Bệnh Dâm Của Mẹ - Phần 1
Bà Thúy Hạnh đi chơi về sớm hơn mọi khi bởi hôm nay bà thấy hơi mệt trong người. Mở cửa chưa kịp bước chân vào nhà bà đã nghe thấy tiếng rên rỉ của cô con dâu tương lai yêu quý trong phòng ngủ. Linh tính và kinh nghiệm báo cho bà Hạnh biết có chuyện không ổn bởi con trai bà hiện đang về việt nam để mua sắm và chuẩn bị những thứ cần thiết cho ngày cưới sắp diễn ra.
Cánh cửa không được đóng chặt, vẫn còn hơi khép hờ, bà Hạnh vội đưa mắt nhìn vào trong. Cảnh tưởng bên trong căn phòng ngủ của con trai bà quá bừa bãi khiến bà Hạnh chóng mặt nhức đầu. Bừa bãi không phải là do căn phòng luộm thuộm, bừa bãi là bởi quần áo, váy và các đồ phụ tùng vứt tung tóe dưới sàn nhà. Trên giường thì là cảnh đôi tình nhân ướt sũng mồ hôi đang hì hục hẩy mông như một cái lò xo. Bà Hạnh bình tĩnh nhìn xem thằng bồ của con dâu bà là ai thì bà thoáng ngạc nhiên, đó chẳng phải là thằng Dũng vẫn hay đến nhà ăn cơm hay sao? Nó là bạn của thằng Tiến con trai bà, tại sao nó lại làm như vậy cơ chứ?
Bà Hạnh đứng ngẩn ngơ bên ngoài, mặt bà đỏ bừng như gấc bởi đây là lần đầu tiên trong đời bà được chứng kiến tận mắt cảnh làm tình của một đôi nam nữ. Ban đầu bà Hạnh định bước vào quát cho đôi kia một trận tơi bời nhưng bà lại thôi, bởi chẳng hiểu sao bà thấy ngại ngại trước cảnh tượng lõa lồ của hai con người gian phu dâm phụ bên trong. Đứng nhìn một lúc thì bà bỗng dưng cũng thấy chút chút rạo rực trong người.
Mấy năm nay rồi bà Hạnh chưa được làm tình, chưa được ngửi cái cơ thể đàn ông, giờ nhìn thằng Dũng mồ hôi nhễ nhại nằm trên dập con cặc xuống lồn con dâu thì bà Hạnh cũng động lòng thèm khát. Ôi nhìn dương vật của nó đang ra vào kìa, bóng loáng và dài ngoẵng, sao nó lại đẹp đến vậy cơ chứ… nó làm bà bất giác hồi tưởng lại chuyện ngày xưa bà cũng đã không biết bao nhiêu lần được hưởng những con cặc to như vậy. Những người tình trong quá khứ của bà là bao nhiêu người chắc bà không thể nào đếm được hết được, có lẽ chỉ có một người biết rõ nhất, đó là.. con trai bà… thằng Tiến.
Chiều ngày hôm đó, bà Hạnh vẫn giữ thái độ bình tĩnh với cô con dâu tên Thúy Hằng. Bà vờ như không biết chuyện gì việc Hằng đã lén ngoại tình và cắm sừng lên đầu thằng Tiến. Thực sự là oái oăm, bởi Hằng là đứa con gái bà Hạnh rất yêu quý và chính bà đã làm mối bắt thằng Tiến phải cưới Hằng bằng được. Hằng xinh đẹp, ngoan ngoãn, có học thức nên Tiến cũng si mê và phải cưa cẩm một thời gian khá dài thì nàng mới gật đầu đồng ý. Sống ở phương tây nên bà Hạnh cũng không cấm đoán con trai mình một ngày dẫn Hằng về nhà và xin phép bà cho hai người sống chung một thời gian rồi sẽ làm đám cưới sau. Nhìn đồng hồ, tính giờ này ở Việt nam đang là tối muộn chắc thằng Tiến đã đi chơi về, bà Hạnh đóng cửa phòng lại và mở facebook ra nhắn tin.
– Con ngủ chưa? – Bà Hạnh nhắn cho Tiến.
– Có việc gì hả mẹ? Con vừa mới lên giường thôi. – Tiến nhắn lại trả lời.
– Con xem thế nào có bay sang sớm được không? Có việc hệ trọng lắm con à.
– Việc gì hệ trọng mà mẹ bảo con sang gấp vậy?
– Mày cứ sang thì sẽ rõ.
– Mẹ phải nói rõ cho con biết là chuyện gì thì con mới sang chứ!
– Con Hằng…
– Hằng làm sao hả mẹ? Vợ con hỗn với mẹ à?
– Không phải, nó có bao giờ dám hỗn với mẹ đâu.
– Thế Hằng làm sao? Mẹ nói rõ ra đi!
Bà Hạnh thở dài rồi quyết định nói hết cho Tiến biết chuyện lúc trưa nay bà đã nhìn thấy những gì:
– Con cứ dắt cáo về nhà, giờ con cáo ăn thịt người trong nhà rồi đấy con có biết không?
– Cái gì mà cáo với ăn thịt người vậy hả mẹ? Con chẳng hiểu mẹ đang nói gì nữa.
– Thì thằng Dũng làm cùng với vợ chồng con hay đến nhà ăn cơm ý, trưa nay nó vừa ngủ với con Hằng trên giường trong phòng con đấy, con có biết không? Chưa cưới mà nó đã ngoại tình, nếu lấy về thì không ổn chút nào. Con sang ngay và xem lại đi, thế này là mẹ không đồng ý đâu. Mẹ không chấp nhận một đứa con dâu lăng loàn như vậy. Cái Hằng làm mẹ bất ngờ quá, có lẽ mẹ đã nhìn sai…
Bà Hạnh nghĩ rằng chắc Tiến đang sốc lắm nên mãi không trả lời, bà phải nhắn tiếp xem con trai có làm sao không:
– Con không sao chứ? Mẹ biết con đang rất buồn, nhưng đó là sự thật, chính mắt mẹ nhìn thấy chứ không phải mẹ đổ điêu đâu. Thôi con ạ, ngoài còn thiếu gì đứa xinh đẹp, không lấy đứa này thì lấy đứa khác.
– Con không buồn mẹ ạ! – Tiến trả lời. Chuyện của Hằng với Dũng con đã biết hơn một tháng nay rồi.
– Sao? Con nói cái gì mà mẹ không hiểu? Con biết rồi ư? Con biết chúng nó như vậy thì tại sao con vẫn đưa thằng Dũng về nhà ăn cơm hả trời?
– Haiiiz… biết nói thế nào cho mẹ hiểu nhỉ? Con cho phép Hằng ngoại tình với Dũng đó mẹ ạ, và Hằng cũng rất yêu anh ấy.
Bà Hạnh đọc những dòng chữ của Tiến viết ra mà bà còn thấy sốc và choáng hơn cả vụ trưa nay bà chứng kiến con dâu ngoại tình. Bà không thể ngờ được trên thế gian này lại có người chồng cho phép vợ minh đi yêu người đàn ông khác. Trên phim chắc cũng không có cái chuyện như vậy chứ đừng nói ngoài đời. Có lẽ nào thằng Tiến, con trai bà bị bệnh gì hay sao? Phải có lý do thì nó mới như vậy chứ. Chứ ai đang khỏe mạnh lại cho vợ đi cặp bồ, nói ra lại bảo bị hâm nặng. Là một người mẹ thương con, lại là một phụ nữ từng trải, bà Hạnh mạnh dạn hỏi:
– Tiến này, ừ cứ coi như là con đang nói thật đi, mẹ tin là như vậy. Nhưng con có thể cho mẹ biết là con có bị bệnh tật gì không? Phải có lý do gì đó thì con mới cho phép vợ mình đi quan hệ với người đàn ông khác chứ.
– Cám ơn mẹ đã quan tâm và thương con. – Tiến trả lời. Mẹ yên tâm, con không bị bệnh gì đâu.
– Không bị bệnh gì mà tại sao con lại như vậy? Mẹ là mẹ, con cứ nói thẳng cho mẹ biết để mẹ còn tìm cách cứu chữa cho con. Mẹ hỏi thật, có phải con bị bệnh yếu sinh lý hay là dương vật không cương cứng được không?
– Con gửi cái gì bậy bạ cho mẹ vậy? – Bà Hạnh nhìn vào khúc dương vật mà Tiến vừa gửi, nó vừa cứng vừa đỏ hỏn… bà bỗng xấu hổ.
– Hihi, con gửi cho mẹ xem dương vật của con trai mẹ vẫn khỏe mạnh như bình thường chứ có yếu ớt gì đâu.
– Thằng quỷ! Cái đó mà cũng gửi được. – Bà Hạnh bỗng tủm tỉm cười thầm, rồi bà cũng tò mò muốn được xem lại, bà lướt màn hình và chăm chú nhìn dương vật của Tiến.
– Kaka… mẹ có thấy nó to hơn cái thời mẹ còn tắm cho con không?
– Bố nhà anh, lắm chuyện vừa thôi. Mẹ không đùa đâu, mẹ đang hỏi nghiêm túc là con có mắc bệnh gì không để còn chạy chữa cho kịp. Mẹ là mẹ, con có biết là mẹ lo lắng cho con lắm không?
– Hihi, mẹ cứ hỏi thì con cũng nói thật, đúng là con bị mặc một bệnh nan y không thuốc nào cứu chữa được.
Chân tay bà Hạnh bủn rủn khi Tiến thông báo như vậy. Bệnh nan y ư? Ngực bà cảm thấy khó thở! Chẳng nhẽ đời con trai bà lại chết sớm vậy sao? Cả đời bà chỉ có mỗi thằng Tiến là đứa con duy nhất, bà yêu quý nó còn hơn cả mạng sống của mình, không thể nào để chuyện đó xảy ra được.
– Con đang nói gì vậy hả Tiến? Con bị bệnh nan y ư? Con nói cho mẹ biết con bị bệnh gì đi?Còn nước còn tát, con cứ yên tâm, mẹ luôn ở bên con.
– Hihi, mẹ yên tâm, bệnh này tuy khó chữa nhưng không chết được đâu, thậm chí sống dai lắm.
– Thế là bệnh gì? – Bà Hạnh bực vì Tiến cứ úp mở trong khi bà đang rất lo lắng.
– Bệnh… dâm!
– WTF?
– Hì hì, bệnh dâm mẹ à. Mẹ đã nghe ai nói đến cái bệnh này chưa?
– Bệnh dâm là bệnh gì? – Bà Hạnh hỏi cho có chứ bà đã thở phào nhẹ hết cả người.
– Bệnh này khó giải thích lắm mẹ ơi. Mà có lẽ con mắc bệnh dâm cũng theo gen di truyền của mẹ đó.
– Cái gì mà theo gen di truyền của mẹ vậy? – Bà Hạnh thực sự không hiểu bởi bà đâu còn là thanh niên để hiểu những từ như vậy.
– Hì hì, thì mẹ có công nhận là ngày xưa mẹ cũng dâm nhất cái xóm mình không?
– Mẹ không hiểu? Sao lại bảo mẹ dâm nhất xóm vậy con?
– Trời ơi, cái từ “dâm” mà mẹ còn không hiểu nữa à? Có nghĩa là nhu cầu tình dục của mẹ thuộc dạng cao và mẹ đã từng lên giường với cơ số các chú, các bác trong xóm rồi đó.