Bán Người Qua Biên Giới - Phần 17
Lúc này, nơi rừng biên giới, cùng lúc gã Long buồn bực đi ngủ cho quên ngày, Đại Ca của nó đang ngồi bên bờ sông, cũng chẳng vui vẻ gì hơn!
Kiên điên ngồi rít thuốc như ống khói, thỉnh thoảng liếc nhìn vào lán trại dõi mắt theo gã Tàu khựa cao lêu nghêu… Cái gã đáng ghét đó, cái gã mà Kiên không dám đụng vào, cũng đang nóng nảy, vừa nghe điện thoại vừa nhăn mặt nhíu mày…
Đã gần hai tháng nay rồi, đám Khựa kia cứ im hơi lặng tiếng! Đã gần hai tháng, lính biên phòng của ba quốc gia bỗng như điên như khùng, tuần tra ráo riết ngày đêm!!! Kiên điên không hiểu vì sao có biến cố lạ như vậy – xưa nay vùng rừng này chưa từng xáo động như vậy! Lũ Khựa hẳn là nắm rõ tình hình, chúng cũng thâm trầm quá mức nữa…. Vì sợ lính biên phòng theo dấu đường đi vận chuyển hàng tìm đến tận ổ của chúng, nên chúng ngưng không chịu nhận hàng trong thời gian này. Mọi giao dịch đều phải hoãn, chờ chỉ thị tiếp theo của chúng. Thằng Khựa cao lêu nghêu kia – được băng bên Tàu phái sang đây điều khiển tình hình – cũng dỏng tay nghe ngóng và chờ đợi suốt hai tháng ròng….
Kiên điên giờ mang danh Đại Ca, nhưng mọi mệnh lệnh đều phải nghe lời thằng Khựa ốm lòi xương đó. Một con sói khát máu, kẻ đã diệt được Cửu Nhạn lừng danh! …..mà giờ phải cúi đầu trước một thằng Tàu cao ốm khó coi!!?
…
Biết làm sao khác được!? Chống không nổi người ta, thì đành phải quỳ thôi…………..
…
Kiên điên cắn nát cái đầu lọc của điếu thuốc khi hắn xoay vần những suy nghĩ trong đầu…
Hàng thì hăm hở bắt về nhiều, rốt cuộc chờ hai tháng không thể đưa đi, một xu cũng chưa thu được! Năm ngàn đô một đứa, sáu đứa là sáu bao tải chứa tiền, mà giờ chỉ thấy như sáu cục nợ!!!
Hai tháng ròng phải nuôi ăn chăm sóc cho những “kiện hàng” đó, lúc đầu chỉ hai ba, hôm nay đã lên tới sáu đứa rồi!!! Mỗi lúc di chuyển dời trại để thoát bọn biên phòng…là mỗi lần cực nhọc thêm khi vác theo sáu cái cục nợ kia!
Nuôi ăn nuôi mặc một đám đàn bà trong trại; tuy rằng mỗi tuần đều có lồn để đụ để chơi, nhưng muốn cắt đứt núm vú hay thọc dao vào lồn….là tuyệt đối không thể! Ngay cả một vết rạch vào háng vào mông cũng không thể! Chỉ được đụ chứ không được huỷ!!!!!!!
Lại còn phải chừa thời gian cách khoảng ra cho chúng bình phục sau mỗi cuộc chơi: hai tháng chỉ chơi được có sáu lần làm sao đủ???!
Thậm chí còn phải kiếm mấy thằng vô dụng biết chăm sóc y tế, hay đã từng học qua trường y…. Kết nạp vào băng! Thu nhận mấy thằng gà con đó….chỉ để lau vết thương cho đám con gái này, tuyệt đối không để xảy ra nhiễm trùng trên cơ thể!!!
…
Tuyệt đối không để nhiễm trùng! Chơi thì được, đụ thì được, phá cũng được mà tuyệt đối không được cắt xẻo rạch mổ huỷ hoại!!!!! Tuyệt đối không tra tấn liên tục làm hao mòn thể lực….. Tuyệt đối không……………
…
TUYỆT ĐỐI CÁI CON CẶC!!!! Từ bao giờ mà con chó điên này phải nghe lệnh răm rắp!? Từ bao giờ mà thằng Kiên phải bị gò bó, bị can ngăn!? Từ bao giờ mà cuộc chơi đã dần dần lớn rộng ra tới một quy mô mà nó không còn kiểm soát nổi!!!!!!!!!!????
…
Kiên điên nhắm không đè nén được cơn khùng đang dâng lên trong máu, nó đứng dậy đi kiếm chỗ trút ra… Nó quay sang lán trại nơi ba thằng đệ đang ngồi canh giữ sáu cô gái mệt mỏi tả tơi. Sáu nàng đều trần truồng loã thể, bị xích chân. Mu lồn, mông, đùi, cánh tay, đôi nhũ hoa và đầu núm đỏ hồng….hằn lên vô số vết thương lớn nhỏ. Có chỗ đã lành lại, kéo da non. Có chỗ vẫn bầm đen hoặc in vằn đỏ….
Sáu nàng thấy Kiên bước đến thì đều kinh hoàng hoảng sợ, nỗi khiếp hãi hiện ra trong sáu đôi mắt khổ đau. Cơn run rẩy lạnh người chạy ngang qua sáu đôi vú bầm dập….
Kiên điên lôi các nàng ra mé sông, miệng còn đang lẩm bẩm :
“Chỉ được chơi chứ không được huỷ! Tuyệt đối không gây nhiễm trùng!!! Ừ, rồi, đồng ý! Không hủy, không nhiễm trùng mà! Chỉ chơi thôi mà! Tao chỉ chơi chút thôi mà………!!!!! “
…
Nắng trưa đã lên, mặt trời đứng bóng làm chói loá mặt sông. Kiên điên gọi cả băng ra mé sông cùng chơi trò chơi tàn bạo để giải khuây. Thằng Tàu khựa cao nhòng liếc mắt lườm lườm nhìn bọn chúng nhưng không nói câu nào. Gã ta hiểu rõ bọn lục lâm mọi rợ này không thể chịu nổi cơn nứng quá lâu mà không trút lên người các cô gái – sáu tù nhân đau khổ, tàn tạ đã bị giam cầm ở đây hai tháng nay, đã bị chúng hành dâm tập thể đến lần này là lần thứ 7!…. Gã cũng biết rõ, Kiên điên đã không dám làm trái lệnh mình thì bọn đàn em lại càng không! Sáu nàng có thể tan nát tả tơi thân xác, bị vài vết bầm vết cắt thông thường…nhưng sẽ không bị bất cứ vết thương sâu nào có khả năng nhiễm trùng! Những cơ thể này tuyệt đối không được để bị nhiễm trùng…
Sát mép nước, chúng đã xếp chồng rất nhiều bao cát từ lâu. Bao này san sát bao kia trải thành một khoảng rộng chừng hai mươi mét vuông bằng phẳng bên bờ sông, dùng làm bến thuyền dã chiến, mà cũng để làm nơi ăn nhậu và “vui chơi giải trí” luôn! Kiên và đám đệ hiện giờ đang quây thành vòng tròn trên khoảng bao cát đó, ở giữa là sáu người con gái loã lồ….. Các nàng khóc trong câm nín, run rẩy đợi chờ “cuộc chơi” sắp xảy ra…. Đã hiểu quá rõ rằng quỳ lạy van xin chúng không có ích lợi gì; sáu nàng chỉ biết tủi nhục nằm, ngồi, quỳ, bò, chổng mông hay dạng háng, khom lưng hay há mồm……… đúng theo từng mệnh lệnh – mục đích duy nhất là cầu mong cho chúng thấy ngoan mà nương nhẹ tay …….
Trưa nay thì không! Sẽ không có “nhẹ tay” vào buổi trưa oi ả này – vì Kiên điên đang cần chỗ để trút đi bực dọc ức chế dồn nén trong đầu nó! Con sói dại đang muốn phát tác cơn giận, phát tác cái bản chất cuồng nộ khát máu của nó lên người sáu nàng… Thế nên Trưa nay, mặt sông loang loáng nắng sắp phải đón nhận những dòng máu tươi!….…..
…
Kiên hằn học xô một trong sáu người con gái ngã ngửa ra, nằm dài trên bao cát cuối cùng sát mép nước. Nó gằn giọng ra lệnh: “Quỳ, khom lưng!!!”
Cô bé chỉ tầm mười chín đôi mươi, cơ thể ngọc ngà trắng trong đang run lên bần bật. Nước mắt lăn dài trên gương mặt thanh tú, hai mắt đỏ hoe còn vương nét ngây thơ khôi nguyệt của gái mới lớn xuân thì……. Cô đã đủ hiểu rằng đừng nên trái lệnh con chó dại này, không dám chậm một giây, ngay lập tức quỳ xuống chổng mông về phía hắn, khom lưng, chống tay xuống bao cát, quay mặt ra ngoài dòng sông lấp lánh nắng thuỷ tinh…….
Cô bé ấy, chính là bé sinh viên Thiên Hương! Là người con gái đầu tiên thằng Lâm bán cho tên Long để “Mở casino cho Campuchia qua chơi”!
…
Chẳng có cái casino chó đẻ nào nơi rừng thiêng nước độc này hết!!! …. Chỉ có bọn quỷ dữ, ngày đêm tra tấn các nàng trong Địa Ngục tàn khốc dã man….. Chỉ có những âm mưu và những cuộc mua bán xuyên quốc gia mà các nàng vẫn còn chưa hay biết là mình sắp bị lôi vào……..
…
“Đưa lồn cao lên. Banh ra!!!! “ Kiên ra lệnh tiếp.
Bé sinh viên lặng lẽ vâng lời. Nàng nâng mông mình lên cao khỏi đầu, hai chân thẳng ra và dang thật rộng. Hai mép thịt ở giữa háng cũng theo đó mà mở ra…
Toàn thân nàng run rẩy. Cái khe bé nhỏ lưa thưa lông non cũng run lên theo. Nàng cắn môi đến bật máu, nhắm mắt thật chặt, mong sao cho cơn đau mau đến rồi mau đi…..
Kiên điên khởi đầu cuộc hành dâm thứ 7 trên thân xác sáu người con gái đáng thương.
…
Hắn tháo dây nịt, gấp làm đôi, vung thật cao rồi quất một tiếng chát chúa vào cửa mình cô bé sinh viên đang run run chờ đón….
“Á! “ Thiên Hương bật khóc, thét lên rồi oằn lưng thấp xuống vì đau rát nơi cửa mình.
Kiên điên chưa cần mở miệng, cô bé vừa hạ người xuống một nhịp lập tức chổng mông trở lên cao y như cũ mà không đợi nó nói nửa câu!!! Bé ngoan ngoãn và phủ phục đến đáng thương – vì em biết, nếu không làm thì hậu quả sẽ ra sao………..
Kiên quất tiếp roi thứ hai. Sợi dây nịt da bò xé không khí nghe “Vúttttt” thật rõ rồi lại giáng xuống cửa mình cô bé!
Roi thứ ba, thứ tư rồi thứ năm… Thiên Hương mất hết sức lực vì quá đau đớn, hai chân cô bé bủn rủn hết chổng mông lên cao nổi nữa rồi…. Bé sinh viên gục xuống, khe suối ngọc đã nát nhừ, ri rỉ máu tươi……
Kiên khẽ liếc ánh mắt trở vào lán trại, nơi thằng Tàu cao nhòng ốm nhách đang đứng nhìn. “Ừ thì không hủy hoại, không nhiễm trùng đó!!!! “ – con sói dại nghe trong đầu mình như có giọng cười hả hê thỏa mãn!
Kiên vứt bé Thiên Hương sang bên cho đám đàn em bu vào, bắt đầu bữa tiệc cuồng dâm. Lồn, mông và vú cô bé nhanh chóng bị vô số con cặc và hàm răng chà đạp lên…….
…
Kiên bước sang cô gái thứ hai, kéo dây kéo quần đưa con cặc ra ngay trước mặt nàng: “Bú! “
Cô gái tủi nhục ngậm lấy, Kiên vừa nhấn mạnh cho cây cọc đó ngập sâu vào cổ họng nàng, vừa thò tay xuống thấp nắm hai đầu nhũ hoa mà kéo mạnh lên cao, cao nữa cao nữa…!!! Vừa kéo lên cao, vừa se se, vừa bóp bẹp nát……. đến lúc tiếng thét vang lên, nhưng bị chặn lại uất nghẹn vì cây cọc nóng hổi đang cắm trong cổ họng………..
…
Bên cạnh con chó điên, gần hai mươi thằng đàn em cũng đã nhập cuộc. Sáu cái lồn nhanh chóng bị lấp đầy, sáu đôi vú bị vò bị tát bị kéo dài….. không còn nhìn ra hình hài gì nữa….. Tiếng rên rỉ, tiếng thét không ra hơi….theo gió mà lan rộng khắp mặt sông….
Buổi trưa đó là cực hình lần thứ 7 cho các nàng. Số phận thật sự đã đối xử với sáu nàng quá ư khốc liệt…
Số phận là thế – có bao giờ công bằng đâu!? Có người giãy giụa thì cũng có người may mắn được tránh xa khỏi ổ quỷ dữ đó…..
Cô bồ câu nhỏ yếu ớt tên Thuỳ Lam đâu biết, nàng là cô gái “may mắn” vô cùng! So với sáu nàng kia, nàng chỉ cách cánh cửa Địa Ngục một bước chân! Một tích tắc tên Lâm suy nghĩ lại mà đổi ý, đẩy nàng đến đó……thì số phận nàng sẽ chẳng khá gì hơn.
Cũng may là, hắn đã quyết định thả nàng! May mắn nhỏ nhoi dành cho cô gái mong manh đang chờ chết…