Chị Tám Ở Chung nhà – 16 Phần
P12
Nằm ôm lấy bầu sữa của Tám nút, càng lúc tôi càng đi vào giấc ngủ mê mệt. Lúc này mới thấm vì bao sức lực đã bỏ ra để phục vụ cho chị đã. Tôi lươn ươn khép mắt lại định đánh một giấc ngon lành. Thấy miệng tôi nhả lơi vú ra, Tám giựt ngược tôi dậy : ngủ rồi hả. Vậy mà khoe ngon với giỏi, mới đấu một trận đã nhoài.
Tôi tuy tự ái dồn lên một cục, nhưng cũng xà lơ vì quả thực giờ chỉ muốn “ ngủ hè “ chứ không cựa quậy gì nổi nữa. Tám lay tôi mấy lượt không được nên cũng chịu thua. Chỉ còn than van vớ vẩn : đàn ông gì mà dở ẹc, vậy mà đòi trèo năm non bảy núi, chỉ giỏi nói phét.
Tôi mới nghe loáng thoáng có vậy thì mắt đã díp lại, tai u u như tổ ong và quắc luôn còn hơn bị say thứ rượu nặng. Tiềm thức tôi cũng ráng nhận ra được quả đàn bà chóng hồi sức thiệt, thế là xong. Tôi hò kéo gỗ cạnh Tám. Chả hiểu chị làm những gì mà khi tỉnh dậy thấy đầu tôi vẫn nằm trên khoanh ngực để trần của chị, còn ả thì cũng đang kéo gỗ có kém gì tôi.
Sau một giấc ngủ dù ngắn, hai mắt cũng thấy đã đời, nên mở mắt nhìn cũng thấy hay hay. Trước nhất cám ơn thói chơi điệu của Tám, chấp nhận cho tôi ghé nằm trên vú chị. Thứ hai là cám ơn tình nghĩa chị dành cho tôi sau khi qua cơn ân ái với nhau. Tôi quơ tia nhìn lên người Tám, y hệt như ngọn hải đăng soi đường cho tàu chạy ban đêm.
Tôi thấy hai vú Tám sao vẫn nặng mới chết. Tôi vừa bóp đến bẹp dí lúc nãy, lại ngậm nút xẹp lép mà giờ đã tròn vành vạnh ngay được. Thì ra sữa người nuôi con sản sinh chóng vánh như thế. Hẳn nhiên hai vú mà dồn sữa thì phải gồ ghề là cái chắc. Chưa gì tôi đã muốn úp đôi tay lên đó xoe.
Tôi nhìn không chớp những cái vú đó. Thấy hình như hai núm đổi thành nâu chứ không còn hồng hồng như trước. Nhìn kỹ tí nữa thì mỗi núm vú cũng như lớn nữa, chỗ sữa chảy ra trông giống như bị xâm kim thành một lỗ không sao lành lặn. Tôi có ý muốn lay Tám dậy để hỏi cho ra lẽ, nhưng thấy ả ngủ há cả mõm ra, nước miếng rịn quanh mép, biết là chị đang nhọc lại thôi.
Nhìn mãi đôi vú cũng chán, tôi đổi thế nằm để mặt hướng xuống phía dưới đùi Tám. Chất khí đã khô bớt nhưng đóng vón lại nơi háng trông hệt như vụn cám, chỗ nào khô thì đặc quánh lại, chỗ nào còn lem nhem ướt thì bám vào lông trông óng ánh như giọt sương. Tôi nhứ ngón tay tha cho chất khí tản ra, vậy mà Tám ngủ say hổng biết gì ráo trọi. Tôi chùi những giọt ướt lên đám lông lồn Tám, bét be thành bệt dài và dính lằng nhằng. Tôi lại đưa lên mũi ngửi, cảm thấy mùi tanh tanh nồng nồng nhưng lôi cuốn lạ.
Tôi đùa dí ngón tay vào mũi Tám. Chị ả hít hít có vẻ nhột nên môi co, nháy nháy, nhưng vẫn ngủ. Cơn nứng của tôi tràn ngập tới, tôi co tay bóp vú chị, vặt tới vặt lui, mỗi cái vú xọp xọp dưới lòng bàn tay tôi. Tám có nhận ra những đợt bóp vú đó, nhưng không choàng mở mắt hay phản kháng. Trái lại, còn õng ẹo rung mình cho tôi nghịch tới nữa.
Chả lẽ tự mình sờ, tự mình bóp thì còn ra nông nỗi gì. Đàn ông bóp vú người nữ mục đích để được chị ta nhõng nhẽo bắt đền mới thích, chứ còn tự biên tự diễn, bóp cho có bóp thì khác gì bóp cái vú da bò phơi khô.
Nghĩ thế nên tôi vừa bú vừa mân mê, cấu bóp. Tôi làm càng lúc càng đùng đùng, Tám có yên cũng chẳng được, nên đành phải mở mắt ra nhìn. Chị thấy tôi đang bóp méo cả hai bầu vú mà miệng thì đang nhay một bên vú thì kêu lên : cha chơi kiểu gì vậy, buồn ngủ thì kềnh ra ngủ như chết, chừng người ta mới chớp mắt một tí thì lại rúc như chó con.
Tôi hì hì cười cầu tài. Nhưng vẫn thay phiên bóp và bú nút từng cái vú một. Tám thích bỏ bu nhưng cũng vờ khiếu nại : bú vừa thôi, còn để dành cho thằng nhóc, bú hết phần nó thì nó nhịn đói à. Tôi lờ như không nghe cứ ngậm tì tì. Tôi biết mười mươi Tám cũng mong được tôi sờ tôi cắn nên ả nói mặc ả, tôi cứ nhẩn nha bú đã thì thôi.
Tám lẩm bẩm : tôi biết quá mà, trây mặt chẳng ai bằng cha nội. Lì lợm đến sợ. Số tôi phải đọa cha từ mấy mươi đời nay phải trả cho hết. Rồi chị như thí cô hồn để tôi muốn vật hành chị sao cũng xong.
Tôi bú cứ bú như ng lại xoay sang phá chị cách khác. Tôi lách nghiêng người sang một bên để bú vú còn cánh tay phía bên kia thì vươn ra xoa ào ào lên lồn chị. Tám kêu re ré : đó lại sắp sửa được đằng chân lân đằng đầu. Càm ràm mà lại sửa thế nằm xoạc chưn ra cho tôi nghịch.
Tôi vò rối tung đám lông lên, quấn vào đầu ngón tay, giựt nhè nhẹ như đang nhổ cỏ. Tám kêu ư a: vò thôi, bứt thì bung hết còn gì. Tôi xí xóa bằng vừa giựt vừa xoa như xoa đầu con nít. Tám dịu cơn bực liền vì ngón tay tôi chạm vào làm chị thấy đê mê. Tôi vò đám lông chán thì vành từng mu ra khám. Tôi nhón một cái mu kéo lên cao, nhún nhún rồi thả ra như sợi thun.
Tôi nhón cái mu thứ hai để chực làm giống như bên kia thì Tám đã nhột sao đó nên co đùi lại kẹp lấy ngón tay tôi nhốt kín nơi háng. Tôi hình dung ra chị sướng vì tôi thấy hai giò chị cà miết lấy nhau để đẩy đưa ngón tay tôi cạ quanh lồn chị. Nhân thể, tôi lật ngửa ngón tay ra thành cái móc câu, chờ Tám nhún thì tôi thọt vô lỗ mà thúc cho chị nhũn người.
Chẳng nói bạn cũng hiểu là khí dâm của Tám trào ra sền sệt vì bị tôi móc đúng vào lồn như thế. Chị lại quặp tịt giò lại, xoắn tròn hông cho ngón tay tôi đảo một vòng trong cái lỗ và chưa chi chị rùng cả người liên tiếp. Tôi vội cắn mạnh đầu vú chị, nhay một hồi và móc ngón tay thụt lia lịa để chị rùng cho nứng nhiều hơn.
Hết thảy người Tám hiện giờ cuồn cuộn như con cuốn chiếu. Trước hết là cái vú đội phồng miệng tôi lên, tiếp theo là cái lồn vặn như người ta vắt cái áo đang giặt. Tám cử động người mà miệng thì lúc hít hà, lúc rít lên như dế đá.
Sẵn dịp tôi càng nhay đầu vú chị nhanh hơn và ngón tay thì bịn chặt vô lồn mà đảo vung thiên cho chị quíu. Y như rằng, Tám đỏ ké mặt lên và ì ạch rặn như đẻ. Tôi vẫn bú nhưng há lơi miệng hỏi : nứng hả, sướng hôn. Tiếng tôi phát ra ngọng nghịu vì vướng đang bú, vậy mà Tám cũng hiểu nên gật đầu lia.
Tôi xục lồn dữ quá nên Tám nhảy nhổm co tay bấu lấy tay tôi ghị lại. Sự mâu thuẫn là Tám ghị để khỏi bị làm nứng mà vì đằn tay tôi chặt quá thành ra lồn càng bị đâm xới nháo nhào lên. Tám hết còn nín nổi mà la như giặc : ui, ui, lại nứng rồi. Cha móc gì mà móc mạnh vậy cha.
Tôi nghe Tám cằn nhằn bắt khoái, nên dùng giò căng háng chị ra mà thúc ngón tay vừa ngoáy, vừa vét, vừa khoắng vào đụng tùm lum trong lồn cho Tám bể. Thực vậy, Tám cà hích cà hác, lẹt xẹt như bị luồng điện châm vào nên giãy tê tê, lúc bẹt háng ra, lúc kẹp giò lại, tội nghiệp cái lồn luôn bị bưng kín để chịu đựng các cơn sướng dồn dập kéo tới.
Có lúc Tám hớt hải kêu : thôi, thôi đi, em nứng dữ rồi. Móc bú hồi nữa chắc em rã rượi ra hết. Cho em xin, đừng móc lồn em nữa. Bú vú em thôi. Tôi ì xèo lơ tỉnh, cứ cắn nút vú và gồng ngón tay móc xoành xoạch vào lồn. Giờ chị trông bò lê bò càng như bị ai xối nước sôi lên mình vậy.
Khi tôi thấy tội ngưng lại và hất giò Tám rút ngón tay ra thì khí lồn chị cũng tuôn theo ọc ọc, có nhằng có nhợ thấy mà ớn. Vậy mà Tám còn cười được, trách nhỏ tôi : cha móc muốn bể lồn luôn. Ngước lại tôi cũng trả miếng : nhưng mà nứng chớ hả. Tám lỏn lẻn gật đầu ào ào.
Hết P12