Nội dung truyện
Tắm xong chuẩn bị đi ra thì Trung mới ngớ người. Mọi khi ở nhà anh toàn để quần áo trên giường, đi tắm rồi cuốn khăn vào phòng. Trung quên phải đem quần áo vào nhà tắm thay luôn. Giờ ở đây có mỗi cái khăn tắm bé tí đủ che chim. Chả nhẽ lại dùng của chị. Nghĩ chút rồi Trung hé cửa ra, chạy ù lên tầng 3.
Nhưng mới ra khỏi cửa nhà tắm thì Trung đụng rầm cái vào chị. Cú đâm không đau, nhưng thật oái oăm. Trung đang nằm đè lên chị trong tư thế thật mập mờ. Mặt anh đang cách mặt chị có hơn chục phân. Trung ngẩng lên, anh thấy mặt chị cũng đỏ bừng. Hai người nhìn nhau không nói gì. Trung chợt chú ý tới một mảnh trắng ngần nơi dưới cổ chị. Con chim thế nào mất dạy lại phản ứng thái quá, chọc vào chị. Trung vội đứng bật dậy tránh cái tình huống bi kịch này.
Xin lỗi chị, em quên không lấy quần áo.
Mày thấy chị ở một mình định dụ dỗ chị phải không. Đau quá đi, người gì như cục sắt, đâm cái ê ẩm cả người.
Em giờ bắt đầu bị gọi là Trung lợn, sắt gì mà sắt.
Chả sắt, cái đó của em…như sắt ý.