Yêu loạn luân thật tâm anh có dám ??? - Chương 9
09 – Em mệt rồi … em xin đầu hàng ….
Khi tỉnh dậy…..
….. thường thì những chuyện xảy ra trước khi ngủ …..
….. nó sẽ như một giấc mơ….
… nhưng nếu nó hạnh phúc….
… thì chắc ai cũng muốn đi tiếp “ giấc mơ ” đó …
…. nhưng là cay đắng, thì có lẽ ai cũng mong…
… đời thực chỉ là mơ….
… Còn em khi tỉnh dậy em ở giữa hai thái cực đó, nửa em muốn đời là mơ, nửa thì mong em giấc mơ là cuộc đời thật …
…vì em thức dậy trong yên ắng, tại chính phòng của em …
… trên chiếc giường của em, áo váy chỉnh tề….
… nên em thực sự có chút cay đắng, anh ghét bỏ em sao … ???
… tuy nhiên khi em ngồi dậy, chút dịch tình yêu của anh trong em, còn rơi rớt lại … nó tràn ra….
… em cũng thấy mỏi và ê ẩm nơi đó, dĩ nhiên không phải là mơ rồi ….
Nhưng em khó hiểu cái việc anh mang em trở lại phòng của em, anh đã không làm như anh nói, để em được ngủ cùng anh ….
… một chút cay đắng tủi thân ập đến …
…em bật khóc vỡ òa ….
… phải chăng em bị hiếp dâm …
…phải chăng em qua tay mấy gã đó …
…thì em đây dơ bẩn lắm phải không …?
… cả trinh trắng của em, chúng nó cũng cướp đi …
…lúc đó thề là em chỉ có đau và sợ…
… cùng với hoảng loạn khôn cùng …
… còn giờ đây …
…em không chỉ hoảng loạn, mà em còn thấy tủi thân trong đau đớn …
Giờ trong em vẫn còn ít nhiều cái “ chất dịch tình yêu” của anh đấy, cả vị ngọt ngào cuồng loạn đêm qua . Thế mà sao anh nỡ ném bỏ em về phòng của em… sau tất cả …
… ném đi như một mớ rẻ rách …
…em buồn …
Em khóc có lẽ cực lâu, khi mà nó đã ướt gối nhòa mi… chỉ khi cơn đói thúc dục, em mới hiểu ra em vẫn đang sống . Trong một cái đời thực không hề như mơ, em ra phòng ngoài thì đã quá trưa, đồ ăn sáng của anh làm đã nguội lạnh . Trên bàn còn có cả một lọ hoa, chèn dưới tờ giấy nhỏ anh ghi : “ … nhớ dậy sớm ăn cho nóng, công chúa nhỏ tuyệt vời của anh . Ăn xong em ngủ cũng được, mọi việc để trưa anh về, anh sẽ lo …” Em thật sự lại như kẻ điên vừa khóc, lại vừa cười vì hạnh phúc em hiểu nhầm anh rồi hi…hi…
Em ăn ngấu nghiến đến khi no , em mới nhận ra buổi trưa cũng đã thật sự trôi qua. Anh không về …như đã hứa….em…hụt hẫng …
… em gọi điện … máy của anh đã tắt ….
…em tự an ủi anh sẽ về ..với em…
…em ngủ …trong mê mệt … hoài nghi….
….khi em tỉnh dậy ….
… đã là bình minh sáng hôm sau, em vớ vội máy gọi anh, máy vẫn tắt ….
… tim em muốn vụn vỡ ….anh chạy trốn thật sao … ???
Em đau khổ đến quên cả đói ….
…tíc …tắc ….
…..tíc…. tắc ….
… thời gian vô vọng trôi, không một lời giải thích….
…anh biến mất ….còn em bắt đầu lờ mờ nhận ra …
… có một khoảng trống khó lấp đầy …
…đó là chúng ta là anh em ruột, tuy rằng em chưa thấm hết đau đớn của việc loạn luân ….
Em chợt nghĩ …đêm hôm trước đó …
.. và cả lần ấy ở phòng khách ….
…em đã …em đã ….
…em làm tình với anh trai của em …
… hay nói dung tục hơn ….
…em đã …để cho anh địt em….
… việc mà không thuộc về chúng ta ….
…anh em ruột trong gia đình , cùng mẹ cùng cha…
….
…
– Trời ơi …!!!
Em ôm mặt và gào thét điều đó không biết bao lần, trong sự ngượng ngùng và xấu hổ, cái gì khơi dậy cắn xé lương tâm em ? Đức Chúa ư ? Không em không thờ Chúa như Vịt Soo, em cũng không theo Đức Phật như mẹ, em chỉ còn là kẻ vô thần không tín ngưỡng, hay vì em quá đau khổ nên không còn biết tin vào đâu … ??? Như sự dằn vặt này như một cái dằm trong tim em, nó đâm em đau nhói nhắc rằng người em yêu, là anh ruột của em . Anh cũng vì thế mà anh chạy trốn em …?
…em lại cố gắng gọi điện cho anh …
… cùng một hi vọng mong manh …
…anh sẽ không như thế ….
… có chuông….
…máy đã mở …nhưng một giọng nữ …
… cái chị đó …. cái chị mà em đã hất nước vào mặt ….
.. chị nói anh đang họp kín… việc công ty …
Nhưng tai em ù đi… vì em ghen, bởi em chợt nghĩ, có khi nào cả hai nói dối . Anh và chị đó … cũng làm như chúng mình đã làm, nó lại ra vào trong cái của chị ấy, như anh đã từng làm với em. Em vừa buồn vừa đau, vì cả ngàn lần em không muốn, anh địt người ta …chỉ được phép là em thôi . Nó … con chim bướng bỉnh ấy, là của em thôi … chỉ để bướm của em ôm ấp nó ….
…Em lại đau khổ ….
… mấy tiếng sau thì anh gọi đến …
…em nghe máy …và nức nở khóc òa ….
…em không nghe rõ anh nói gì hết …
…em gào trong nức nở :
– Em không biết đâu …em không chịu đâu, anh là của Yoora….không được của ai khác ….anh…tồi lắm …anh bỏ rơi em thế này …hu…hu…
Anh bật cười và chậm rãi nói lại, anh nói anh bận không về được. Công ty có dự án mới, chiến lược bí mật phải họp kín, anh mới phải tắt máy, cũng như không thể về . Dù là điều đó thật hay giả, nhưng hơn một ngày đêm trong hỗn loạn… nên em đau đớn nghẹn ngào nói :
– Em không biết em không tin …dù thật hay giả, hoặc anh trốn em, vì em là em ruột anh . Nhưng xin anh hãy về đi …em mệt rồi ….em xin đầu hàng … về với em đi …. được không … ?
Anh lại kiên nhẫn giải thích, nhưng em thì mệt thât sự rồi … nên em bật khóc … em hét qua điện thoại :
– Em không biết …em không biết …anh về ngay đi …..!
– Anh không thể … nhưng xong cuộc họp ….anh sẽ về ngay lập tức….
Em nghe mà tim đau nhói , em cảm giác như anh muốn trốn em. Nên lại gào lên thổn thức :
– Không ….nhưng mà em nhớ anh ….
…..NHỚ…
….RẤT NHỚ….ANH ….
….hiểu không… hu…. hu….
Anh… thì không biết nghe hết không , nhưng đã cúp máy …. Chỉ để lại cho em những tiếng tút tút dài buồn bã …