Yêu loạn luân thật tâm anh có dám ??? - Chương 1
01 ..Nỗi đau..
” – Nếu … và nếu như … !
Chỉ có một từ ” nếu ” hay nhiều hơn là ” nếu như ” chắc cuộc đời không ai còn phải khóc , phải đau khổ cả … !
Nhưng không cần “nếu như ” em cũng không hối tiếc về điều đó, ngày em đứng trước mặt anh nói rằng :
– Yêu em …yêu loạn luân … thật tâm anh có dám….???? ”
Đó là tâm sự của một người con gái ngoại tộc … là em Yoora Kim …
Ở đây có người biết và không biết, nhưng em cũng đã quen rồi, ngày em mới đến nơi này . Em nói rằng ” em Hàn Quốc ” người ta cười em không ít, nhưng em khờ dại nghĩ rằng chí ít ra em cũng nói thật rồi … em buồn vì có lẽ nơi đây lòng tin, có lẽ hơi đắt nên mọi người đã dè sẻn khi cho nhau …. ???
******************
Anh…!
Giờ em nói về cả về cái “nhơ nhuốc” giữa đã qua , tại nơi đây … nơi mà anh không bao giờ biết đến …. !
………….
Em nhớ … em đã từng rất cố gắng , em ngoảnh mặt đi để tránh nỗi đau , nhưng người ta vẫn nói em phia sau, làm cho lòng em đau lắm… Rồi em đi Mỹ ở cùng anh, người anh trai yêu quý ngày nào, nhưng trốn biệt trong phòng. Đến khi mẹ về Hàn, anh mới cầm chìa tự mở cửa phòng em đi vào , rồi thì anh hỏi :
– Em bị hiếp thật sao bé ngốc !
Em rơm rớm nước mắt và gào :
– Em khổ sở thế này , chưa đủ thật hay sao mà hỏi ?
– Đừng cố xù lông nữa bé nhóc …!
Anh đã ôm em , vỗ về em và nói thế …
Nhưng anh hiểu không ? Là em muốn chắc ? .. chỉ có người trong cuộc mới hiểu nỗi đau . Cũng như chỉ là phụ nữ với , mới biết những cái đau lúc làm tình . Và em đã rất sợ …sợ tất cả mọi loại đàn ông , em như con chim bị bắn mà sợ cành cong vậy … Nhưng thật sự giữa chúng mình đã có “phép màu oan trái ” . Lúc ấy… em dỗi em gào , và em sợ nữa…em vùng vẫy … vô tình khiến tay anh chạm trong váy em, anh đã chạm đến nơi ấy , ” thánh địa con gái bị tổn thương của em ” . Nơi mà mấy kẻ ác tâm kia từng dày xéo , nhưng em chợt rùng mình , vì anh lại sờ nó… mới đầu anh chạm tay vào chỉ là ngoài quần lót, tự nhiên anh cho hẳn tay vào bên trong em, …khi anh sờ nơi đó.. lách tay vào cái khe nhỏ bé của em…thì em tự nhiên…thấy thinh thích… . Em đã nghĩ mình lãnh cảm sau tai họa kia , nhưng khi ấy không biết anh đã vô tình hay cố ý . Ngón tay thô ráp của anh sục sạo trong em, mà em lại có cảm giác , em đã sống trong stress và nỗi đau … Nhưng không hiểu sao đó là lần đầu , sau rất lâu em mới lại thấy sướng… Dù là tay một người anh trai đích thực , em với anh một mẹ sinh ra …Kẹp chân giữ chặt tay anh…em thở gấp ….cuống cuồng ghì lấy anh mà hôn…. thật chả biết sao em khi ấy trơ trẽn đến thế nhỉ .. mà lúc ấy em chỉ mong anh nghịch nó thật lâu…thật đấy…. Nhưng….
– Ngủ đi bé nhóc ….!
Anh bất thần rút tay ra khỏi em , lặng lẽ về phòng …Chả biết anh thấy hay không, tay anh lúc đó bóng nhờn nước của em đấy . Nhưng những ngày sau đó, thì anh cũng không sang tìm em nữa , anh vẫn vô tư hỉ hả trong mỗi bữa ăn, nhưng vào phòng em thì không bao giờ vào cả . Nước Mỹ và anh là như vậy sao ? em sang để trốn chạy miệng đời … Nhưng khi đó trốn anh thật khó làm sao , mười hai em không đủ khôn và cũng chưa đủ dại. Nhưng em hiểu giữa chúng ta chẳng thể nào …. Nhưng lại em thèm cảm giác đó , một sự nhột nhạt râm ran trong cơ thể , để quên đi những ác mộng bị giày vò kia … nhưng anh đã không còn làm thế . Anh làm đúng bổn phận anh trai thực sự…. Chỉ để mặc em im lặng, ngóng chờ trong e thẹn và khó hiểu … lúc ấy em thấy anh …thật tệ …
02 – Đợi chờ
Nhấn để mở rộng…
đúng là có đam mê với chủ đề này có khác