Yêu loạn luân thật tâm anh có dám ??? - Chương 3
03 – Hi vọng và thất vọng
Bao giờ cũng thế hi vọng lắm thì thất vọng nhiều, em không phải ngoại lệ dù là em có muốn hay không . Nhưng khi ấy thì em thật là hạnh phúc , và sung sướng nữa … cái thứ hạnh phúc người phụ nữ đáng được hưởng . Chứ không phải cái kiểu cưỡng ép , giày vò đau đớn như khi em bị hiếp, em run rẩy cắn chặt cái em chăn đang đắp, cho khỏi bật lên tiếng rên. Tay anh ma mị, ve vuốt bên ngoài, rồi nó đã chui lọt tận bên trong em . Nó cũng cứng và làm em hơi đau, nhưng không đến mức thô bạo như khi em bị hiếp, tay anh nhẹ nhàng luồn lách trong em … Đứa con gái trong em thổn thức, sau này em mới biết anh cũng ngố cực đi … . Vì khi đó anh cho là em đã ngủ say , nên mới đánh bạo nghịch nó … Ngày ấy anh nói, thật sự ban đầu là thích ” nó “, cái khe nhỏ hẹp ẩm ướt ấy của em , hơn là trái tim em đang thổn thức vì anh .
Hay vì em là em gái anh ở bên từ thơ bé , nên mọi thứ đã quen thuộc với anh . Khiến cho anh không rung động ? Còn chỗ đấy ” thánh địa thiếu nữ của em ” thì vẫn là nơi bí ẩn với anh, bởi em lớn chút đã biết e thẹn rồi , nên em giấu “cô bé” của em kỹ lắm, em bao bọc sau bao lớp vải … Thì một người anh trai ngốc nghếch như anh , làm gì có diễm phúc thấy nó chứ . Nếu không phải là như này, anh sẽ vĩnh viễn chả bao giờ thấy đâu, cái ” cô bé ” hay ẩm ương dỗi hờn mỗi tháng đó. Nhưng nó đúng là tuyệt, khi kết hợp với cái của anh, để chúng ta hòa vào nhau hạnh phúc…anh nhỉ
“Mẹ sinh em là để cho anh ” anh đã nói vậy .. ! Còn lúc ấy.. em đã thấy trước , mẹ sinh anh là để cho em rồi hihi …vì thật tuyệt… anh đưa em lên thượng đỉnh cung mây của dục tình . Em …sướng.. em…tê dại cả người.. em…muốn tan ra…. khi ngón tay chơi đùa trong cái khe nhỏ bé xinh ấy nơi em, em run rẩy đến tột cùng, em bồng bềnh trong mê mẩn … và cơ thể em đã phản bội em …
– Phụp…phụp….ụp…..!
Không chỉ còn ” nhóp nhép ” khi tay anh ra vào trong em , mà nó kêu thành tiếng to như vậy , nước từ em tràn ra giường … và em nghĩ em đái dầm …Em càng ngượng cố nằm im trong e thẹn, còn thì anh rời em, anh nằm quay mặt lại vào trong . Anh làm cái gì đó thì phải, cái giường khẽ rung rinh… nhịn mãi không chịu nổi sự tò mò , em chồm dậy ngó anh … Thì ra tự chăm sóc nó ” cậu bé bướng bỉnh của anh ” , anh tự vuốt ra vuốt vào để tư thỏa mãn . Khi ấy mười hai tuổi , giáo dục giới tính không làm em quá ngu, nên em hiểu đó là anh thủ dâm. Nhưng nhà trường lại không dạy kỹ chúng em, là bị cưỡng hiếp sẽ thế nào, khổ sở đau đớn ra sao , làm thế nào để tránh bị hiếp … Lúc đó em ngó lên nhìn trộm anh, thì đúng lúc ấy , từ anh những dòng sền sệt , trắng đục tới tấp bắn ra ga đệm…. Không hiểu bản năng con gái trong em , hay vì cái gì nữa…khiến em cũng run rẩy theo, em cảm thấy như nó nóng bỏng chảy tràn trong em vậy … Rồi anh ngủ …em cũng ngủ theo … sáng tỉnh dậy em thấy em ở phòng em. Áo ngủ tề chỉnh như ban đầu , em mơ chăng ??? Tuy nhiên …em biết nó là một giấc mơ có thật … vì anh nghịch em lâu quá, cái khe ẩm ướt của em, nó vẫn đang biểu tình mà… Em vẫn hơi ê và ran rát ớ đó… nhưng em chịu được…vì em yêu anh …anh trai ạ
Anh đã đi làm nên em chạy ù sang phòng anh ngó nghiêng, may quá cửa vẫn không khóa. Và cái vết ố trên đệm đêm qua …vẫn còn y nguyên , ở cả cái chỗ của em và của anh đã nằm . Em khẽ áp mặt tò mò ngửi chỗ đó, nơi anh phun nó ra… dù nó đã khô nhưng vẫn thoảng một mùi hơi nồng nồng . Em chun mũi nhăn nhó lẩm bẩm một mình :
– Đồ ngố ! Phun đầy cả ra đây bẩn thật … Yoora xinh xắn của anh đây ! Em có hẳn một “cái chỗ ” cho anh ” đổ ” nó vào, thì không thèm …lẽ ra nên cho nó vào trong em ấy …Yoora sãn lòng cho anh mà ….!
May anh nghe không thấy, thì không biết sự thể sẽ ra sao… dù anh trở về sau đó ít phút . Anh mang theo một thợ khóa người da màu, anh thay cái khóa cửa phòng anh bằng khóa vân tay. Điều mà mãi sau em mới biết ….. khi mà em bất lực trong cái việc đột nhập vào phòng anh . Còn lúc đó em cứ trố mắt ra xem lắp khóa , trong lúc em thì áo ngủ mong manh không có tí nào đồ chip, những gì thiếu nữ trong em, phơi bày nổi bật qua lớp vải mỏng, nhất là cái tam giác đen đen ấy của em , chỗ mà đã dụ dỗ được anh …kẻ bướng bỉnh em yêu… . Nó nổi bật khiến anh thợ chữa khóa thi thoảng lại lén nhìn em , rồi chỗ ấy của anh ta nó phồng lên một đống … Nó chắc rất to …hơn cả của anh đồ ngố nhé , nên em hiếu kỳ nhìn chỗ đó của anh ta … thì anh nổi khùng quát lên :
– Yoora ! về phòng mau….!
– Không đấy ! Thì sao … ?
Em vênh mặt cay cú thách đố , vì biết anh thay ổ khóa là để cấm em …và…
– Bốp …!
Anh lại tát … lần thứ hai anh đánh em … em khóc òa bỏ về phòng thật . Nhưng em đâu biết em đã vô tình vào lòng anh , một chút “mầm yêu”, em đã khiến anh ghen tức , khi người lạ soi em … Khi ấy em thất vọng lắm , vì anh khó hiểu đến vô cùng … không như em đã hi vọng là anh sẽ yêu em sau cái đêm đó … và em buồn … quá ngây ngô em đâu biết . Trong cái rủi có cái may , ” mầm yêu ” ấy bắt đầu phát triển trong anh … Để về sau anh sinh con với Yoora bé nhỏ em đây … hi hi..
04 – Rào cản đớn đau ..