Nội dung truyện
Bao nhiêu ý nghĩ chạy dọc trong đầu, Quân đăm đăm nhìn cơ thể mềm mại nằm trên giường với đôi chân trần trắng nõn, từng ngón chân trắng hồng đầy đặn, thấp thoáng ngay chính giữa hai đùi cô là một mảnh vải màu đen. Khe hở ấy của phụ nữ luôn là thứ có được sự hấp dẫn chết chóc với cánh đàn ông, thứ trong quần Quân đã độn lên cả cục bự.
Lên chút nữa, bộ ngực thật sự lớn dù Trinh đang nằm ngửa, chúng hơi nhão chảy qua hai bên nhưng vẫn có kích cỡ tương tự dưa hấu, ngực Trinh phập phồng theo nhịp thở, cái váy bó sát không những không che khuất mà còn tôn lên sự hấp dẫn của chính cô. Nếu như bất cứ người đàn ông nào thấy được, có lẽ sẽ không nhịn được mà lao lên, muốn biết ngay sau lớp vải đó là thứ gì.
Trinh bây giờ có lẽ đã ngủ, mắt cô nhắm nghiền, hơi thở đều đặn còn gương mặt thì vẫn ửng hồng, mái tóc dài buông xõa bất quy tắc khiến cô trông rất xinh đẹp, rất hiền dịu và lại đang không có sức phản kháng.
Quân tát vào má mình một cái, buộc bản thân phải tỉnh táo. Cậu cũng có chút men rượu nên thân thể phản ứng có chút thái quá. Tuy nhiên, Quân cũng không muốn làm như vậy với Trinh. Thứ cậu thích chính là người phụ nữ tự nguyện cởi quần áo, cho cậu ngắm hết những gì trần trụi nhất chứ không phải là ép buộc và ra sức chiếm đoạt. Quân tự nhận bản thân cậu chẳng phải người tốt lành gì nhưng làm người vẫn cần có chút ranh giới.