Xuyên Việt Tây Môn Khánh cười nhạo Thủy Hử - Chương 4: Cao nhân cũng cần chịch
Sau khi thoáng ngẩn người, Tây Môn Khánh nhanh chóng rời khỏi con ngõ đó tránh sự phiền hà không cần thiết.
Thế nhưng trong đầu gã lúc này chỉ có hình bóng gã thiếu niên cao to ranh mãnh kia.
Có một ông anh vừa xấu vừa bị gù, lại gọi là nhị lang thì khẳng định 96.69% là Võ Nhị Lang, Võ Tòng, đả hổ anh hùng trong truyền thuyết.
Không phải thằng này sau khi đánh hổ thì thành đô đầu huyện Dương Cốc sao? Tại sao huyện Thanh hà này cũng gặp nó?
Đột nhiên gã vỗ đầu cái bốp.
Bỏ mẹ, quên mất 1 việc quan trọng, chính là Võ Tòng trước khi đánh hổ lỡ tay đả thương 1 người nên mới phải tha hương, anh trai y là Võ Đại Lang cũng vì vậy mà phải trốn sang huyện khác.
Mà cái huyện trời đánh ấy hình như cũng tên là Thanh Hà.
Nhớ đến đây, Tây Môn Khánh cũng phải buột mồm chửi thề.
Mẹ nó, dốt nát đúng là cái hại mà, đang muốn trốn tên ôn thần này không ngờ lại tự mang thân vào miệng cọp.
Mà ngẫm lại, cái vị đả hổ anh hùng đỉnh thiên lập địa Võ Nhị Lang ấy không ngờ thời niên thiếu cũng biết đi rình con gái tắm, thực quá sức sụp đổ hình tượng.
Mải suy nghĩ miên man không ngờ đã gần về đến kỹ viện Lệ Đông của gã.
Đúng lúc đang định đi vào trong, vạt áo của gã đột ngột bị kéo lại:
– Quan nhân, xin rủ chút lòng thương.
Ngó xuống phía dưới, Tây Môn Khánh tí nữa bổ ngửa.
Có kiểu ăn xin này à? Một tay kéo áo gã, một tay huơ huơ cái bát vỡ trước mặt gã thế nhưng gương mặt lại ngoảnh về phía cổng Lệ Đông Viện, hai mắt sáng ngời. Tên ăn mày này thoạt nhìn đã quá lục tuần, vậy mà ăn mày cũng thiếu chuyên nghiệp quá đi. Thảo nào sau này phu phụ Quách Tĩnh xuất lĩnh cái bang trấn thủ Tương Dương lại bị Hốt Tất Liệt làm gỏi ( liên quan gì?)
Tây Môn Khánh chợt hỏi bâng quơ:
– Ngươi muốn chơi gái?
Lão ăn mày không nhìn đến Tây Môn Khánh, ánh mắt vẫn nhìn vào mấy quả bưởi nẩy tưng tưng ở cửa kỹ viện cười khả ố:
– Là đàn ông thì ai chả muốn địt gái.
Chỉ là đàn ông, ai lại không muốn địt gái?Đậu má, quá thô tục, nhưng mà anh thích.
Là anh hùng đả hổ thì sao? Cũng là thằng đàn ông, tự nhiên có bản năng thèm muốn với phái nữ.
Hơn nữa lúc này Võ Tòng mới chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, là cái tuổi phát dục, còn xa lắm mới là vị anh hùng đỉnh thiên lập địa trong ký ức của mình.
Thay vì phải trốn tránh hắn, tai sao không lôi kéo hắn trở thành người của mình? Không phải trong các truyện xuyên việt, tình tiết này thường xuyên được sử dụng hay sao?
Võ Tòng giờ chỉ là một thanh niên nghèo hèn, hắn muốn tiền? tây Môn đại quan nhân không thiếu, muốn gái? Tây Môn Khánh lại càng tự hào thừa sức cung ứng.
Lúc này không lôi kéo Võ Tòng thì chờ đến khi hắn vác côn đi đến Sư Tử Lâu chắc?
Nghĩ đã thông, Tây Môn Khánh không khỏi tự sướng ngửa mặt cười lớn ba tiếng.
Lão ăn xin nhìn Tây Môn đại quan nhân nhà ta ngẩn ngơ như nhìn một thằng thần kinh, cơ mà trong mắt Tây Môn Khánh cái bản mặt khả ố của lão lại trở nên cực kỳ đáng yêu, nếu lão là một đại mỹ nhân có lẽ giờ phút này Tây Môn đại quan nhân đã ôm lấy lão mà hôn tới tấp.
Tây Môn Khánh cầm tay lão ăn xin cười nói:
– Đi theo ta, ta mời lão chơi gái.
– Hả?
– Còn là loại gái ngon nhất, nổi tiếng nhất của Lệ Đông Viện.
* * *
Tiên sư bố nhà nó, cực phẩm, siêu cấp.
Ai nói Tây Môn Khánh là dâm thần, trò gì cũng có thể nghĩ ra? Ai nói Cao Nha Nội là dân chơi số một Đại Tông?
Ngay cả kẻ xuyên việt mang theo kiến thức JAV của thế kỷ XXI như Tây Môn Khánh lúc này nhìn lão ăn xin quần thảo với hai danh kỹ Xuân Lan Thu Cúc của Lệ Đông Viện cũng phải toát mồ hôi hột, tự thẹn không bằng.
Vừa bước vào phòng lão này lại cực kỳ sảng khoái ngồi lên chiếc ghế bành cách điệu vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ.
Hai nàng Xuân lan thu Cúc cả người giống như không xương ưỡn ẹo vừa đi lại, tuy lão ăn mày này cực kỳ hôi hám bẩn thỉu thế nhưng hai nàng cả một thái độ hài lòng cũng không có, thản nhiên dùng khăn mềm lau kỹ đến từng centimet trên cơ thể gã.
Thoáng nhìn thấy thằng nhỏ của lão ăn mày, Tây Môn Khánh cười nhạt một tiếng, so với con quái vật trong quần của mình, thằng nhỏ của lão già này thực sự không đáng kể đến, lúc này Tây Môn đại quan nhân còn có chút tiếc nuối cho tận hai em xinh tươi phục vụ gã này có phần hơi lãng phí. Có lẽ chỉ cần Xuân lan leo lên làm kỵ sĩ, lão này chắc không trụ quá năm phút.
Khi người đã sạch sẽ, lão ăn mày đột ngột mở đôi mắt sáng rực, không nói không rằng túm lấy hai mỹ nhân, dúi mặt hai nàng vào hạ bộ của mình.
Xuân Lan và Thu Cúc lập tức tỏ thái độ cực kỳ chuyên nghiệp, một nàng vục mặt vào con cặc đen đúa của lão liếm láp, một nàng lấy lưỡi liếm bi của lão.
Nhìn con cặc thụt ra thụt vào trong miệng Xuân Lan, tây Môn khánh thậm chí còn có chút lợm giọng thế nhưng chỉ sau vài phút, Tây Môn Khánh chợt nhận ra điều bất ổn.
Tuy rằng kỹ nữ trong kỹ viện của mình được huấn luyện cực kỳ bài bản tác phong siêu chuyên nghiệp thế nhưng bảo một cô gái xinh đẹp mỹ miều như Xuân Lan và Thu Cúc phải mút dái cho lão ăn mày bẩn thỉu tuy rằng hai nàng không dám cãi lời ông chủ như gã nhưng đảm bảo trong thâm tâm cũng chẳng vui vẻ gì.
Thế nhưng điều khiến Tây Môn Khánh ngạc nhiên là Xuân Lan đang điên cuồng bú mút con cặc của lão ăn mày, cái đầu gục gặc nhấp nhô không ngừng nghỉ, thậm chí cả nước dãi cũng chả nhớt ra, cứ như cô ả cố gắng nuốt lấy từng chút chất nhờn của lão ăn xin vậy. Đằng sau nàng, Thu Cúc không ngờ cũng như phát rồ, nàng thậm chí chẳng cần lão ăn xin thúc ép, dùng lưỡi của mình liếm láp khắp thân thể của lão, thậm chí cả lỗ đít cũng chẳng nề hà, cố thọc lưỡi thật sâu.
Quá kỳ lạ, cho dù là lúc phục vụ ông chủ của mình là Tây Môn Khánh hay những khách quý nhân tiền “tip” cả trăm lạng bạc như Cao Nha Nội, hai nàng cũng không nhiệt tình như vậy.
Nhìn trong ánh mắt hai danh kỹ, Tây Môn Khánh như thấy chỉ có một ý dâm ngút trời, giống như đang phát hỏa.
– Con mẹ nó, quá tà môn rồi.
Lão ăn mày cười hềnh hệch rồi kéo Xuân Lan lên, xoay ngược nàng lên, hướng thẳng lồn nàng vào mặt lão rồi rúc mặt vào mút thật mạnh.
Xuân Lan thoáng bất ngờ khi bị dốc ngược đầu xuống đất song khi lưỡi của lão ăn mày vừa đút vào lồn nàng, cả người nàng như nổi gai ốc, lập tức rít lên một tiếng đầy phấn khích.
Không chờ lão ăn mày nhắc nhở, sau khi rít lên một tiếng, Xuân Lan vục mặt vào con cặc của lão mút lấy mút để.
Tây Môn Khánh bên ngoài thốt đầy khâm phục: ” Đệch mợ, tư thế 69 đứng trong truyền thuyết.”
Thu Cúc thấy vậy cũng nhổm dậy, nàng còn đang ngơ ngác thì lão ăn mày đã kéo nàng đến trước mặt rồi kéo nàng chúi vào cửa lồn của Xuân Lan, THu Cúc đương nhiên hiểu ý, vội vàng thọt lưỡi vào, tìm lấy lưỡi lão ăn mày đá điên cuồng.
Trong lồn Xuân Lan lúc này vừa có lưỡi của lão ăn mày lại có lưỡi của Thu Cúc, cả người nàng run lên bần bật, phải cố gắng bám chặt vào đùi của lão ăn mày cho khỏi rơi xuống đất, tuy vậy cái miệng vẫn không rời khỏi con cặc của lão ăn mày.
“Không lẽ con cặc của lão này có ma thuật hay sao mà con đĩ này quyến luyến thế nhỉ?” ở bên ngoài, Tây Môn Khánh chỉ biết nghĩ thầm. ” Đệch, chẳng lẽ là cao thủ trong truyền thuyết?”