướng khi được nuốt tinh khí thôi à?
Kim Linh thành thật trả lời:
– Được đàn ông đụ cũng sướng chứ nhưng em chỉ thấy sướng khi em nằm trên, thủ vai kỵ mã, hoặc là hai đứa chơi đứng. Em chưa bao giờ sướng khi nằm dưới. Nói
tóm lại, em phải là người chủ động trong cuộc chơi thì mới cảm thấy sướng. Nằm dưới tức là thụ động rồi. Một bác sĩ chuyên về khoa tâm lý học cho Kim Linh biết sở dĩ nàng chỉ sướng khi nằm trên là vì nàng có tính đàn ông, luỵ rằng nàng là đàn bà một trăm phần trăm. Việc nàng học võ, học bắn súng chứng tỏ rõ rệt nàng có nam tính.
Kim Linh hoàn toàn không hay biết gì về vụ ông Lý đang năn nỉ vợ chồng thầu khoán Nguyễn Thảng thuyết phục Mai Hoa ưng lấy ông ta.
Về phần Bích, nhân thấy họ Lý mê say Mai Hoa, nàng cũng muốn Mai Hoa nhận lời. Có người thân lọt vào bộ chỉ huy của họ Lý là điều mà vợ chồng Nguyễn Thảng rất mong muốn.
Vân Bích gọi Mai Hoa đến nhà nàng ăn cơm tối. Thầu khoán Thảng bận đi ăn cơm khách nên vắng mặt. Bích nói với Mai Hoa:
– Hoa à, nếu chị là em thì chị ưng quách Lý Long. Về mặt khả năng làm tình, chắc chắn hắn không thể so sánh được với mấy người mà em đã gặp. Nhưng vụ đó thì
em vẫn có thể đi lại với bắt cứ ai kia mà. Em nghĩ lại xem. Nếu em đứng đầu tổ chức phân phối hàng lậu của họ Lý tại Sài gòn và lục tỉnh thì em sẽ thu vào một mối lợi lớn lắm chứ không phải là nhỏ. Em lại được quyền chỉ huy một đám lâu la, bộ hạ của họ Lý. Như thế không sướng à?
Mai Hoa khẽ lắc đầu:
– Chỉ huy đám đàn em của họ Lý không phải là chuyện dễ như chị tưởng. Dù em có được họ Lý giao quyền đi nữa. Mặt khác, em biết họ Lý mê em, như vậy dễ gì ông ta cho em được tự do đi lại với bạn trai. Còn em thì muốn được tự do ngủ với ai thì ngủ, làm gì thì làm. Một khi mà em đã nằm trong tổ chức của hắn rồi, sẽ có
những thuộc hạ, tâm phúc của hắn canh gác ngày đêm xung quanh em, làm sao em có thể gọi trai đến chơi?
– Nếu vậy, để chị đặt điều kiện với ông ta. Nếu ông ta bằng lòng để cho em hoàn toàn tự do thì em sẽ ưng phải không?
– Ừ, có thể. Em sẽ không là vợ chánh thức của hắn. Em ở nhà em, làm gì tùy ý. Hắn không được ghen. Còn vấn đề làm việc thì hắn phải có cơ sở ở vùng Sài gòn.
Hằng ngày em sẽ đến cơ sở ấy để làm việc, phát lạc bọn đàn em của hắn. Nhà riêng của em không thể để cho bắt cứ đứa nào lui tới. Gọi điện thoại thì được. Còn chuyện tiền bạc, em chưa hiểu hắn sẽ chia phần cho em như thế nào? Hay là hắn chỉ muốn lợi dụng em, xem em như một bà vợ người Tàu của hắn, làm việc thì có làm, còn tiền bạc, hắn gởi ngân hàng hay cất giữ riêng, em không được biết tới? Trong trường hợp này em sẽ thiệt thòi nặng. Hắn vừa được làm tình với em, vừa được thêm một người phụ tá mà chẳng mất gì cả!
Vân Bích gật gù, nàng nghĩ Mai Hoa nói đúng. Theo phong tục của người Tàu thì người vợ chẳng có quyền hành nào hết. Mọi sự đều do người chồng tự ý quyết định. Bích nói:
– Để chị đặt vấn đề với họ Lý xem sao? Thật ra nếu làm vợ của ông ta mà em mất hết tự do thì chị cũng không muốn. Rồi những lúc nổi hứng, chị em mình làm sao tự do gọi trai đến phục vụ?
Hai hôm sau, Vân Bích mời Lý Xì thẩu tới nhà. Nàng cho hắn biết điều kiện của Mai Hoa.
Lý long ngồi suy nghĩ một lúc rồi nói:
– Tôi sẽ nghĩ kỹ về những điều kiện ấy và sẽ trả lời bà.
Trên đường trở về Chợ lớn, Lý Long ngồi thừ ra suy nghĩ. Nếu để cho Mai Hoa được hoàn toàn tự do trong khi nàng có toàn quyền kiểm soát các khoản chi, thu và nắm giữ tiền bạc của tổ chức thì quả thật có hơi kẹt. Để cho nàng được tự do đi giao thiệp với các ông quan lớn, quan nhỏ thì tạm được đi. Còn chuyện nàng muốn đưa ai về ngủ ở nhà riêng cũng phải làm ngơ, thì đâu có được! Hóa ra ông không có quyền gì với nàng cả hay sao?
Lý Long nghĩ chắc: mình phải đích thân tới nhà nàng để thuyết phục nàng, có lẽ như thế mới xong. Cùng lắm thì mình sẽ đề nghị chia cho nàng hàng tháng một khoản tiền để nàng phục vụ mình, kiểu như là gái bao vậy thôi. Không cho nàng dính dáng với tổ chức! Nhưng chuyện này cũng khó vì nàng đã có sẵn một số vốn liếng khá to do những chuyến buôn lậu trong mấy năm qua đem lại. Như thế phỏng mình có đề nghị dâng cho nàng tiền hàng tháng chưa chắc nàng đã nhận.
Nghĩ đến đây Lý Long thở dài, chán nản? Đàn bà An Nam khó quá. Con nhỏ Miêu Kim Linh mình gặp ở Hongkong có vài lần, rủ nó qua Sài gòn, nó chịu ngay chẳng có đặt điều kiện gì ráo!
Họ Lý hỏi trọng tài xế người Tàu, đang lái xe cho ông ta:
– Này A Cẩu à, mày đưa tao đến nhà bà Thảng nhiều lần, vậy chắc mày có biết mặt cô bạn của bà ấy, cái cô có tên là Mai Hoa ấy mà?
– Dạ, dạ em biết cô ấy chứ, xứng xàng. Cổ nằm trong bộ tham mưu của vợ chồng ông Thảng mà !
– Ừ nói ví dụ tao lấy cô ấy, và đưa cô ta vào tổ chức của mình thì bọn mày có phục cô ta không?
A Cẩu quay lại:
– Dạ, xinh xàng nói sao? Bộ xinh xàng tính cưới cô ấy à? Thế còn bà Kim Linh?
– Bà Kim Linh chỉ là người chịu ơn của tao, bả giúp đỡ tao được phần nào hay phần đó thôi. Tao cần có vợ người việt để thay tao đi giao dịch với mấy ông lớn tây tà và Việt Nam. Và chỉ huy luôn cả bọn thằng Trương ở ngoài Sài gòn, chỉ huy luôn tụi ở Tiền Giang và Hậu Giang nữa. Tao cần người như cô Hoa lắm. Vì cổ đã nằm sẵn trong giới của mình, lại có sắc đẹp và giao thiệp rộng, bọn trong chính quyền nể cổ lắm!
A Cẩu dạ dạ. Hắn không góp ý kiến nào. Hắn biết chủ của hắn có tính độc tài, nói với thuộc hạ chuyện gì thì cũng chỉ là để nói cho có vậy thôi. Kiểu như thông tin vậy Có đề nghị nào đưa ra thì Lý Long cũng chỉ ừ hữ chả bao giờ nghe theo.
Lâu nay Kim Linh đối đãi với hắn rất tử tế. Thỉnh thoảng cho liền hắn xài, ngoài khoản tiền lương Lý Long trả. Hắn nghĩ dù họ Lý không chánh thức cưới Kim Linh, nhưng hằn bà ta sẽ chiếm ngôi vị ấy trong tương lai.
Nay nghe Xì thẩu nói định cưới gái Việt Nam làm vợ chánh thức và giao luôn quyền chỉ huy vùng Sài gòn, lục tỉnh cho cô ấy thì A Cẩu chưng hửng. Thế là thế nào?
Hôm sau, nhân lúc họ Lý được bạn bè đến đón đi đánh mạt chược suốt đêm, A Cẩu bèn tiết lộ điều nó nghe được từ cửa miệng của ông chủ cho Kim Linh biết.
Kim Linh nghe chừng Cẩu cho biết tin này thì rụng rời tay chân. Té ra hắn chỉ xem ta như một món đồ chơi.
Còn cưới vợ thì hắn cưới gái Việt? Nàng hỏi thằng Cẩu:
– Nhà của Mai Hoa ở đâu?
Thằng Cẩu thưa:
– Dạ, em không biết nhà của cô đó ở đâu. Nghe nói ở đường Macmahon. Em chỉ gặp cô đó ở nhà bà Thảng. Và xếnh xáng cũng chỉ gặp cô ta tại nhà bà Thảng.
Kim Linh lấy ra một ít tiền. Nàng dúi vào tay A Cẩu:
– Cẩu à! Mày phải trung thành với tao nghe chưa! Đại nhân mà cưới vợ Việt thì cả đám sẽ bị con An Nam đó chỉ huy, nhục lắm. Mày nghe rõ chưa? Vậy mày đi gặp thằng Thoòng, bảo nó lại đấy cho tao sai việc. Cả mày nữa. Mày cũng phải phụ với thằng Thoòng.
Việc đầu tiên Kim Linh giao cho Cẩu và Thoòng là tìm biết nhà riêng của Mai Hoa ở đâu. Nàng có nhiều khách khứa hay không? Về phần thằng Cẩu thì phải báo cáo ngay nếu Xì thẩu bảo nó lái xe lại nhà Mai Hoa.
Hai thằng tâm phúc dạ dạ lui ra.
Còn lại một minh, Kim Linh rít lên:
– Gặp được tay bà thì bọn mày khó sống đó nghe. Không ăn được thì tao đạp đổ hết. Rồi tao trở về Hong kong chứ sợ gì đứa nào!