Nội dung truyện
Vương Mỹ Ngọc như con cá bị mang lên bờ nàng há miệng hớp lấy dưởng khí hơi thở nặng nề, tay cô cứ đưa lên ôm lấy đầu của Bùi Thành Hiên ghì sát vào ngực mình, mà cô cũng tự ưỡn người cao lên ép bầu vú vào miệng anh muốn anh bú liếm nhiều hơn nữa, tay cô luồng vào tóc anh vò theo nhịp bú của anh.
“Con sướng quá chú ơi… chú bú con đã quá…bú vú cũng sướng…mà bú lồn thì càng sướng hơn… con yêu chú quá…a.aaa..bú mạnh lên đi chú…làm con sướng hơn nữa đi chú…aa…a…aa…aaaa.”
Trong cơn hứng tình Bùi Thành Hiên dời môi từ vú của Vương Mỹ Ngọc hôn lên môi của cô, tay anh nâng cằm cô lên rồi hôn xuống một nụ hôn say sưa cả hai cùng phối hợp nút lưỡi nhau nhiệt tình, nước bọt tiết ra nhiều đến độ chảy ra khóe miệng của Vương Mỹ Ngọc lúc này nhìn vẻ mặt của cô vô cùng dâm đãng.
Khi rời môi của Vương Mỹ Ngọc thì Bùi Thành Hiên nhìn cô bằng ánh mắt chứa đựng đầy tình cảm và cả sự yêu thương vô bờ bến, giọng anh trầm đục vang: “Mỹ Ngọc à, anh yêu em…từ này về sau em làm tình nhân của anh nha…”
Vương Mỹ Ngọc có chút ủy khúc “Chỉ làm tình nhân thôi sao? Nếu như sau này vợ của chú quay về tìm chú thì chú sẽ bỏ rơi con có đúng không hả? Chú chỉ đụ con khi chú nứng cặc thôi phải không hả?”