ANH HÀNG XÓM TỐT BỤNG - Chương 1
Mà thôi kệ, chứ cho là thật hết đi nhé!
——————————————–
CHƯƠNG 1 – TUỔI THƠ DỮ DỘI
Tôi cũng không biết nó xảy ra chính xác vào lúc nào, ở đâu.. chỉ biết khi ấy tôi chỉ tầm 5-6 tuổi, cái tuổi mà thời gian rong chơi ngoài đường với lũ bạn còn nhiều hơn cả thời gian ở nhà. Mọi người vẫn gọi tôi là Tí Chuột, chắc bởi vì thân hình còm nhom cháy nắng do rong ruổi khắp xóm của tôi. Khi ấy ba người gia đình tôi sống trong căn nhà nhỏ ở một xóm lao động nghèo. Tôi đã sớm quen cảnh ba tôi thường xuyên phải đi buôn xa, mười bữa nửa tháng mới về nhà một lần, trong khi mẹ tôi ở nhà tìm những việc vặt vãnh kiếm thêm bát cơm chén cháo. Mẹ tôi còn trẻ lắm. Trẻ và đẹp. Khi lấy ba, mẹ tôi mới tròn 19, trong khi ba đã gần 30. Cái lam lũ cũng không thể nào che đi gương mặt thanh tú và vóc dáng thướt tha, gợi cảm của mẹ tôi. Trên bàn nhậu với bạn bè, ba tôi vẫn thường xuyên tự hào khoe khoang vì lấy được một cô vợ trẻ trung, xinh đẹp.
Khi ấy tôi còn quá nhỏ để nhận ra những ánh mắt thèm khác của những người thanh niên chung xóm mỗi khi mẹ tôi lủng lẳng bước ngang qua… hoặc là do tôi đã quá bận rộn với những cuộc vui vô bờ bến của mình với lũ trẻ trong xóm.
Trong những người bạn của tôi có anh Mum. Anh Mum lớn hơn tôi 10 tuổi, nhà cạnh bên nhà chúng tôi, anh vẫn thường xuyên qua nhà tôi chơi và được mẹ tôi nhờ trông tôi từ bé. Dù mới 15 tuổi nhưng trong mắt tôi khi ấy , anh Mum to lớn vô cùng. Thân hình rắn rỏi nhờ lao động từ nhỏ, cộng với gương mặt điển trai làm cho mẹ tôi vô cùng ưa thích. Có lẽ vậy nên mẹ tôi xem anh như một đứa em trong nhà vậy. Ngược lại, anh cũng rất quý mẹ con tôi, chuyện gì cũng kể với mẹ tôi cả. Mà thích nhất là lúc trước anh còn thường xuyên chơi đá bóng với tụi tui.
Chỉ là.. cả năm nay, anh không còn tham gia cuộc vui cùng tụi nhóc trong xóm nữa. Nhiều lần rủ rê nhưng anh đều từ chối tham gia, tuy nhiên tôi vẫn vui vì anh vẫn qua nhà tôi chơi, thậm chí còn thường xuyên hơn trước. Sự thay đổi của anh Mum diễn ra vào hơn 1 năm trước. Tôi còn nhớ tối hôm đó mẹ tôi đang tập cho tôi đánh vần các chữ cái, thì anh Mum lẩn thẩn bước qua chơi. Mẹ tôi nhoẻn miệng cười khi thấy anh và đương nhiên tôi cũng rất vui vì không phải vật lộn với đám chữ cái chán ngắt nữa.
Thế là tôi lại bày đồ ra chơi. Mẹ tôi thì tranh thủ may nốt cái áo hồi chiều đang dở. Một lúc sau, anh Mum có vẻ gì đó thấp thỏm, không được tự nhiên. Anh đứng dậy, tiến lại chỗ mẹ tôi. Tôi cũng ngừng lại, tò mò bò theo. Rồi tôi nghe tiếng anh Mum ấp úng:
– Chị Thủy! Em có cái này lạ lắm! Mà.. mà em sợ không dám nói với ai! Chị… chị coi dùm em được không?!
Mẹ tôi cũng dừng tay, ngước mắt tò mò nhìn anh.
– Mum sao vậy?! Có gì nói chị nghe!
– Dạ.. Dạ.. Chỗ đó của em không được bình thường! – Anh Mum lại ấp úng.
– Sao? Chỗ nào không bình thường?!
Anh Mum đưa tay bóp nhẹ chỗ đũng quần của mình, ngượng ngập nói: – Dạ chỗ này!
Tôi thấy gương mặt mẹ thoáng ửng hồng ngạc nhiên, rồi nhanh chóng bình tĩnh lại. Trước đây mẹ đã từng thấy chúng tôi cởi truồng tắm mưa nên bà tự nhủ anh Mum chỉ là một đứa trẻ. Nghĩ tới đây, mẹ nhẹ nhàng bảo:
– Mum bị như thế nào? Có phải con gì cắn không? Đưa đây chị Thủy coi cho.