Yêu loạn luân thật tâm anh có dám ??? - Chương 2
๖ۣۜLan ๖ۣۜAnh đã viết:
02 – Đợi chờ …
…. Một ngày hay một tuần , một tháng hay một năm dài hay ngắn… chỉ khác nhau là em có đợi chờ hay không . Em chờ anh trong những ác mộng nửa đêm , em lại thấy chúng nó đè em ra lột quần áo , chúng cưỡng bức em … Hay là Soo bạn gục xuống ngất đi trong những cú đấm đá và máu me, rồi em lại thấy Mi – cha, bạn ấy áo trắng trong nghĩa trang buồn . Mười hai thơ ngây đi đâu mất , đêm chờ anh lẫn lộn trong ác mộng như thế . Còn ngày háo hức chờ anh đến bên em, nhưng anh đã quá ác… không ôm , không hôn không vào phòng …
…. Thế giới của em cô đơn càng cô đơn, hoảng loạn càng hoảng loạn hơn, anh lúc đó là vì sao làm thế … thì tận sao này em hỏi anh thì mới nói ” Không biết , là tự nhiên làm thế … ” Tự nhiên … tự nhiên ấy khiến em thèm khát , khiến em đớn đau , và bắt đầu nhớ anh . Anh trai của em … khi mà anh về lại Hàn trong kỳ nghỉ, mẹ sang chăm sóc em … thế là xa lại càng xa hơn … em buồn …
Anh nói chuyện với mẹ qua KaKao Talk. nhìn qua video thấy ôm bạn gái khoe … em ghen … và em lại lặng lẽ hơn …Đắng …em bắt đầu yêu anh sao anh trai ?. Em không dám về lại Incheon , em sợ…sợ quá khứ …sợ đôi mắt buồn bã của Mi Cha trên bia mộ . Em sợ nhìn Soo thất vọng khi người con trai xa lạ kia không trở lại … Nên em kiên nhẫn đợi anh trong những cơn ác mộng mỗi đêm ….
… Rồi anh cũng trở lại … trong một ngày không báo trước …
..Khi ấy em tắm … trần truồng đi ra , nhà khi ấy đâu có ai chứ …mẹ đã đi chợ . Anh đứng giữa nhà tay vẫn kéo cái vali, anh nhìn em trân trối rồi nói :
– Bé con thành phụ nữ rồi nhỉ ! Nhưng em gầy quá …!
Và anh bỏ về phòng …mấy tháng đó xa anh , em mệt mỏi buồn bã , ghen tức , nhớ nhung anh đâu biết . Anh nhìn em như vậy mà thơ ơ … chả khác gì nhìn đứa em trai . Em lại buồn … em đau anh biết không ? Em đau vì em yêu anh mất rồi anh trai …
Mẹ về lại Incheon … chỉ còn anh và em những bữa ăn vẫn vậy, anh luôn là anh trai tốt … nhưng anh càng tốt em càng đau …
Một hôm anh dẫn chị đó về … tim em quặn thắt , chị đó đâu hơn gì em ..còn xấu hơn em là khác … Bữa đó em ăn uống trong ức chế , khi em đang rửa bát ở bếp … Thì thấy anh hôn chị ấy trong phòng anh, nổi điên em cầm tô nước canh bỏ dở chạy vào …hất thẳng mặt chị ấy …
– Bốp …bốp ..bốp..!
Anh tát em liền mấy cái, má em đau một tim em đau mười . Chị ấy bỏ về em lại ngồi khóc một mình , anh giận em luôn …cả tuần không nói . ..
Em vốn dĩ đã cô đơn …lại càng cô đơn , chơi với em chỉ là cơn ác mộng . Cùng vài cuộc gọi ngắn ngủi từ mẹ , và Soo… Rồi một hôm em lén lấy trộm được chìa khóa phòng của anh, tối anh ngủ em lặng lẽ mò vào, trần truồng nằm cạnh anh, lưng anh thật ấm. Ngực em chạm lưng anh , anh vẫn im lặng khi đó em không biết đã anh thức . Chỉ sau này anh nói em mới biết , cứ nghĩ anh đã ngủ , nên ôm anh ngủ trọn giấc thật bình yên . Một đêm thật tuyệt! ..có thể vì thế mà sau em đã đủ động lực để đứng trước anh mà nói :
– Yêu em … yêu loạn luân …thật tâm anh có dám ???
Em chỉ tỉnh giấc khi thấy nhột nhạt nơi đó, thì ra anh quay lại … mà em đang quay lưng lại anh . Anh nghịch nó …em hạnh phúc …tim em rộn ràng , bên dưới em co thắt điên cuồng, nó đang thít chặt ngón tay anh . Em tự cười thầm đắc thắng nghĩ :
– Anh cứ nói là không đi , ít ra của em cũng lại cám dỗ được anh nữa rồi …