Đa Tình - Phần 9
Hai thân thể vật lộn với nhau nhưng sức chị có là bao mà cự nổi với tôi nên sau cùng thì chị cũng bị đè bẹp ra. Tôi khoá hai tay chị rồi nhanh chóng tuột quần ngủ của chị ra.
Chị bị đè đau quá đến ứa nước mắt. Chị không thể nào ngờ là hôm nay mình lại gặp đại nạn một cách bất ngờ như vầy : tự nhiên có người đàn ông đến bấm chuông và khi ra mỡ cửa chị đã thầm khen người khách bảnh trai, lịch sự vậy mà … không ngờ anh ta lại nổi cơn điên mà kéo chị vào đây !
Chị lên đây giúp việc cho gia đình này từ mấy năm rồi và rất được ông bà chủ tín nhiệm. Nhờ đó mà chị có được lương khá cao, đủ để gởi về quê cho chồng chị và cho ba mẹ chị. Chồng chị dạo sau này cứ đau yếu liên miên, may là có chị hỗ trợ tài chính chứ nếu không thì không biết gia đình sẽ ra sao. Lần về thăm vừa qua, chị còn buồn bã nhận ra là chồng mình đã trở thành liệt dương, không còn hứng thú gì với chuyện vợ chồng nữa !
Chị cố lấy hết sức tàn mà vùng dậy nhưng cùng lúc thì người đàn ông đã đặt được con cặc trước cửa hàng lồn mà từ từ đút vào. Chị nhăn mặt vì con cặc bự quá, với lại lâu lắm rồi chị đâu có được sử dụng nên khe lồn chị bị co lại làm chị đau quá, thiếu điều muốn la lên. Nhưng người đàn ông đoán biết nên lấy bàn tay bịt miệng chị lại. Chị ú ớ vùng vẫy như con tép nhưng con cặc cứ hùng dũng mà xâm chiếm khe lồn…
Chị tủi thân, không ngờ là đến từng tuổi này mà lại bị cưỡng dâm một cách tàn tệ như vầy.
Tánh chị hiền hoà, chị lại quen tùng phục người bề trên nên trong tình huống khẩn cấp này chị lúng túng đến thãm hại, không biết phải ứng xử ra sao !
Chị mỡ mắt ra nhìn kẻ vũ phu đang cưỡng hiếp chị … dưới ánh sáng lờ mờ, chị bàng hoàng nhận ra là người đàn ông này thật đẹp trai, anh ta chắc trẻ hơn chị ít nhất 9. 10 tuổi.. Anh ta lim dim mắt mà hưởng thụ trong khi đang hùng hục đụ chị.
Chị xấu hổ quá nhưng hình như cơ thể của chị như đoá hoa đang dần dần nỡ ra để đón ánh nắng ban mai, lồn chị như đã quen với cái vật thể đang công phá nó và nó đang thích nghi với kẻ địch ! không những vậy, khe lồn còn tiết ra chất dung dịch ướt làm cho sự va chạm nơi đó không còn làm chị đau nữa.
Rồi bỗng nhiên chị nhận ra là một cảm giác thích thú đang từ từ lan toả trong người chị. Cảm giác đã từ lâu lắm rồi chị không được trãi nghiệm. Chắc cũng hơn mười mấy năm rồi !
Chị tự giận mình sao lại có thể thích thú khi mình đang bị áp chế một cách nhục nhã, nhưng dù chị có chống chọi cách mấy thì cái cảm giác đó vẫn cứ lớn dần … đến khi chị thúc thủ đầu hàng mà đưa hai tay ra vụng về ôm lấy lưng người đàn ông.
Hình như anh ta cảm nhận được điều đó nên anh ta không còn hùng hục nữa … cử chỉ của anh ta trở nên dịu dàng, âu yếm … chị bỡ ngỡ hé mỡ hai đùi của mình ra cho anh ta được thoải mái mà xâm nhập chị sâu hơn. Chỉ cảm nhận rõ ràng con cặc đã đụng đến tử cung của chị làm mắt chị mờ nhạt đi …
Lúc đó chị mới hoàn toàn buông lỏng người ra …
Khi tôi giật mình tỉnh dậy thì tôi thấy người đàn bà đang ngồi bên bờ phản mà chải tóc. Tôi lồm cồm ngồi dậy mà bỡ ngỡ hỏi :
– Ủa, đây là đâu ? tôi … tôi … đang làm gì ở đây ? chị … chị …
Chị người làm đỏ mặt, lúng túng :
– Cậu … cậu … đang ở trong phòng tui …
Cùng lúc tất cả kỷ niệm đêm qua ào ạt trở lại trong trí óc tôi …
Tôi bàng hoàng nhìn người đàn bà … thì ra trong một lúc mất kiểm soát, tôi đã dám cưỡng ép người này ngay chính trong phòng ngủ của chị ta. Tôi rùng mình lo lắng ! tự trách mình sao lại hồ đồ đến mức độ đó, làm nhục người phụ nữ này, làm tổn thương chị ta một cách tồi tệ quá mức.
Tôi rón rén liếc nhìn chị người làm thì thấy chị tiếp tục luống cuống chải tóc mà hình như không có thái độ hằn học gì với tôi. Tôi tự nghỉ mình phải chịu trách nhiệm và phải tìm mọi cách để hàn gắn lỗi lầm to lớn của mình.
Tôi phải xin lỗi chi ? vô duyên quá ! cưỡng hiếp người ta rồi vòng tay xin lỗi như đứa bé phạm tội !
Tôi đền bù chị ta bằng tiền ? lại có thể làm cho chị ta bị tổn thương hơn. Chị ta đâu phải là gái điếm đâu mà trả tiền cho chị ta !
Nghỉ như vậy, tôi bèn xích lại gần chị ta mà đưa tay nắm tay chị :
– Tôi cám ơn chị vô cùng. Thật ra thì đêm hôm qua chị đã cho tôi thật nhiều hạnh phúc.
Tôi mừng thầm khi thấy chị chỉ đỏ mặt thêm rồi cúi đầu chứ không đẩy tay tôi ra.
Tôi quyết định làm tới để dành lấy lợi thế : tôi choàng tay ôm vai chị rồi kéo chị ngã ngửa ra phản. Người đàn bà giật mình luống cuống, định chồm dậy nhưng đã bị tôi đè mà hôn vào cổ của chị. Chị làm mặt giận :
– Hiếp đáp người ta cả đêm chưa đủ sao mà bây giờ còn muốn làm gì nữa đây …
Nghe giọng nói dịu dàng của chị tôi càng an tâm hơn, tôi thò tay mà cù lét chị làm chị vùng vẫy mà cười rúc rích :
– Nhột … nhột … ngừng đi mà …
Không chờ chị định thần, tôi ép môi mình vào môi chị mà cưỡng hôn chị. Chị định há miệng ra mà phản đối thì bị tôi ngậm được cái lưỡi nhỏ xíu mà nút. Chị ngượng quá vì chị rất nhà quê, đâu có biết cái trò hôn môi là gi, chỉ đôi lúc thấy trên tivi mà thôi ! bây giờ bị nút lưỡi chị cuống quít không biết phải làm gì.
Tôi dùng hết kinh nghiệm của mình để giúp chị từ từ bớt căng thẳng … chị tập tễnh từng bước một khám phá ra trò chơi mới lạ này … rồi chị ngượng ngập hôn trả lại tôi. Tôi thở phào, biết mình không còn phải lo lắng gì về người đàn bà bị tôi cưỡng dâm tối hôm qua.
Tôi thò tay xoa bóp hai vú nhỏ của chị …
Chị chợt ngồi bật dậy mà hốt hoảng nói :
– Chết cha, cậu làm tôi điên cái đầu … may không thôi quên rồi ! tui còn phải đi dọn món ăn sáng cho cô Phượng trước khi cổ đi học.
Rồi chị cuống quít chạy lên nhà trên.
Tôi nằm dài ra mà mỉm cười thú vị.
Một lúc sau, chị trở về phòng với một đĩa bánh cuốn nóng vừa mua ngoài chợ.
Chị nhìn người đàn ông ăn ngấu nghiến mà cười sung sướng. Mọi chuyện xảy ra thật bất ngờ, chỉ trong vòng một đêm mà chị có cảm tưởng là đời chị đã xoay hết 180 độ ! Chị đã được người đàn ông này ôm ấp vuốt ve. Người đàn ông bảnh trai, lịch lãm đó lại là một người có địa vị không phải tầm thường ! anh ta là thầy giáo bên trường cô Phượng, người mà cô Phượng rất hay nhắc đến trong những bữa ăn gia đình. Vậy mà anh ta lại chăn gối cả đêm với chị ! lẻ dĩ nhiên tối hôm qua anh ta không được tỉnh táo cho lắm nên mới làm liều làm bậy, nhưng sáng nay, anh ta vẫn âu yếm với mình một cách thật chân tình.
Chị cảm thấy mình thật may mắn. Chị tự động đưa tay vuốt lại mái tóc cho ngay ngắn.
Người đàn ông nhìn thấy, bỏ đũa xuống mà cười :
– Chị có duyên quá chừng rồi, đâu cần phải chải chuốt gì thêm !
Chị mắc cỡ, cúi đầu.
Tôi nhìn người phụ nữ mộc mạc mà cảm thấy vui vui. Tôi đưa tay ngoắc :
– Chị đến đây tôi nói cái này cho nghe …
Tưởng thiệt, chị rụt rè đến ngồi xuống tấm phản.
Tôi dò hỏi :
– Con Phượng đi học rồi sao ?
– Dạ, cô Phượng đi rồi.
– Còn ai ở nhà không ?
– Dạ, không có ai hết vì ông bà chủ đi vắng cuối tuần mới về.
Tôi vỗ tay :
– Vậy thì hay qua !
Chị bỡ ngỡ hỏi :
– Sao lại hay ?
Tôi nhìn chị mà cười ghẹo :
– Hay chứ vì bây giờ tôi có cả ngày để ôm ấp chị.
Chị thất kinh hồn vía, định đứng dậy … nhưng quá trể rồi ! tôi đã nhào đến mà ôm chị, kéo chị lên phản gỗ, mặc cho chị năn nỉ ỉ ôi…