Tìm lại bầu trời
“THÍCH”
Câu chuyện đầu tiên của tôi VỀ EM thật khó lý giải, thời gian đã trôi xa lắm rồi nhưng có lẽ bây giờ, khi tôi đã trưởng thành, khi tâm hồn đã chai sạn bên dòng đời hối hả tôi mới có thể hiểu…tình cảm của tôi lúc đó là gì! hic
2001
Ngày ấy tôi mới chỉ 15t, cái tuổi trăng rằm vô lo vô nghĩ, và ngây ngô như bao cậu bé khác, tôi cũng phân vân liệu đó là yêu hay thích người ta…nhưng lúc đó tôi lại khẳng định là tôi đã yêu…cái tính tôi có lẽ bảo thủ từ nhỏ không sửa được…như lẽ tất yếu khi xem box ảnh là thằng nhỏ lại…chào cờ vậy, trừ bác nào… liệt
…
Tôi sinh ra ở một xã nghèo của vùng chiêm trũng, cũng may được ăn học đầy đủ, và bạn nào ở quê như tôi chắc cũng nhớ, cả xã chỉ có một trường cấp II, đã học với nhau thì gắn bó từ lúc còn mặc quần rạch đũng…cũng có lẽ bởi thế nên trong lớp chơi với nhau rất thân, hồi ấy may mắn tui cũng học kha khá nên được làm lớp trưởng…oách ra phết(nói ra khôg phải để khoe khoang với mọi người mà đều có lý do của nó..hồi sau mọi người sẽ rõ).Em học khác lớp nhưng lại thu hút sự chú ý của tôi(tất nhiên là còn nhiều cu khác cũng vậy) vì những điều rất đặc biệt:…giờ ra chơi trong khi mọi người ùa hết ra sân thì không bao giờ thấy bóng dáng của em…vì em chỉ ngồi tại chỗ đến lúc…tan học, …chiếc áo sơmi màu xanh lá…chiếc xe mini cũng màu xanh…(cả trường tôi lúc ấy chắc chỉ có một đến hai chiếc xe đẹp đến thế, còn lại toàn xe đạp cởi truồng… )
…
Mọi chuyện cũng chẳng có gì đáng nhớ nếu như vào cuối năm lớp 8 không xảy ra một chuyện. Trường tôi được xây mới, một số phòng học bị đập đi nên khối lớp 9 phải dồn lại, tụi tôi có bốn lớp 8, khi lên lớp 9 thì dồn lại chỉ còn hai lớp, em vào lớp tôi học, thế có thích không cơ chứ..he he…
Và thế là vai trò lớp trưởng của tôi phát huy tác dụng, được sự tin iu của cô giáo chủ nhiệm giao cho nhiều việc, trong đó có việc sắp xếp chỗ ngồi trong lớp sao cho hợp lý…bạn học tốt ngồi cạnh bạn học kém hơn để còn kèm bài và còn một điều tuyệt vời hơn(tất nhiên là theo sự chỉ đạo của cô chủ nhiệm) đó là tôi phải xếp xen kẽ một bạn nam và một bạn nữ ngồi với nhau để…không nói chuyện riêng trong giờ học..
…
Rồi năm học cũng bắt đầu, lợi dụng việc công làm chút việc tư, tất nhiên là tôi tranh thủ ngồi cạnh em, thời gian đầu chúng tôi hầu như chẳng nói chuyện với nhau vì cũng chẳng có chuyện gì để mà nói, và cũng một phần vì tôi ngại ngại, có tật thì hay giật mình mà, giờ học thì cắm đầu vào học, giờ ra chơi là tôi cùng các chiến hữu bay ngay ra sân với các trò chơi quen thuộc hàng ngày…ngày nào cũng thế ngày nào cũng vậy cho đến một ngày..đã đến giờ truy bài mà vẫn chưa thấy em đến, tôi nhìn quanh một lượt khắp cả lớp không thấy em đâu lòng cũng băn khoăn, tôi chạy lại hỏi Linh,(là cô bạn chơi với em khá thân và gần nhà em. Sau này khi lên cấp III tôi và Linh thành bạn thân)
– Linh ah , H có gửi giấy xin phép nghỉ không? (Ngày ấy tụi tôi mà nghỉ học thì phải viết giấy xin phép cô giáo rùi bố mẹ trực tiếp hoặc gửi bạn bè đến cho lớp trưởng để báo cáo lên cô chủ nhiệm)
– Chắc H nó đến muộn, chứ nó không nghỉ học đâu lớp trưởng ạ, lúc nãy Linh qua gọi nó bảo mình cứ đi trước nó đi sau mà
– Ừ, mình hỏi vậy thôi, nếu có thì lát mình còn lên báo cáo cô
Rồi tôi lại tiếp tục là một cán bộ mẫn cán, đi truy xem thằng nào chưa làm bài tập về nhà..Giờ truy bài đã xong, tiếng trống vào lớp vùa điểm thì em đến, ôm cặp sách, em chạy một mạch xuống chỗ ngồi, quay sang tôi em hổn hển:
– x..i..n…. l.ỗ..i… lớp trưởng, mình đến muộn giờ truy bài nhé
– ừ không sao đâu, Cô cũng chưa vào lớp mà. Sao hôm nay bạn đi muộn vậy? mọi khi mình đến đã thấy có mặt rồi có mà?
– nhà mình hôm nay có chút chuyện nên mình mới đi muộn
….
Lần đầu tiên tôi và em nói chuyện, tôi mới có cơ hội nhìn em thật kỹ, thật gần, khuôn mặt bầu bĩnh, làn da thì trắng dã man con ngan luôn, mái tóc đen nhánh qua vai(sau này tôi mới bít đấy người ta gọi là tóc thề), hồi ấy chỉ nghĩ được rằng em rất xinh hihi.
Đang định nói chuyện tiếp thì tiết học đầu tiên bắt đầu, cô giáo bước vào cả lớp chúng tôi đứng dậy chào…tôi báo cáo sĩ số của lớp…bạn nào chưa làm bài tập…rồi tiết học cũng bắt đầu. Cô say xưa giảng bài trên bục, ở dưới tôi và em đều chăm chú nghe giảng…đang cặm cụi vẽ hình thì tôi quá tay nên vẽ sai, rút cái cặp trong ngăn bàn tìm mãi không thấy cái bút xóa đâu,chắc tối qua để trên bàn học ở nhà sáng nay quên không bỏ vào cặp. tôi quay sang em định mượn tạm bút xóa của em thì..tôi há hốc mồm chữ O mắt chữ A luôn…
Mặt tôi đỏ bừng lên…lúc mới đến lớp ngồi vào chỗ, em còn để cặp lên đùi nói chuyện với tôi, giờ cặp sách em đút vào ngăn bàn, đúng lúc tôi quay sang nhìn…hóa ra là
em KHÔNG KÉO KHÓA QUẦN…