Yêu Trộm Mẹ - Chương 20
Nói thêm về mẹ một tý, thường ngày mẹ hiền, không bao giờ thấy mẹ cãi nhau với hàng xóm hoặc cãi lại Ba em, biết rằng mẹ nóng tính, hình như đã oánh đòn em vài ba lần gì đó, chị hai cũng đã từng nếm đòn roi của mẹ. Nhưng để nghe những lời đanh đá mắng cậu hai qua điện thoại thì đây là lần đầu em nghe, với cái giọng Thanh Hoá đanh đá kinh khủng, mẹ mắng cậu hai không thương tiếc, em chợt rùng mình nghĩ tới chuyện nếu mẹ biết mình làm bậy, không chừng bả xé xác mình chứ không phải chuyện giỡn mặt. Biết rằng mình đã có “bảo bối” khống chế mẹ khi cần thiết nhưng em vẫn cứ cấn cá sao sao ý, nói chung là vẫn sợ.
…. Càng ngày em càng thèm khát mẹ, hình như là em yêu mẹ, nói chính xác là yêu cái cơ thể đàn bà của mẹ mất rồi, nó ngự trị tâm trí em mà không thể nào dứt ra được. Ăn vụng được một lần không những không làm em hối hận mà ngược lại nó làm em càng say đắm càng thèm khát cái cơ thể nuột nà của người đàn bà đã sinh ra mình. Em cứ tiếc mãi cái hôm mẹ say rượu mang đến món quà vô giá cho em, phải chi hôm đó em bình tĩnh chủ động mà từ từ nhấm nháp cái hấp dẫn từ cơ thể người đàn bà đẹp nuột nà khiến bao gã dê xồm mất ngủ, nếu chủ động hôm đó thì em sẽ vận dụng hết các kiến thức sex đọc và xem được mà vận dụng để thử nghiệm trên cơ thể mẹ thì có lẽ nó thấm tháp hơn nhiều, càng nghĩ càng tiếc, cơ hội không hề dễ có tý nào…
Nghe thằng P kể chuyện về nó và thằng H mà em cứ muốn mở lời với thằng P nhờ vả nó để đoạt tình mẹ lần nữa cho bõ cái thòm thèm ăn vụng hôm đó. Nói thật với mọi người em muốn lắm nhưng vẫn đủ tỉnh táo để nghĩ rằng : Thằng P không dưng cho không mình thứ bảo bối đó, trong sâu thẳm em vẫn mơ hồ nó đang có âm mưu với em, lợi dụng em mà có lẽ không gì khác ngoài mục đích chính vẫn là mẹ em. Vào cái tuổi em lúc đó không suy nghĩ sâu xa được như thế, chỉ là suy nghĩ hẹp hòi vị kỷ hoặc “tham ăn” của trẻ con mà thôi. Em không muốn như thằng H, đơn giản thế thôi …
Hôm nay thấy mẹ vui, em lại mượn điện thoại mẹ chơi game, chị hai thấy thế thì chọc em: “Bờm hết chuyện rồi à, game trong điện thoại mẹ có mỗi trò xếp gạch với nhốt rắn, chán game trên mạng rồi à?” Em nhanh trí trả lời: “Giờ em lại thích thế, chơi mấy trò trên điện thoại mẹ đỡ hại đầu, chơi online thấy tụi nó toàn chửi thề bực bội lại hại não, he,he…” Mẹ nghe thế thì cổ vũ em ngay tức khắc: “Bờm nói đúng đấy, mẹ ủng hộ, chơi game là giải trí, chơi mấy trò online hại não mất thời gian. Ngoài cơ quan mẹ có mấy tay suốt ngày trốn việc tìm chỗ chơi game, không cẩn thận là bị đuổi việc như chơi…”
Mỗi khi mượn đt mẹ là em treo tai nghe đàng hoàng rồi vào phòng chốt cửa đàng hoàng, vừa bấm play thì em đã bị dội ngược bởi tiếng thét của mẹ: “Anh muốn chết à? Có trốn được không? Tôi sẽ qua nói chuyện với chị! Hay anh muốn tôi chết…? Bíp…bíp… “
Cậu hai tắt máy, em chuyển ra nghe call khác, lần này cậu hai gọi cho mẹ: “Cô bình tĩnh, anh đang họp, có gì anh em nói chuyện sau. Anh xin lỗi cô anh đã làm bậy…”.
Em lại nghe tiếp call thứ 3, lần này là mẹ em gọi cha bà Bác sỹ (bạn mẹ em): “H à…! Tiếng hai bà líu ra líu ríu- Mày khoẻ không? Tao có chuyện này muốn hỏi…?- Nói đi!- Ông xã tau chơi lủng mẹ bcs, tao đang lo dính bầu, phá thai hại người lắm- …Khúc khích cười…- Khó lắm (tiếng bà BS) trong bcs có chất diệt tinh trùng, tuy nhiên vẫn có xác suất nhỏ- Eo ơi… thế chết à? Tao đang lo đây nè (tiếng mẹ em)- Cứ yên tâm đi, mya cao Ích mẫu mà uống cho chắc ăn… rúc rích cười…”
Em qua call thứ tư nghe tiếp, lại là cậu hai gọi cho mẹ: “Anh xin lỗi cô, anh sẽ không bao giờ làm thế nữa…!- Anh mà biết hối hận à? (Tiếng mẹ em) Ngày trước anh lợi dụng chị bảy (chị gái kề mẹ em) say rươu, tôi bắt được đã tha cho anh và không nói cho ai biết kể cả chị bảy, tưởng một lần không kìm chế nên anh trót dại, ai dè đến bây giờ tôi lại là nạn nhân của anh, tôi thật không ngờ anh đốn mạt thế, đến tôi anh cũng không tha… đồ khốn nạn, đồ loạn luân, tôi mà dính bầu thì anh chết với tôi. Người ta lỡ dại làm một phát là quá lắm rồi, đằng này anh chơi nát hết hàng họ, còn xuất đầy vào trong nữa, đến hôm nay tôi còn phát sốt đây nè…! (Cậu hai vẫn im re) Bây giờ anh tính sao? Xin lỗi thôi à? Tôi sẽ làm um chuyện này cho anh chui xuống đất mà sống, anh còn hai đứa con gái đấy, chúng là cháu tôi, không đề phòng có ngày anh xơi luôn chúng nó, đồ loạn luân…! – Cô đừng làm quá lên thế (câu hai xuống giọng) anh xin lỗi cô mà… bây giờ cô muốn anh phải làm thế nào?- Không xin lỗi xin liếc gì hết (mẹ em hét lên) anh là đồ súc vật, ba thằng Bờm biết chuyện sẽ giết anh, anh hại đời chị Bảy rồi bây giờ hại nốt tôi. Tôi thù anh… Nếu dính bầu tôi sẽ chết cho anh hả dạ… Hôm ở quán Karaoke tôi lờ mờ biết được mà không thể chống lại anh, anh to gan quá đấy, tôi sẽ cho anh biết thế nào là lễ độ, anh là đồ chết trôi… (câu hai vẫn im phăng phắc rồi tắt máy)…”
Nghe câu thoại giữa mẹ và cậu hai mà em nứng hết người các bác à…! Thì ra là thế, cậu hai đã từng một lần đụ Dì Bảy mà mẹ em bắt được, nghe câu chuyện thì có thể Dì bảy không biết gì khi bị cậu hai đụ, có lẽ say rượu như mẹ hôm nọ (?) Em không rõ câu chuyện nhưng sực nhớ ra câu chuyện về Dì bảy mà mẹ em hay nói: “Dì bảy số khổ, đẹp gái thế mà lấy phải thằng chồng ất ơ vô dụng chuốc khổ vào thân, đôi khi muốn giúp nhiều mà ghét cái ông Q nên tiếc của…” Có lần ba em nói với mẹ em mà đến giờ em vẫn nhớ: “Lạ thật, ít thấy cặp chị em họ nào giống nhau kinh thế, con G nhà chị bảy giống cái M nhà anh hai như hai giọt nước… chả giống chị bảy mà cũng không giống anh bảy” Lúc đó thấy mẹ em chỉ cười rồi nói: “Anh chả thấy con Hai nhà mình giống hệt cô Út nhà anh à? Cô cháu mà giống nhau như chị em ruột đó thôi…! Đôi khi gen di truyền từ đời nảo đời nao giờ mới trội lên. Mà em thấy con G nó xinh hơn con M gấp nhiều lần, mắt anh sao sao ấy chứ…” Miên man nghĩ chuyện tự nhiên em liên hệ, có khi nào chị G là con của cậu hai không ta? Mà công nhận Dì bảy ngon mà chị M cũng quá ngon luôn, chắc không phải đâu, nghe nói con cái do loạn luân cận huyết thống thường dị tật(?) Mà không hẳn như thế, biết đâu được đấy… em cứ suy nghĩ miên man…
… Ba đi biển về và ở nhà suốt hai tuần, em rình xem ba đụ mẹ liên tục thành nghiện, em không ghen tỵ với ba mà ngược lại chỉ muốn xem ba hành mẹ mỗi đêm, càng xem thì em càng yêu cái cơ thể nuột nà và càng khát khao được sở hữu mẹ. Muốn được hôn hít, dày vò cái cơ thể gợi tình kích thich của mẹ một lần cho thật thoả thích nỗi khát khao. Nhưng bằng cách nào, em cũng đã “sợt” trên mạng xem thử có loại thuốc mê nào không nhưng càng “sợt” thì thông tin càng nhiễu loạn, kẻ muốn bán, người muốn mua, người can gián, có người còn cả quyết là nó không có hiệu nghiệm, có người lại nói nó quá nguy hiểm, dễ có tác dụng phụ… Nhưng thằng P lại khẳng định nó có và đang dùng cơ mà(!) Có đúng không ta? Hoang mang quá, thực sự em chả biết tin ai nữa… khó quá…! Khó thì khó thật nhưng em sẽ không bỏ qua, sẽ tìm cách…