Cô bé tầng 4 - Viết Tiếp - Chương 80
– Sướng….quá….cưng…ơi…..
– Buồi…anh….nóng…thế….ớ…ớ….
Dựa sát vào cửa, Liên nghe rõ từng âm thanh phát ra ở phía bên kia vách gỗ mỏng manh. Cơn nứng rần rật chạy dọc xương sống, dồn thẳng vào giữa hai bẹn nóng rực. Nước nhờn mới lúc nãy tuôn ra xối xả, nay đã tiếp tục róc rách như dòng suối bất tận rỉ ra khiến đũng quần lót ướt dần. Do đang đứng ở ban công nên cô nàng không thể đưa tay lên tự xoa bóp vú, hay đưa xuống để chà sát cái lồn đang hầm hập được, cũng chính vì thế nên sự bứt rứt lại càng tăng gấp bội. Hai núm vú đã săn cứng nhấp nhô qua lớp áo theo từng nhịp thở, Liên chỉ còn biết bặm môi lại mà chà xát hai đùi vào nhau cho bớt chút khao khát.
Ở phía bên kia, cái lồn mới mất trinh đang bóp chặt từng nhịp thúc khiến Phong phải hít hà cố kìm nén cơn phê. Hắn cảm nhận rõ sự ẩm ướt, nóng hổi, chật chội qua từng phát lút cán, kèm theo đó là hình ảnh tương phản giữa hai mép lồn hồng hào ướt nhẹp và con cặc đen đúa gân guốc lấp ló giữa cặp mông căng trắng mịn. Tiếng động lúc Liên tựa vào cửa không qua khỏi tai hắn, thích thú vì biết rõ con quỷ cái dâm đãng đang nứng cực độ, Phong vươn tay lên xoa bóp cặp vú đang nảy tưng tưng rồi ghé sát vào tai Trà, cố tình thẽ thọt đủ to để cả Liên cũng nghe thấy
– Sao…lồn em…bóp chặt….thế….
– Ứ…ứ….tại buồi…anh…to đấy….nữa đi anh….a.aa…a…
– Có sướng…không…anh đang….thông….nát…lồn em…đấy….
– Sướng…sướng…sướng chết…mất…thúc mạnh…lên…ôiiiiii…..
– Từ giờ…có cần buồi….cao su nữa…không….
– Không….không…buồi thịt….ngon hơn….nhiều….ư…ư…..
Chưa dừng ở đó, gã còn trét nước nhờn lên lỗ hậu của Trà rồi đút một ngón tay vào. Sự chật chội khiến hắn cảm nhận rõ buồi mình đang ra vào ở phía dưới qua vách ngăn, và cũng đồng nghĩa với ma sát tăng lên theo. Về phần Trà, dù đã không biết bao lần được Hiền thúc cái buồi giả to đùng vào lỗ đít, nhưng hiện giờ chỉ với một ngón tay thôi mà cảm xúc mạnh hơn gấp bội. Cũng dễ hiểu thôi vì dù sao những lần trước, Hiền có đút gì vào lỗ hậu thì phần lồn vẫn luôn bị trống vắng chứ không phải bị chèn đầy bằng cục thịt gân guốc như thế này. Đến khi Phong cong cong ngón tay lại mà móc thì Trà hoàn toàn lả đi vì phê, nước nhờn chảy dài theo thân cặc xuồng bìu rồi rơi xuống sàn.
– Không…không…chỉ được….địt lồn thôi…mà…..
– Chết…em…..mấtttttttt……aaaaaa…..
Tiếng rên hổn hển không ra hơi vì quá sướng của Trà truyền thẳng vào tai Liên ở ngoài, lúc này đũng quần thể thao cũng đã đẫm một mảng. Liên như bị nam châm hút chặt vào cánh cửa mà không cách nào rời đi được, toàn thân cô nàng cũng run lên vì thèm khát. Bản thân Liên cũng đã bị Phong chơi kiểu này nhiều lần nên cô nàng biết rõ độ phê của nó, và vì thế nên lại càng thèm..
– Móc….móc….đít em…mạnh lênnnnnnnnnn…..
– A….a….a………
Cả Phong và Trà đều không thể kìm chế được bao lâu nữa, Trà đổ gục xuống phía trước dù hạ thể vẫn bị Phong giữ chặt, cô co quắp toàn thân mà lên đỉnh cực khoái. Còn anh chủ nhà trọ đáng yêu cũng đang trân mình phóng từng đợt tinh trùng đặc quánh vào cái lồn múp míp kia, và từng nhịp co bóp siết chặt ở bên trong như đang vắt cạn từng giọt cuối cùng.
– Ót…..
Con cặc đen đúa dần xìu xuống bị cái lồn non tơ kia ép tuột ra, Trà xoay người lại không còn chút sức lực, vịn vào người Phong rồi ngồi xổm xuống mà thở dốc. Dòng tinh trắng đục dần dần nhễu ra khỏi cái lỗ hồng hào kia mà rơi xuống sát mép cửa. Bỗng một ngón tay, rồi hai ngón tay cố lách qua khe cửa nhỏ mà vét vét lấy nó đầy thèm khát. Ôm Trà dựa vào ngực mình, Phong nhếch mép cười đắc ý trước cảnh tượng đó vì hắn biết quá rõ đó là ngón tay của ai. Gã đứng dậy đưa cái buồi ướt nhẹp vào cái miệng xinh đẹp đang thở hổn hển kia để Trà liếm láp sạch sẽ hết cả tinh trùng lẫn nước nhờn bám quanh, còn chân gã nhẹ nhàng vươn lên di di đống bầy nhầy tinh và nước nhờn lên ngón tay kia như ban ơn huệ, Phong cảm thấy mình như một ông vua đang ban ơn cho thần dân của mình vậy. Nhanh chóng rụt tay lại, Liên đưa lên miệng liếm láp tranh thủ lúc nó còn ấm, mùi tanh nồng kia như liều heroin khiến cô nàng đỡ cơn nghiện đang vật vã, Liên nhanh chóng quay trở về phòng ôm lấy cái điện thoại để nhắn tin cho bạn trai, không quên gửi cho Phong một dòng ngắn ngủi
– Anh được lắm!