Yêu Trộm Mẹ - Chương 51
-Con ngán lắm Dì ui…! Con ngồi uống nước mía đợi Dì hoy, con không thích dzô trỏng đâu.
-Cha mày… đi vào còn bảo vệ Dì chớ… lỡ đứa nào hốt tao thì sao…? (Dì vừa nói vừa cười)…
-Dì nhớ là đi lẹ nhá… mỗi lần theo mẹ đi siêu thị là con ngán tận cổ…
Sáng đó Dì Giang mặc chiếc quần Jean thun bó sát với cái áo thun lơ lửng, ra đường chả ai nghĩ bả là dân nhà quê cả. Dì đi trước, tay cứ nắm chặt tay em lôi đi xềnh xệch hết gian hàng nọ tới gian hàng kia, em hỏi:
-Ủa… Dì đi coi đồ chứ có phải đi sắm đồ đâu.
-Hí hí… tao thích thế, tý xem có cái gì mua được thì mua.
-Ui trời… Dì rảnh quá ha…
-Làm gì mà không rảnh. Lát Dì với mày đi cà phê… Mấy khi được đi với dzai đẹp thế này nhở… (cười)…
-Dạ… thế Dì nhanh lên, vậy là hôm nay Bờm được gái đẹp mời đi uống cà phê, he,he… (Em nham nhở đùa theo)
-Bố anh… Biết ăn nói khiếp… để xem dzai đẹp có ga-lăng với gái đẹp không nhá…
-Nhất trí thôi… lát dzai đẹp ga-lăng cho coi nhá…
Dì Giang ăn nói bỗ bã chứ không giữ ý như Dì Hải với mẹ Vân. Đôi khi Dì xưng hô với em suồng sã như tụi teen với nhau ý, riết rồi quen, kể cả khi bốp chát cũng thế, em dần nhận ra Dì Giang cũng dễ gần chứ không phải mẫu người cau có khó gần.
Dạo chán chê trong Siêu thị rồi cuối cùng Dì cũng sà vào gian hàng ăn uống, em nói:
-Mới ăn sáng xong Dì còn vào đây làm gì?
-Úi… vào bao dzai đẹp chứ làm gì nữa…
-Đi cà phê thôi Dì à…
-Ừ… thì cà phê…
Thái độ suồng sã của Dì Giang khiến suốt ngày hôm đó em rất vui vẻ ở nhà đùa dỡn với Dì chứ không phải lánh mặt như hôm đầu tiên với Dì Hải. Suốt ngày hai Dì cháu cứ cà rỡn, Dì thì ríu rít y chang tụi teen bọn em. Thì ra Dì nấu ăn dở nên làm biếng, Dì bảo:
-Có hai Dì cháu đi ăn cơm bụi mẹ nó đi, nấu nướng gì mắc công.
-Tuỳ Dì thoy, nhưng mẹ mà biết là um xùm đấy nhá.
-Ui dzời… mẹ mày khác gì mấy bà kia, suốt ngày ru rú bếp núc.
-Ở quê Dì cũng thế à? Ý cháu là Dì ít nấu ăn ý…
-Úi… vào đây gặp dzai đẹp tao mới thế chứ, ở nhà mà đi ăn quán có mà vỡ mồm á…! Thi thoảng thôi…
Cả bữa trưa lẫn bữa chiều, hai Dì cháu đều cùng nhau ra quán cơm Tấm, người ta bảo Dì người ở quê chứ thực ra Dì rất sành sỏi và chả quê tý nào cả, Dì nói:
-Suy cho cùng đi cơm bụi như này còn rẻ hơn mua đồ về nấu lại kích rích, mà tao khoản gì cũng được chứ nấu ăn dở ẹc…
-Quán này là sang đó Dì à, cơm bụi có mười mấy nghìn thôi.
-Rẻ vậy á…? Nhưng chắc nuốt không nổi đâu… Đây nấu dễ ăn…
-Quán này nổi tiếng đó Dì… nói đến cơm Ma thì dân Sài gòn còn biết mà…
-Mày hay ra đây hay sao mà rành thế…
-He, he… cháu mí bạn bè toàn ra đây mà…
Tối đến em chui vào phòng chơi game, còn Dì thì ngồi ngoài phòng khách vừa coi Ti vi vừa cầm điện thoại chọc ngoáy. Dì Giang cũng có sở thích giống Dì Hải là nghiện phim truyền hình, em còn nhớ hồi đó Ti vi công chiếu bộ phim “Vừa đi vừa khóc” có chị Minh Hằng thủ vai chính, kênh nào thì em không nhớ nữa vì em không quan tâm vụ phim phiếc bao giờ. Hình như ngồi một mình buồn hay sao ý mà được một lúc Dì cứ vào phòng lôi em ra coi Ti vi với Dì bằng được. Nể Dì nên em cũng ra theo. Dì kéo em ngồi gần rồi cầm tay em bảo:
-Mày khoác vai Dì đi… ừ thế thế, ngoảnh mặt ra đằng sau đi, hơi ngả vào vai Dì ấy… ừ ừ… đúng rồi, tay kia ôm eo Dì đi… ừ đúng thế. Hi hi…. Để tao Seo-phì một phát cho mấy đứa lé mắt..
-Seo-phì là gì hả Dì…?
-Mày quê quá đy, mẹ mày nuôi miết mày thành gà công nghiệp mất, tồ ơi là tồ, đúng là Bờm…
Dì vừa chấm chấm điện thoại vừa cười rúc rích như ma làm, em ngạc nhiên hỏi:
-Dì làm gì mà cười thế? Cho Bờm coi với nào… tò mò quá đy…
Dì đưa điện thoại em coi, thì ra Dì chụp hình em đang khoát vai ôm eo Dì rồi đưa lên facebook và giật status rất kêu: “Đi Vũng Tàu mát mẻ lại lừa tềnh được dzai đẹp”. Úi trời ui… bả troll mà giật gân kiểu này mới chết người. Phải nói Dì không phải là hạng vừa… Em hỏi:
-Dì troll này mà không sợ Dượng ghen thật à… Mà bạn Dì đông thế, mới tý mà đã cả hàng trăm liked…
-Mày không thấy bác mày (tức Dượng) còm men ông mặt cười đấy à…? Ổng cười toe toét, Bác mày lạ gì tính tao nữa, ổng thừa biết đang ngồi mí Bờm.
-Bác cũng vui tính nhỉ, mẹ Vân cháu chả phây phiếc gì hết.
-Ai như mẹ mày, ở nhà mấy bà xồn xồn tụi tao tụ tập nhậu nhẹt Karaoke suốt. Bác mày đi suốt mà. Dì có hai đứa lớn hết rồi, không tụ tập buồn chết. Bác mày cứ bắt Dì đẻ đứa nữa nhưng Dì chả dại.
Trong lúc chờ giờ phim Dì cứ chấm điện thoại cười khúc khích, Dì lại bảo em nằm ra ghế, gối đầu lên đùi Dì tạo dáng cho Dì chụp hình Selfie nổ với bạn, Dì bảo:
-Mày nằm yên tao troll tụi nó phát, 500 like rồi, hôm nay tao nổ văng trời luôn cho tụi nó kinh.
Dì mặc quần đùi ngủ ngắn cũn cỡn tận háng, áo thì rộng thùng thình mà bắt em gối đầu lên đùi thì ngang với giết thằng bé. Em không chịu gối đầu lên đùi mà Dì cứ đè cổ xuống lấy tay che mặt rồi selfie rồi lại cười khúc khích bấm điện thoại.
-Úi… 600 like rồi… (Dì thích thú cười)…
Em thì chết đơ với Dì, nhìn lên thấy Dì thả rông không mặc áo ngực, mùi da thịt thơm ngát làm em rạo rực không thể tả nổi, Dì vẫn cười khúc khích làm cho cơ thể Dì cứ rung lên, nhìn lên thấy một khúc thịt bụng gấp lại trắng ngần kích thích ghê gớm, em cứ tận hưởng trong khi Dì cứ cười khúc khích mắt dán vào điện thoại mà hình như quên luôn em đang gối đầu lên đùi Dì nhìn thông từ dưới lên trên, cái đầu em dường như đã chui vào áo Dì. Bất chợt Dì đưa tay tìm đầu em rồi nói:
-Bờm úp mặt vào bụng Dì đi, tao seo-phì phát nữa cho tụi nó chết giấc với tao luôn.
Theo tay Dì em quay mặt vào úp mặt ngay vào mảng thịt bụng xệ xuống, theo phản xạ tự nhiên em hít hà sung sướng, Dì Giang bất chợt giật nẩy mình cúi xuống sửa áo xoay mặt em lại:
-Đồ quỷ, hết hồn… sao lại chui vào áo Dì? Làm tao nổi hết da gà…
Vừa nói Dì vừa nhìn vào điện thoại rồi đưa cho em xem:
-Coi nè…! May tao chưa bấm gửi đi… Bác gửi đi thì bác mày tát tao rơi hàm luôn…. mà cũng hay, ừ hay đấy, cất đây làm kỷ niệm… (cười khúc khích)…
-Tại Dì chứ bộ…- Em chống chế.
-Quỷ, Dì bảo mày làm bộ… mày làm thiệt á… Làm tao nổi hết da gà… phê gì đâu…
-He,he… cháu thấy hết rồi nha… thích gì đâu… từ bé giờ mới thấy…
Dì đánh vào đầu em, vừa cười vừa nói:
-Quỷ… thấy cái gì mà thấy…
-Cháu thấy ty Dì rồi…(cười)…
-Thấy ty thì sao? Khác gì của mẹ Vân mày đâu…
-Cháu đã thấy ty mẹ bao giờ đâu mà biết, mà cũng chưa thấy của ai bao giờ, he,he… giờ mí biết chứ bộ.
-Đồ quỷ, nằm im nào, làm lại tao seo phì một cái…
Dì kéo áo xuống rồi nắm đầu em xoay mặt vào úp ngay vào mu lồn Dì rồi chụp hình. Công nhận Dì cũng nghịch ghê, em giả bộ vùng ra:
-Khai thí mụ nội…
-Khiếp… anh bày đặt… -Dì trề môi chọc ghẹo.
Dì vẫn tiếp tục bấm điện thoại cười khúc khích, Dì nói một mình:
-Ghê nha, chưa bao giờ nhiều “lai” thế này… xem nào… 500 tim với 400 lai lận, hí hí… ngồi mí dzai đẹp có khác.
-Đến giờ phim chưa Dì ?
-Chết mẹ, quá giờ rồi… bật phim dùm tao cái Bờm…
Ngồi coi phim nhưng Dì vẫn cứ nhất thiết phải bắt em xem cùng, em bảo:
-Dì coi đi, con buồn ngủ quá rồi, phim này con có theo dõi đâu…
-Ơ cái thằng… tao bảo ngồi đây là ngồi đây… thanh niên gì đâu, phim toàn gái đẹp này mà không thích…
-Cháu ngủ sớm quen rồi, mí lại không theo dõi phim này, không có hứng…
Dì vừa kéo em lại phía Dì vừa nhìn lên màn hình rồi tấm tắc khen:
-Úi dzời ui… con cái nhà ai mà đẹp thế không biết (Dì ám chỉ chị Minh Hằng)… không xem thì phí cuộc đời Bờm ui…
-Xem thì làm được gì? Có ăn được đâu mà xem…
Dì kéo đầu em gối lên đùi Dì, vừa coi phim Dì vừa vân vê trái tai em, lâu lâu Dì lại bình phẩm phim một mình… Còn em thì được đã tấn công Dì luôn, he,he… “Dám dỡn mặt với dê cụ rồi nàng ơi…”- em nghĩ thế.
Em vòng tay tay quàng ra ôm lấy mông Dì rồi xoay mặt dũi vào vùng bụng dưới, cố lắc cái đầu cho áo Dì phanh ra trùm lấy đầu em. Hi, hi…. thích quá! Dì vẫn vừa coi phim vừa bình luận. Em nổi hứng ôm siết lấy mông Dì rồi áp mũi lên mảng da bụng Dì hít một hơi thật sâu, tuy nhiên lúc đó em chưa chạm mũi vào da thịt Dì nhưng mà nó sướng, nó hứng thú gì đâu ấy. Đã thiệt… em liều mạng áp môi vào miếng thịt thơm tho nơi bụng hôn cái chụt khiến Dì hơi giật mình nhưng không thấy nói gì cả, liều mạng hơn em còn lè lưỡi ra liếm vào bụng Dì, dường như không thấy Dì bình luận phim nữa, hình như Dì cố tình với tay lấy cái gì đó để hạ thấp xuống cho mảng thịt bụng úp sát vào mặt em thì phải, em áp mặt vào bụng Dì hít những hơi thật dài, hai tay bám chặt mông Dì rồi rúc mặt dũi vào bụng dưới khiến Dì chết lặng ngồi yên bất động. Phản ứng tự nhiên của người phụ nữ đang bị kích thích khiến Dì hơi cúi xuống cho cắp vú chạm vào mặt em, được đà thừa thắng xông lên em vừa nắn vú Dì vừa bú vào đầu ty như em bé bú sữa, Dì vẫn cầm cái remote chuyển kênh Ti vi nhưng em nghĩ lúc đó Dì không còn tập trung xem ti vi nữa. Em nhả vú ra npis với Dì:
-Thích thế, thảo nào em bé không được bú là cứ khóc. He,he…
-Lêu lêu, lớn rồi còn bú ty Dì- Chắc Dì nói chữa thẹn thôi chứ lúc đó em đã nghe hơi thở Dì dồn dập.
-Dì cho Bờm bú nhá…!
-Không cho thì mày cũng bú từ nãy giờ đó thây, lớn rồi còn bú… lêu lêu…